Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 62: Trái tim kích động, bàn tay run rẩy

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:23:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm giác mát lạnh lan tỏa môi, mang theo hương thơm nhẹ nhàng của nước cạo râu.

Kiều Thời Niệm giật , vội lùi một bước.

Trên gương mặt điển trai của Hoắc Dụng Từ giờ đây in hằn một vết son đỏ.

"Niệm Niệm, rốt cuộc cháu gì? Khoe tình cảm ?" Tầm Thục Hồng lên tiếng.

Khoe cái gì chứ!

Ai mà ngờ Hoắc Dụng Từ đột nhiên đầu chứ.

Kiều Thời Niệm mặt đỏ bừng, định giải thích thì Hoắc Dụng Từ dậy từ ghế sofa, "Cậu, mợ, xin phép hai vị hai phút."

Nói , rút một tờ khăn giấy phòng nghỉ bên trong. Kiều Thời Niệm kịp giải thích, vội theo.

Hoắc Dụng Từ lúc đang dùng khăn giấy lau mặt, đôi mắt sâu thẳm lộ chút cảm xúc.

Kiều Thời Niệm đóng cửa , ho nhẹ một tiếng: "Lúc nãy em cố ý, chỉ là..."

"Muốn gì thì thẳng." Hoắc Dụng Từ ngắt lời cô, giọng điệu khó đoán.

Kiều Thời Niệm cũng vòng vo nữa. "Anh ký giấy ly hôn ?"

Nghe , Hoắc Dụng Từ cúi cô đang bên cửa.

Kiều Thời Niệm thấp hơn gần nửa cái đầu, giờ Hoắc Dụng Từ từ xuống, cô cảm thấy bực bội vô cớ, liền nhón chân lên một cách lén lút.

Cô trừng mắt . "Em hỏi , em gì?"

Hoắc Dụng Từ khẽ khẩy. "Cố tình gọi mợ đến, mặt họ cố tình gần gũi với , giờ thể mặt đỏ mà hỏi giấy ly hôn. Kiều Thời Niệm, em luyện cái mặt dày đến mức như thế nào ?"

Kiều Thời Niệm: ?

Hoắc Dụng Từ đang cô mặt dày?

Kiều Thời Niệm lười cãi . "Vậy ?"

Hoắc Dụng Từ liếc cô. "Trên bàn việc bên ngoài."

Đã ký sớm, lề mề quá.

Kiều Thời Niệm đáp án, lập tức mở cửa.

mở cửa, cô thấy mợ bên ngoài, dáng vẻ như dán tai trộm vội vàng thẳng.

"Niệm Niệm, lúc nãy cháu và Dụng Từ chuyện ký cái gì ?"

Kiều Thời Niệm nhíu mày kịp lên tiếng, mợ hỏi .

Mợ quả thật trộm.

Không sinh sự, Kiều Thời Niệm qua loa đáp: "Không gì, chỉ là một tờ bảo hiểm."

lúc Hoắc Dụng Từ cũng tới, Tầm Thục Hồng liền hỏi Hoắc Dụng Từ: "Dụng Từ, ?"

Hoắc Dụng Từ liếc Kiều Thời Niệm đang chút căng thẳng, gật đầu nhẹ: "."

Kiều Thời Niệm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem Phó Điền Điền quá, Hoắc Dụng Từ ý trì hoãn.

Nhân lúc mợ và Hoắc Dụng Từ đang chuyện, Kiều Thời Niệm đến bàn việc của , đó quả nhiên một tập tài liệu.

Cô mở xem, mấy chữ "Giấy ly hôn" hiện rõ mắt.

Trong lòng bỗng trào dâng niềm vui sướng tột độ, Kiều Thời Niệm kích động đến nỗi tay cũng run rẩy.

Không dễ dàng, thật sự dễ dàng chút nào, vất vả bao lâu, cuối cùng cũng lấy giấy ly hôn!

Kiều Thời Niệm ôm chặt tập tài liệu lòng. "Cậu, mợ, hai tiếp tục chuyện, cháu phiền nữa."

Nói xong, cô định rời .

Hoắc Dụng Từ lên tiếng, giọng nhẹ nhàng: "Cậu, mợ, thật sự xin , sáng nay cháu còn cuộc họp, trưa cũng hẹn thể hủy , chỉ thể phụ lòng của hai vị ."

Ý đuổi khách của Hoắc Dụng Từ rõ ràng.

Anh ký giấy ly hôn, đương nhiên nghĩa vụ giúp đỡ việc kinh doanh của Kiều gia nữa.

Kiều Thời Niệm liền : "Cậu, mợ, Dụng Từ bận như , chúng đừng phiền nữa, cùng thôi."

Nghe , sắc mặt của và mợ rõ ràng vui, nhưng Hoắc Dụng Từ , họ cũng lý do để ở .

Ba cùng rời khỏi văn phòng của Hoắc Dụng Từ.

"Niệm Niệm, cháu cái gì ? Rõ ràng lý do mợ mời Dụng Từ ăn, cháu giúp lời nào thì thôi, còn một mực đẩy đưa cho Dụng Từ, cháu sốt ruột !"

Vừa ngoài, mợ liền trách móc Kiều Thời Niệm.

Kiều Thời Niệm tâm trạng , tranh cãi, còn an ủi : "Cậu, đừng sốt ruột, nếu chúng dựa Hoắc Dụng Từ mà vẫn thể ăn, chẳng sẽ thêm tự tin ?"

"Đừng lấy cách đối phó với ông ngoại đối phó với , tác dụng !"

Kiều Quốc Thịnh hừ một tiếng. "Cháu nghĩ ăn là trò trẻ con ? Bây giờ chỗ nào chẳng cần quan hệ! Cậu bỏ qua nguồn lực như Hoắc Dụng Từ dùng, tự để coi thường?"

Kiều Thời Niệm còn định thì thang máy "ting" một tiếng mở cửa.

Một cô thư ký ôm một chồng tài liệu lớn vội vã bước , Kiều Thời Niệm định tránh nhưng vẫn va vai.

"Rầm" một tiếng, tài liệu của thư ký và túi hồ sơ của Kiều Thời Niệm đều rơi xuống đất.

"Xin , xin ." Thư ký liên tục xin .

Kiều Thời Niệm kịp quan tâm đến cơn đau ở vai, vội vàng cúi xuống nhặt túi hồ sơ của .

Chưa kịp cầm chắc, Tầm Thục Hồng giật lấy. "Để mợ xem trong gì."

Kiều Thời Niệm vội giằng . "Trả cháu! Vừa nãy là bảo hiểm , gì mà xem."

Tầm Thục Hồng giấu tập tài liệu lưng. "Mợ cũng mua bảo hiểm, xem thử loại của cháu."

"Không cần phiền phức thế, lát nữa cháu giới thiệu nhân viên cho mợ, để họ tư vấn — Mợ !"

Kiều Thời Niệm xong, Tầm Thục Hồng đẩy cô một cái, đó mở tập tài liệu .

Kiều Thời Niệm lao tới định giật , nhưng hình nhỏ nhắn đầy 50kg của cô địch mợ, mợ dùng lưng đỡ lấy cô, nhanh chóng liếc qua nội dung.

"Kiều Thời Niệm, đây là cái gì!" Tầm Thục Hồng rõ nội dung, đầu liền quát cô một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-62-trai-tim-kich-dong-ban-tay-run-ray.html.]

Giọng to đến mức thư ký đang nhặt tài liệu và ở phòng thư ký đều về phía .

Kiều Quốc Thịnh cũng nhận chuyện , Kiều Quốc Thịnh giật lấy tập tài liệu từ tay vợ xem, sắc mặt bỗng tối sầm, giơ tay định tát Kiều Thời Niệm!

Một luồng gió mạnh quét tới, Kiều Thời Niệm theo phản xạ nhắm chặt mắt .

cơn đau tưởng tượng hề xảy , Kiều Thời Niệm mở mắt, phát hiện Hoắc Dụng Từ lúc nào mặt cô.

Anh giữ tay , gương mặt lạnh lùng, "Cậu, rõ ràng, đừng động thủ."

Kiều Quốc Thịnh Hoắc Dụng Từ, cuối cùng cũng rút tay về.

Kiều Quốc Thịnh trừng mắt Kiều Thời Niệm, giọng giận dữ: "Đi, văn phòng của Dụng Từ!"

Kiều Thời Niệm mợ kéo trở văn phòng Hoắc Dụng Từ.

Hoắc Dụng Từ nhẹ nhàng lệnh cho trợ lý bên cạnh: "Bảo phó tổng chủ trì cuộc họp, việc, sẽ đến muộn."

"Vâng, tổng giám đốc."

Trợ lý rời , Hoắc Dụng Từ theo văn phòng.

Kiều Quốc Thịnh với vẻ mặt nghiêm khắc của bậc bề , hỏi Kiều Thời Niệm và Hoắc Dụng Từ: "Tờ giấy ly hôn ? Ai là đề nghị ly hôn!"

Hoắc Dụng Từ im lặng.

Kiều Thời Niệm chủ động thừa nhận, mặt lạnh như tiền. "Cháu."

"Cháu—" Kiều Quốc Thịnh tức giận dậy định đ.á.n.h , nhưng Tầm Thục Hồng kéo .

"Niệm Niệm, xem, tại cháu đề nghị ly hôn với Dụng Từ?"

Kiều Thời Niệm mặt lạnh. "Cậu, mợ, ly hôn là việc của cháu, mong hai đừng can thiệp."

"Cái gì gọi là chúng can thiệp!"

Tầm Thục Hồng tức giận đến mức thể kìm nén. "Cháu thật sự ông ngoại nuông chiều quá , chuyện lớn như ly hôn mà dám báo với gia đình, tự quyết định như !"

"Tại cháu thể tự quyết định?"

giấy ly hôn cũng phát hiện, Kiều Thời Niệm thẳng thắn : "Cháu vui, hạnh phúc trong cuộc hôn nhân , lẽ nào tiếp tục cố chấp? Hơn nữa Hoắc Dụng Từ cũng đồng ý, hai quyền gì đồng ý!"

"Dụng Từ, cháu đồng ý ly hôn ?" Kiều Quốc Thịnh hỏi.

Hoắc Dụng Từ xuống ghế sofa, gương mặt điển trai biểu lộ cảm xúc. "Cháu thói quen ép buộc khác. Nếu cô thoát khỏi danh phận Hoắc thiếu phu nhân, cháu đương nhiên ngăn cản."

"Không , ly hôn!"

Không chữ nào chạm Tầm Thục Hồng, bà liền cầm tờ giấy ly hôn xé mạnh!

"Dừng !" Kiều Thời Niệm hoảng hốt định giật .

mợ nhanh chóng xé nát tờ giấy ly hôn mà cô vất vả mới !

Tầm Thục Hồng ném mảnh giấy thùng rác, kéo Kiều Thời Niệm khỏi văn phòng, "Đi, gặp ông ngoại, mợ xem ông cụ để cháu gì thì !"

"Cháu ." Kiều Thời Niệm giãy giụa. "Cháu sẽ tự với ông ngoại, cần mợ quản!"

Kiều Quốc Thịnh dậy. "Không cũng ! Bình thường cháu ngang ngược tùy tiện nhắm mắt ngơ , giờ cháu dám coi chuyện ly hôn như trò đùa, dạy dỗ nghiêm khắc thì !"

Được chồng ủng hộ, Tầm Thục Hồng càng kiên quyết kéo Kiều Thời Niệm khỏi văn phòng.

"Dụng Từ, chuyện ly hôn đừng để bụng, Thời Niệm tính tình bất thường lắm, chúng về sẽ dạy dỗ nó cẩn thận." Kiều Quốc Thịnh yên tâm với Hoắc Dụng Từ.

Hoắc Dụng Từ liếc Kiều Thời Niệm đang bực bội, nhẹ: "Cậu, cần ép buộc. Nếu sợ bà nội lo lắng, cháu cũng rảnh để kéo dài với Kiều Thời Niệm."

"Không ép buộc, ép buộc!" Kiều Quốc Thịnh : "Hoắc lão thái phu nhân luôn quý Niệm Niệm, cháu nhất định tình cảm của bà, đừng chấp nhặt với Niệm Niệm!"

Nói xong, Kiều Quốc Thịnh và vợ đẩy Kiều Thời Niệm ngoài.

Hoắc Dụng Từ liếc mảnh giấy trong thùng rác, chỉnh bộ vest một nếp nhăn, đến phòng họp.

...

Trên xe, khí vô cùng ngột ngạt và nặng nề.

Sắc mặt của Kiều Quốc Thịnh và Tầm Thục Hồng đều khó coi.

Kiều Thời Niệm ở hàng ghế , tâm trạng cũng u ám.

Giấy ly hôn ở trong tay !

xảy chuyện ngoài ý , khiến cô kịp phản ứng.

Nhìn tình hình, và mợ sẽ dễ dàng buông tha cho cô.

Kiều Thời Niệm từ nhỏ sống cùng ông ngoại và , sống ở khu phố sầm uất, ở cùng họ.

Thỉnh thoảng về cũng chỉ là ăn cơm, quan tâm đặc biệt đến cô cháu gái .

, cô và cũng thiết.

Tuy nhiên, cũng là con trai của ông ngoại, quản lý doanh nghiệp của Kiều gia, Kiều Thời Niệm thể coi như dưng.

Bây giờ, chuyện ly hôn sắp ầm lên mặt ông ngoại, cô tập trung tinh thần để vượt qua cửa ải .

Còn giấy ly hôn, chỉ thể đành liều nhờ Hoắc Dụng Từ ký một bản nữa.

Nghĩ , Kiều Thời Niệm dựa đầu cửa kính, giả vờ ngủ.

Xe chạy gần một tiếng thì đến sân nhà Kiều gia.

Kiều Thời Niệm định xuống xe để gặp ông ngoại, nhưng tay mợ nắm chặt, "Vào cùng !"

"..."

Tài xế mở cửa cho họ, Kiều Thời Niệm và mợ "hộ tống" hai bên phòng khách.

Lúc ông ngoại đang chơi cờ với giúp việc - bác Ngô, thấy ba họ, ông ngạc nhiên. "Sao mấy đứa cùng về thế?"

Bác Ngô chào họ ngoài.

Kiều Quốc Thịnh xuống ghế đối diện Kiều Đông Hải, giọng vui: "Cha tự hỏi đứa cháu gái cưng của cha !"

 

 

 

Loading...