Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 66: Nhớ Hận
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:23:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo từ đôi mắt đen huyền của Hoắc Dụng Từ, Lục Đình Hào quá đà.
Lục Đình Hào rụt cổ , khẩy: "Ý em là, ý của đấy, nhưng cách sai thôi."
"Anh thử đặt vị trí của cô xem, nếu cô đêm khuya đến bệnh viện thăm một đàn ông khác, mang về một món quà định tặng khác cho , vui ?"
Hoắc Dụng Từ nhíu mày, giọng đầy bất mãn: "Cô lúc nào cũng đòi quà từ , chỉ nghĩ mang về cho cô để cô đỡ phiền thôi."
" cũng thể qua loa như ." Lục Đình Hào . "Nếu vợ tặng quà cho mà do đàn ông khác mua, chẳng giận ?"
"Không thì đừng ." Hoắc Dụng Từ gắt lên. "Người đàn ông khác nào? Cô gì đàn ông khác!"
Lỡ miệng thẳng, Lục Đình Hào tự tát miệng : "Em chỉ ví dụ thôi mà. Anh xem, ví dụ đó còn khó chịu, huống chi là vợ ?"
"Bạch Y Y và quan hệ gì, cô ? Bạch Y Y ngất xỉu, lẽ nào bỏ mặc?"
Hoắc Dụng Từ giận dữ: "Bình thường cô đối xử với như kẻ thù, liên tục nhắm , thì nhờ chuyển quà!"
Dù trong lòng còn vô lời chê trách, nhưng thấy Hoắc Dụng Từ như , Lục Đình Hào dám nữa.
Lục Đình Hào còn nịnh nọt: "Anh , vợ đúng là phân biệt trái nhỉ. Nếu đến với Bạch Y Y, thì đến lượt vợ , ?"
"Cô phân biệt trái cần gì đến đ.á.n.h giá?" Hoắc Dụng Từ ném kế hoạch của Lục Đình Hào xuống bàn. "Mang về, !"
Lục Đình Hào: "..." Hắn .
Hắn sai điều gì?
Tại mỗi đều đúng lúc Hoắc Dụng Từ tâm trạng để mang kế hoạch đến?
"Anh thương em , chỉ em chút ít , đây thực sự là trình độ cao nhất của em !"
Lục Đình Hào mặt mày ủ rũ đe dọa. "Nếu , em sẽ bám theo 24 giờ, khiến thể dự tiệc tối nay, cũng thời gian riêng tư với vợ !"
Hoắc Dụng Từ chỉ trừng mắt Lục Đình Hào : "Vào văn phòng ."
"Vâng ạ!"
...
Chiều hôm đó, Kiều Thời Niệm nhận điện thoại của Đồ Nhã Lệ, mời cô đến Minh Mao.
Khi đến nơi, cô chỉ thấy Đồ Nhã Lệ và một quản lý cấp cao, mà còn cả Mạc Tu Viễn.
So với ở Minh Mao, tỏ vô cùng bình thản, màng thế sự.
Tuy nhiên, với tư cách là nhà đầu tư đạt thỏa thuận, việc Mạc Tu Viễn xuất hiện chứng tỏ vấn đề nhỏ.
"Chị Đồ, chuyện gì ?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Trợ lý của Đồ Nhã Lệ thông báo rằng hôm nay nhận rượu của Minh Mao, uống xong ngộ độc rượu.
Họ còn xuất trình báo cáo của bệnh viện, rằng rượu của Minh Mao đạt tiêu chuẩn, đó chỉ là tạo chiêu trò để đ.á.n.h lừa tiêu dùng.
Thực chất là dùng hàng kém chất lượng, kiếm lời nhanh chóng.
Hiện mạng bắt đầu đơn trả hàng.
"Chúng công bố báo cáo kiểm nghiệm và giấy chứng nhận an thực phẩm, tuy hiệu quả nhất định, nhưng đa dân mạng chỉ theo dư luận. Nếu tình hình tiếp tục , hoặc thêm tung tin đồn ngộ độc, hậu quả sẽ khôn lường," trợ lý .
Kiều Thời Niệm hiểu rõ điều .
"Chị Đồ, tìm ai ?"
Cô cũng uống rượu đó, vấn đề gì.
Hơn nữa, Minh Mao mới hồi sinh, trong thời điểm quan trọng , chất lượng chắc chắn kiểm tra kỹ lưỡng, dám để xảy sai sót.
Vì , sự việc chắc chắn là giật dây.
Đồ Nhã Lệ ánh mắt lạnh lẽo: "Không cần điều tra, Tạ Lập Hùng đấy."
"Hắn vốn hài lòng với việc chị chia tay đột ngột, tưởng rằng lấy công nghệ sẽ khiến chị gục ngã. Hắn chờ xem chị chống đỡ nổi, để mua Minh Mao, nhưng ngờ chị hồi sinh nó, nên cam lòng."
"Chị kiểm soát chặt chẽ từ khâu sản xuất, chất lượng đến bán hàng, những còn đều là thuộc hạ cũ của cha chị. Hắn thể đ.á.n.h từ bên trong, nên tạo tin đồn thất thiệt ."
"Người ngộ độc cử đến thăm , tình hình thế nào?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Đồ Nhã Lệ cho cử tín đến bệnh viện, nhưng gia đình bệnh nhân từ chối cho gặp, còn yêu cầu bồi thường một triệu, nếu sẽ tiếp tục gây rối.
Kiều Thời Niệm : "Tuyệt đối bồi thường. Chỉ cần chúng trả tiền, dù ít nhiều, sẽ biến tin đồn thành sự thật."
" ." Đồ Nhã Lệ gật đầu. "Chị cũng kiên quyết từ chối yêu cầu vô lý của họ. nếu cứ kéo dài, hoặc đưa tòa, uy tín của Minh Mao sẽ ảnh hưởng."
Tạ Lập Hùng nắm điểm nên mới dám hành động tùy tiện.
Dù hôm nay giải quyết vụ "ngộ độc rượu", Tạ Lập Hùng vẫn thể lặp chiêu cũ, thậm chí xúi giục nhiều khác ngộ độc.
Vì , tìm cách giải quyết triệt để.
"Anh Mạc, cao kiến gì ?" Kiều Thời Niệm hỏi Mạc Tu Viễn - vẫn im lặng.
"Bây giờ đạt thỏa thuận đầu tư với Minh Mao, cũng coi như là đồng đội. Anh cách nào ?"
Mạc Tu Viễn lộ vẻ tinh ranh của một thương nhân: "Cô Kiều, cô cũng , chúng mới chỉ đạt thỏa thuận đầu tư."
"Nếu Minh Mao giải quyết chuyện nhỏ như , thì lên sàn sẽ còn nhiều chuyện hơn, yên tâm đầu tư?"
"..." Lời của Mạc Tu Viễn tuy thẳng thắn nhưng lý.
Mọi trong phòng đều cảm thấy khó chịu.
Đồ Nhã Lệ đảm bảo: "Anh Mạc yên tâm, chúng nhất định sẽ giải quyết thỏa, để hợp tác thuận lợi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-66-nho-han.html.]
Mạc Tu Viễn khẽ: "Được, sẽ đợi các đưa giải pháp."
Việc thể trì hoãn, càng để lâu càng tổn hại.
Kiều Thời Niệm suy nghĩ kỹ, bỗng lóe lên ý tưởng: "Chị Đồ, em đề xuất."
Đồ Nhã Lệ và trong phòng đều cô.
Kiều Thời Niệm : "Vì Minh Mao nổi tiếng mạng, Tạ Lập Hùng cũng lợi dụng điểm để đòn. Vậy chúng cứ thẳng thắn phát trực tiếp bộ sự việc!"
"Đến bệnh viện, đàm phán với đối phương, bao gồm tất cả bằng chứng, kể cả quá trình tố tụng, đều phát trực tiếp cho cư dân mạng xem."
"Phát trực tiếp?" Một quản lý lo lắng. "Như chẳng càng nhiều chuyện ?"
"Càng nhiều càng !"
Kiều Thời Niệm : "Chúng gì sợ, dù kiểm tra xét xử thế nào cũng của chúng . Dân mạng chỉ a dua, nhưng suy nghĩ, chỉ cần đưa sự thật , họ tự phán đoán."
Nghe , ánh mắt Mạc Tu Viễn lóe lên sự hứng thú và tán thưởng.
Đồ Nhã Lệ vui: "Thời Niệm, ý kiến của em ! Phát trực tiếp chỉ thỏa mãn sự tò mò của dân mạng, mà còn khiến Tạ Lập Hùng dám bịa chuyện, thậm chí thể giúp Minh Mao nổi tiếng hơn!"
"Thời Niệm, em đúng là phúc tinh của Minh Mao, giúp bọn chị nhiều ! Hay là em đến việc ở Minh Mao , cùng phát triển!"
Kiều Thời Niệm ngượng ngùng: "Em tài giỏi như , chỉ là nghĩ thôi."
Thực ở Minh Mao cũng thể nghĩ , nhưng sự việc xảy đột ngột khiến tư duy của họ đóng khung.
"Hiếm khi thấy cô ngượng đấy." Mạc Tu Viễn buông lời bình luận.
Kiều Thời Niệm liếc Mạc Tu Viễn: "Anh Mạc hài lòng ?"
"Tạm !" Mạc Tu Viễn dậy. "Xong việc ở đây , với một chuyến."
"Đi ?"
"Ra ngoài ."
Mạc Tu Viễn chỉnh áo khoác, bước ngoài văn phòng.
Kiều Thời Niệm chào Đồ Nhã Lệ theo.
Trong lòng vẫn còn hậm hực vì thái độ thương nhân của Mạc Tu Viễn, cô lạnh lùng hỏi: "Thần bí thế, rốt cuộc ? với quan hệ cá nhân, việc liên quan đến công việc thì đừng tìm ."
"Ai quan hệ cá nhân với cô chứ." Mạc Tu Viễn khinh khỉnh cô. " xem trúng một dự án mới, cô cùng khảo sát."
Cô còn chính thức nhận việc ở Viễn Chinh, Mạc Tu Viễn bắt cô khảo sát dự án, đúng là tên bóc lột.
"Đang c.h.ử.i trong đầu?" Mạc Tu Viễn nhướng mày. "Lúc đuổi theo đàm phán hợp tác, cô thái độ ."
Kiều Thời Niệm: "..."
"Khảo sát dự án tính hiệu suất ?" Cô hỏi.
"Chà, cô Kiều, dù cô cũng là Hoắc thiếu phu nhân của tập đoàn Hoắc thị, đừng tỏ chi li như ." Mạc Tu Viễn chế giễu.
Kiều Thời Niệm đáp trả: " chỉ chạm xe mà đòi bồi thường chục triệu. So với , chỉ là muỗi."
Mạc Tu Viễn giận, còn cố tình chọc tức: "Cô Hoắc Dụng Từ ghét bỏ, chắc là do cô mồm mép quá đấy nhỉ?"
Kiều Thời Niệm cũng tức: "Theo , vị hôn thê đeo bám, là do mồm mép đáng yêu ?"
"..." Nhắc đến vị hôn thê, Mạc Tu Viễn biến sắc, ném chìa khóa xe cho Kiều Thời Niệm, "Cô lái !"
Có lẽ lát nữa sẽ tiệc rượu nên bắt cô tài xế.
Với tư cách là đối tác và sếp tương lai, Kiều Thời Niệm nhận nhiệm vụ.
Khi khởi động xe, Mạc Tu Viễn sẽ đến một nhà hàng tư nhân ít tên tuổi.
Kiều Thời Niệm thấy lạ: "Anh Mạc chú trọng phô trương và hưởng thụ ? Sao mời khách đến nhà hàng cao cấp chỉ dành cho hội viên?"
Mạc Tu Viễn mỉm đầy ẩn ý: "Có lẽ khách hàng thích ."
Kiều Thời Niệm: "?"
"Có lẽ? Không mời ?"
"Sao cô nhiều chuyện thế?" Mạc Tu Viễn khó chịu. "Không nên hỏi thì đừng hỏi."
Kiều Thời Niệm: "..."
Cô lái xe khỏi bãi đỗ, chuẩn đường chính thì "bụp" một tiếng, đuôi xe đâm.
Kiều Thời Niệm Mạc Tu Viễn qua gương chiếu hậu: "Không liên quan đến , phanh gấp, chiếm làn, ."
Mạc Tu Viễn lập tức lộ vẻ bực bội khó chịu.
Kiều Thời Niệm kịp hiểu đang khó chịu vì cô vì xe đâm, thì thấy một phụ nữ ăn mặc lòe loẹt gõ cửa kính.
Cô hạ kính xuống, nhưng phụ nữ hàng ghế .
"Anh Mạc, đang ở xe ? Em xin , em đạp nhầm chân ga, em sẽ chịu trách nhiệm~"
Giọng ngọt ngào cùng mùi nước hoa nồng nặc khiến cô gái gần như dán vị trí lái của Kiều Thời Niệm.
Kiều Thời Niệm nhịn : "Cô gái, n.g.ự.c của cô đè tay ."