Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 614: Đòi một lời đảm bảo
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:45:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không tới là ai, cũng rõ mục đích của đối phương, Kiều Thời Niệm quyết định tiên nhắm chặt mắt giả vờ hôn mê.
"Két" một tiếng, cửa lều gỗ đẩy mở, một luồng mùi tanh hôi tràn , ít nhất hai bước .
Một trong đó đá Lê Thúy Ngôn ở gần đó, giọng the thé: "Thuốc hiệu quả thật đấy, hai con đều tỉnh."
Người thì tiếc nuối: " , đại ca cho chúng động chúng, thì hai hai đứa , kháng cự, gì chả , nghĩ thôi thấy sướng!"
"Lẹ lên! Đại ca việc lý do của đại ca, mấy ít xàm xí ." Bên ngoài lều gỗ cũng vang lên một giọng .
Không gian trong lều gỗ rộng, khí ngột ngạt, Kiều Thời Niệm và Lê Thúy Ngôn đất, đủ để đe dọa bọn chúng, nên cần nhiều như .
"Ngươi là mới nên ít xàm xí !" Người giọng the thé : "Bọn chỉ cảm thán một chút, hai phụ nữ như mà thể động , thấy tiếc thôi, ?"
" , dù cũng trói như thế , hà tất khách sáo với chúng, giữ một thở ?" Một gã đàn ông khác trong phòng hùa theo.
"Mấy hiểu cái khỉ gì!" Gã đàn ông bên ngoài hung dữ : "Thân phận của bọn chúng đặc biệt, động sẽ chuốc lấy hậu họa! Thích đàn bà thì lấy tiền ngoài tìm ngon hơn !"
"Mau đem ngoài, đại ca đang đợi!" Gã đàn ông thúc giục: "Bên phía Lê gia tới ."
Hai trong phòng , động tác lập tức nhanh nhẹn hơn, Kiều Thời Niệm cảm thấy nắm lấy dây trói lưng cô, kéo cô lên.
Kiều Thời Niệm nhịn đau lên tiếng, nội dung trò chuyện của bọn chúng, lẽ là Lê Bạc Đình dẫn tới cứu bọn họ.
Thở phào nhẹ nhõm, Kiều Thời Niệm chút lo lắng, vụ bắt cóc nếu nhắm Lê Bạc Đình, liệu là giăng bẫy gì cho ông ?
Nghĩ , lúc đó bọn chúng bắt luôn Lê Bạc Đình, e rằng là buộc ông đồng ý điều kiện gì đó.
Đã như , thì Lê Bạc Đình hẳn sẽ gặp nguy hiểm gì.
Rất nhanh, Kiều Thời Niệm cảm thấy mùi tanh biển trong mũi càng lúc càng nồng nặc, cô khẽ hé mắt.
Gần đó một cột đèn đường khổng lồ, thể mờ mờ thấy tình hình xung quanh.
Kiều Thời Niệm phát hiện và Lê Thúy Ngôn dẫn đến bên hai tảng đá ngầm khổng lồ!
Sóng biển và gió biển ào tới, Kiều Thời Niệm lạnh run rẩy.
"Để ngay đây !"
Gã đàn ông lúc nãy vẫn ngoài cửa lệnh. "Tao sẽ giữ lấy cô , Hầu T.ử mày lấy nước cho tỉnh dậy, đại ca lão Lê đó chừng sẽ dẫn cảnh sát theo, chúng đều cẩn thận một chút!"
Gã đàn ông với tên tội phạm giọng the thé.
"Nếu dám dẫn cảnh sát thật, tao sẽ g.i.ế.c hai đứa , dù bắt cũng c.h.ế.t, tìm một đứa c.h.ế.t !" Tên tội phạm gọi là Hầu T.ử chút sợ hãi .
Kiều Thời Niệm thấy lời , trong lòng kinh hãi, bọn chúng còn g.i.ế.c diệt khẩu!
Không kịp giả vờ hôn mê nữa, Kiều Thời Niệm lập tức mở to mắt.
Gã đàn ông gầy gò như khỉ đang cầm nước về phía bọn họ, hẳn là định tạt mặt bọn họ, thấy Kiều Thời Niệm tỉnh dậy, đôi mắt hình tam giác ngược của lộ ánh hung ác. "Con nọ, tỉnh dậy đúng lúc đấy!"
Nói xong cũng thèm để ý cô, cầm nước tạt thẳng Lê Thúy Ngôn.
"Ừm!"
Lê Thúy Ngôn tạt nước phát tiếng kêu thất thanh từ cổ họng, đó cô phát hiện tình cảnh của , giãy giụa lắc đầu tuyệt vọng: "Các ... gì ..."
Có lẽ do băng dính dán mấy tiếng còn chặt nữa, Lê Thúy Ngôn mơ hồ sợ hãi chất vấn.
Người đàn ông khống chế cô kiên nhẫn tát một cái. "Kêu cái gì! Không thể học yên lặng một chút !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-614-doi-mot-loi-dam-bao.html.]
Lê Thúy Ngôn tát đỏ cả mặt, cô về phía Kiều Thời Niệm, đôi mắt vốn đang kinh hãi lộ vẻ căm ghét và oán hận. "Cô... đồ gây họa..."
Băng dính miệng bọn họ quấn quanh đầu, một hồi giãy giụa, Kiều Thời Niệm lúc cũng thể miễn cưỡng lên tiếng, nhưng cô thèm đáp Lê Thúy Ngôn.
Dù cho sự cố hôm nay do cô gây , nhưng Lê Bạc Đình trong mấy quả thực vì cô mà gặp tình huống bất ngờ.
Hơn nữa, Kiều Thời Niệm hiện tại thoát hơn là cãi với Lê Thúy Ngôn.
Thấy Kiều Thời Niệm thèm để ý , Lê Thúy Ngôn càng tức giận, nhưng gì Kiều Thời Niệm.
Lúc , phía một bóng vội vã tới.
Kiều Thời Niệm dáng giống Lê Bạc Đình.
"Cha... ừm..." Lê Thúy Ngôn cũng thấy Lê Bạc Đình, cô phát tiếng reo mừng và gọi ông.
Bước chân Lê Bạc Đình càng lúc càng gấp gáp, gần như chạy tới.
khi cách Kiều Thời Niệm và Lê Thúy Ngôn mười mét, gã đàn ông gọi là Hầu T.ử chặn . "Đứng yên đó đừng động, nếu , bọn chúng sẽ ném xuống biển cho cá ăn!"
Lê Bạc Đình , quả thực dừng bước dám động đậy.
Và lúc , phía Lê Bạc Đình hai gã đàn ông rõ ràng cùng bọn với tên tội phạm tới, một trong đó còn cầm theo bóng đèn trắng di động, khiến hiện trường vốn mờ mịt đột nhiên trở nên rõ ràng.
"Đại ca." Gã đàn ông gầy gò cung kính chào gã đàn ông vết sẹo mặt.
Gã đàn ông mặt sẹo thèm để ý , mà với Lê Bạc Đình. "Lê chủ tịch, lừa ông chứ, ở đây đều an cả."
"Cha..." Lê Thúy Ngôn vẫn sợ hãi gọi.
Lê Bạc Đình cô , ánh mắt lo lắng vẫn Kiều Thời Niệm, sốt ruột cô .
Kiều Thời Niệm cảm nhận ánh mắt của Lê Bạc Đình, Lê Bạc Đình lẽ cảm thấy liên lụy đến cô, nên mới căng thẳng như về tình hình của cô.
Thế là Kiều Thời Niệm gật đầu với Lê Bạc Đình, hiệu an .
Sự căng thẳng của Lê Bạc Đình dịu xuống, ông lạnh giọng với gã mặt sẹo: " theo yêu cầu của các một tới đây, tiền cũng đưa cho các , bây giờ thể thả chứ!"
Gã đàn ông mặt sẹo phát tiếng giống như đắc ý. "Lê chủ tịch, đừng nóng vội. Chúng bày một vở kịch lớn như , nếu dễ dàng thả như thế, e rằng Lê chủ tịch sẽ khiến chúng tù đến c.h.ế.t mất thôi?"
Giọng Lê Bạc Đình càng lạnh hơn. "Ý gì, định nuốt lời hả?"
Gã mặt sẹo : "Cũng hẳn là nuốt lời, chủ yếu là lo sợ Lê chủ tịch sẽ trả thù bọn , nên tìm Lê chủ tịch đòi thêm một lời đảm bảo."
" báo cảnh, cũng thể hứa với các , sẽ truy cứu trách nhiệm của các , chỉ cần các thả và tuyệt đối những việc như nữa."
Lê Bạc Đình nghiêm khắc : " là , lời đảm bảo như đủ !"
"Ha ha ha!" Gã mặt sẹo cất tiếng ngạo nghễ: "Lê chủ tịch, bây giờ thịnh hành loại sáo rỗng nữa , ông thể đảm bảo lời của ?"
"Các đảm bảo thế nào?" Lê Bạc Đình nén nỗi sốt ruột trong lòng hỏi.
"Trước tiên, chúng cần một thứ gì đó thực chất." Gã mặt sẹo thong thả .
"Số tiền chuộc lớn như đủ, các còn gì nữa!" Lê Bạc Đình nhẫn nhịn sự tức giận.
Gã mặt sẹo liền đưa tay hiệu cho thuộc hạ bên cạnh, gã đàn ông cầm đèn lập tức lấy từ trong túi một thứ ——