Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 580: Tấn công
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:44:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều Kiều Thời Niệm thật sự thể trả lời với ông ngoại.
Hai ngày nay cô bận rộn, cũng kịp hỏi Kiều Lạc Yên về tình hình đó.
Ban đầu cô chỉ thông báo với ông ngoại chuyện thôi, ngờ biến thành “Mợ cô phản đối em họ yêu đương tự do”.
"Cháu sẽ hỏi Lạc Yên ngay bây giờ."
Kiều Thời Niệm quyết định hành động ngay, trực tiếp gọi điện hỏi tình hình cho Kiều Lạc Yên.
Dù cũng là chuyện riêng giữa hai chị em, Kiều Thời Niệm gọi điện mặt ông ngoại, phía chỗ đỗ xe thích hợp, Kiều Thời Niệm liền bảo tài xế tấp lề, cô xuống xe gọi điện.
Mãi Kiều Lạc Yên mới bắt máy. "Chị, chuyện gì thế?"
"Giọng em , uể oải thế?" Kiều Thời Niệm thấy lạ. "Nói chuyện với Dư thuận lợi ?"
Kiều Lạc Yên ấp a ấp úng mãi mới với Kiều Thời Niệm, hai ngày nay cô đến công ty, cũng điện thoại của Dư Cảnh Trừng.
Kiều Thời Niệm nghi hoặc: "Em sẽ dũng cảm đối mặt , tại vẫn trốn tránh ?"
Kiều Lạc Yên bực bội gãi đầu: "Em dũng cảm, nhưng thật sự đối mặt , vẫn sẽ sợ."
"Rốt cuộc em sợ cái gì?" Kiều Thời Niệm hiểu. "Là Dư đủ xuất sắc, em thích ?"
"Đều ."
Kiều Lạc Yên : "Em chỉ là đối mặt với Dư thế nào. Nếu thích em, em hoang mang, dù với em cũng đột ngột, em chuẩn tinh thần để chấp nhận. Nếu thích em, chỉ là em suy nghĩ nhiều, em cảm thấy hổ khó xử, nên mới..."
Kiều Lạc Yên cầu cứu Kiều Thời Niệm. "Chị, em , Dư gọi cho em mấy cuộc điện thoại , em sợ máy nữa sẽ tức giận."
Kiều Thời Niệm Kiều Lạc Yên cho buồn tức. "Bây giờ em còn gặp mặt lo lắng viễn vông? Nếu thật sự tỏ tình, em thật là nghĩ kỹ, cần thời gian suy nghĩ ?"
Kiều Lạc Yên e thẹn một lúc, mới : "Vậy nghĩ em đang từ chối, tức giận với em ?"
"Sao thể chứ?" Kiều Thời Niệm cảm thấy Kiều Lạc Yên đang lo xa quá. "Nếu thích em, thể vì em cần suy nghĩ mà tức giận?"
"Hơn nữa tính cách Dư như , con gái đều e dè, nhất định sẽ cho em đủ thời gian và gian để em suy nghĩ, gì ai tỏ tình đòi câu trả lời chắc chắn ngay!"
Từ phản ứng của Kiều Lạc Yên, Kiều Thời Niệm gần như thể khẳng định, cô cảm tình với Dư Cảnh Trừng. Chỉ là giờ nghĩ đến phương diện tình cảm, bây giờ phát hiện tâm tư của nên mới phản ứng như .
Kiều Lạc Yên giờ luôn Tầm Thục Hồng quản lý chặt, thì đến nỗi xuất ngoại cũng tự quyết . Đối với chuyện hôn nhân, ước chừng Kiều Lạc Yên cũng chuẩn tinh thần sắp đặt.
Trước mắt, để Kiều Lạc Yên tự đối mặt với vấn đề tình cảm, cô nhất thời lúng túng cũng là bình thường.
Kiều Thời Niệm nghiêm túc : "Lạc Yên, em lớn , tình cảm và cuộc đời của em đều do em tự chủ, đừng lo lắng chuyện khác. Ngoại công , so với việc chen chúc giới thượng lưu, của em chắc chắn mong em tìm hạnh phúc hơn."
Kiều Lạc Yên lập tức nắm trọng điểm: "Ông ngoại cũng ?"
Kiều Thời Niệm tự lỡ lời, cô ho một tiếng. "Chị chỉ sợ tin tức quá đột ngột, ông ngoại tiếp nhận nổi, nên với ông một câu. em yên tâm, ông ngoại trăm phần trăm ủng hộ em!"
Kiều Lạc Yên kêu hừ hừ: "Em và Dư còn gì , chừng căn bản thích em, là chị bậy đấy."
"Đã , tại em dám điện thoại của , nếu chỉ chuyện công việc với em thì ?" Kiều Thời Niệm cố ý .
Kiều Lạc Yên như hỏi trúng điểm, im lặng .
"Thôi , trong lòng em rõ, Dư gì với em, em cứ trốn như cũng xong..."
"Ding dong!"
Lúc , một tiếng chuông cửa nhà Kiều Lạc Yên ngắt lời Kiều Thời Niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-580-tan-cong.html.]
Khi Kiều Lạc Yên mở cửa, Kiều Thời Niệm vốn định khuyên vài câu, nhưng thấy giọng Kiều Lạc Yên chấn động. "Anh... Anh Dư?"
Dư Cảnh Trừng là vì Kiều Lạc Yên điện thoại đến công ty, nên tìm đến tận nhà !
Kiều Thời Niệm vô cớ phấn khích.
Lần Kiều Lạc Yên chỗ chạy, chuyện với Dư Cảnh Trừng !
"Em đang chuyện điện thoại với ai? Nếu bận thì đợi lát nữa cũng ." Dư Cảnh Trừng ở bên .
"À, , cứ ."
Nói xong Kiều Lạc Yên rõ ràng hối hận, nhưng , cô cũng tiện đuổi nữa.
Kiều Thời Niệm bên vui, Dư Cảnh Trừng chủ động tìm đến tận nhà, hai chắc chắn sẽ !
Kiều Thời Niệm định dặn dò Kiều Lạc Yên vài câu, lên xe báo tin vui với ông ngoại.
Kết quả lẽ cô gọi điện lâu, khi Kiều Thời Niệm , phát hiện ông ngoại cũng xuống xe, đang về phía cô.
"Ông ngoại, cần đến chỗ cháu !"
Kiều Thời Niệm vui vẻ gọi một tiếng, khi chạy về phía ngoại công, chợt thấy trời bỗng xuất hiện một chiếc máy bay lái, đang lao thẳng về phía ông ngoại!
Kiều Thời Niệm điện thoại về phía , cách ông ngoại xa, bây giờ chạy qua ngăn cản kịp!
Nhìn thấy chiếc máy bay lái lao thấp xuống đ.â.m ông ngoại, Kiều Thời Niệm sợ đến mức đ.á.n.h rơi điện thoại, trong miệng phát tiếng kêu kinh hãi: "Ông ngoại——"
"Bốp!"
Ngay khoảnh khắc chiếc máy bay lái đ.â.m ông ngoại, một đàn ông đột nhiên xông , cởi áo khoác ngoài vung mạnh về phía chiếc máy bay lái, chiếc máy bay lái mất kiểm soát rơi xuống đất, phát tiếng vang lớn!
Linh kiện chiếc máy bay lái vỡ vụn b.ắ.n tung tóe, đàn ông lo Kiều lão thái gia thương, còn dùng chặn những mảnh vỡ đó.
Toàn bộ sự việc xảy chỉ trong vài giây, Kiều Thời Niệm sợ đến mức tim ngừng đập, mắt như mất hồn, chằm chằm chỗ ông ngoại .
"Cô Kiều, cô chứ?"
Lúc , vệ sĩ vội vã chạy đến bảo vệ xung quanh Kiều Thời Niệm, ngẩng đầu trời, phòng ngừa còn chiếc máy bay lái nào tấn công.
Kiều Thời Niệm rốt cuộc hồn chút nào, cô bước loạng choạng chạy về phía ngoại công, giọng gọi run rẩy. "Ông ngoại..."
May mắn cô nhanh chóng thấy ngoại công nở nụ an ủi và xót thương, "Niệm Niệm, đừng sợ, ông ."
"Huhu..." Kiều Thời Niệm nhịn ôm chầm lấy ông ngoại nức nở, "Ông ngoại, ông ngoại, cháu sợ lắm..."
Kiều Thời Niệm thật sự sợ, cô dám tưởng tượng, nếu lúc nãy drone đập trúng ông ngoại xảy chuyện, cô .
"Niệm Niệm, đừng nữa, ông , ông ngoại vẫn ?"
Kiều Đông Hải vỗ lưng gầy guộc của Kiều Thời Niệm, xót thương an ủi. "Ở đây còn , cảm ơn ."
Dưới sự an ủi ngừng của ngoại công, trái tim treo ở cổ họng Kiều Thời Niệm mới từ từ trở về vị trí, cô cũng nhớ , lúc nãy một bất chấp xông đến giải nguy cho ông ngoại.
Chỉ là bộ sự chú ý của Kiều Thời Niệm đều dồn ông ngoại, để ý đến là ai.
Nghe lời ngoại công, Kiều Thời Niệm đầu —.