Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 579: Gán ghép

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:44:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Dụng Từ : “Bởi vì then chốt của việc thành công ở em.”

Kiều Thời Niệm: ?

Hoắc Dụng Từ giải thích: “Ý là, em cứ giả vờ như gì cả, việc diễn biến thế nào, em chỉ cần im lặng quan sát là .”

“……” Kiều Thời Niệm đáp: “Anh tự xem, lời liệu ai hiểu ? Bản em vốn dĩ chẳng gì, còn cần giả vờ ?”

Hoắc Dụng Từ : “Cũng , thì em cứ coi như từng gọi điện cho em .”

Kiều Thời Niệm, “…”

Cách ngày hôm , Kiều Thời Niệm và Kiều Đông Hải mời đến đồn cảnh sát một chuyến, nơi cảnh sát thông báo cho họ kết quả điều tra vụ việc tại tỉnh H.

Thông qua điều tra, cảnh sát xác nhận danh tính của hung thủ, hai kẻ đó cũng thừa nhận hành vi đua xe trái phép và bỏ trốn.

Cảnh sát hỏi Kiều Thời Niệm và Kiều Đông Hải yêu cầu gì , họ sẽ truy cứu trách nhiệm từ phía hung thủ.

Kiều Đông Hải ngờ rằng, sự việc xảy lâu như , cảnh sát vẫn ngừng truy tìm hung thủ và cuối cùng cũng tìm chúng.

Ý của Kiều Đông Hải là ngoài việc để chúng chịu hình phạt cho tội đua xe và bỏ trốn, còn bản cam kết, đua xe ở những nơi nguy hiểm, nếu gây sự cố thì chịu trách nhiệm.

Những yêu cầu của Kiều Đông Hải đều hợp tình hợp lý, đối với hung thủ mà dễ thực hiện, đương nhiên đối phương sẽ phản đối.

Kiều Thời Niệm hài lòng với kết quả , cô cho rằng đối phương khác xúi giục để cố ý hãm hại, nên xử lý theo tội cố ý gây thương tích.

bằng chứng hiện tại đủ để chứng minh nghi ngờ của Kiều Thời Niệm, cảnh sát cho cần điều tra thêm.

Tạm thời chỉ thể xử phạt hai hung thủ theo yêu cầu của Kiều Đông Hải.

Tội đua xe và bỏ trốn gây thương tích thực tế, trách nhiệm mà đối phương chịu nhẹ, kết quả Hoắc Dụng Từ sớm dự đoán và cũng với cô.

Kiều Thời Niệm vẫn thất vọng, thể lôi kẻ đằng ánh sáng, thì cũng thể vạch trần Tống Thanh Xuyên.

Bước khỏi đồn cảnh sát, thấy vẻ mặt chút nặng nề của Kiều Thời Niệm, Kiều Đông Hải hiểu. “Niệm Niệm, cháu thế, trông vẻ đầy tâm sự đó?”

Kiều Thời Niệm thành thật trả lời, “Hai kẻ chỉ phạt chút tiền, giam mười mấy ngày là thả, cháu cảm thấy hình phạt quá nhẹ.”

“Đứa bé ngốc , chúng suýt chút nữa thì đ.â.m trúng ông, chứ thực sự chạm , theo quy định thì hình phát là như .”

Kiều Đông Hải : “Đừng tỏ vui nữa, hãy nghĩ theo cách khác, ông ngoại thương chẳng là kết quả nhất ?”

Ông ngoại lý, nhưng ngày hôm đó nếu cô phản ứng nhanh, ông ngoại chắc chắn sẽ thương, giống như kiếp .

Để tránh ông ngoại suy nghĩ nhiều, Kiều Thời Niệm gật đầu. “Vâng, cứ lời ông ngoại.”

Họ đến bãi đỗ xe, Kiều Đông Hải những vệ sĩ bên ngoài, khỏi thắc mắc: “Niệm Niệm, gần đây cháu gặp chuyện khó khăn gì , ngoài đều mang theo vệ sĩ ?”

Trước đây, vụ việc trò chơi của công ty Nhất Minh đ.á.n.h cắp bản quyền xôn xao khắp nơi, Kiều Đông Hải cũng thấy, ông : “Cháu sợ đối phương trả thù ?”

Không thể , ông ngoại vẫn tinh ý.

Cô thực sự lo sợ Lê Thúy Ngôn sẽ trút giận lên cô.

“Ông ngoại, đúng là nguyên nhân đó, nhưng .”

Kiều Thời Niệm dùng giọng điệu nhẹ nhàng với Kiều Đông Hải: “Công ty cháu gần đây khối lượng công việc tăng lên nhiều, để phòng ngừa đối thủ trong ngành đố kỵ, tìm phiền phức cho cháu, Hoắc Dụng Từ giúp cháu thuê hai vệ sĩ.”

“Dụng Từ giúp cháu tìm ?” Kiều Đông Hải tỏ bất ngờ. “Quan hệ giữa cháu và Dụng Từ hơn ?”

Kiều Thời Niệm và Kiều Đông Hải cùng lên xe, cô : “Chẳng ông , buông bỏ thực sự là thể bạn với , cố ý chặn điện thoại và wechat của , cũng cố ý tránh mặt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-579-gan-ghep.html.]

“Cháu cảm thấy ông đúng, bây giờ chúng cháu là bạn bè bình thường, cố ý tránh , chuyện gì vẫn sẽ bàn bạc với .”

Kiều Đông Hải xong càng bất ngờ.

Hồi đó vì hành động chặn liên lạc của Dụng Từ của Kiều Thời Niệm, Kiều Đông Hải từng như .

Trước đó, Kiều Đông Hải luôn cảm thấy Kiều Thời Niệm sẽ thực sự buông bỏ Hoắc Dụng Từ, giờ cháu gái một cách bình thản về mối quan hệ giữa cô và Hoắc Dụng Từ, trong lòng cảm thấy thật khó tả.

dù thế nào, chỉ cần Kiều Thời Niệm vui vẻ, Kiều Đông Hải sẽ ủng hộ.

“Cách vài ngày Dụng Từ sẽ gọi điện cho ông, lúc rảnh rỗi sẽ đến thăm ông, cùng ông một lúc, ông ngoại Dụng Từ luôn bù đắp lầm đây.”

Kiều Đông Hải : “Niệm Niệm, sự đổi của Dụng Từ quả thực lớn.”

Đối mặt với lời của ông ngoại, Kiều Thời Niệm : “Sao, ông ngoại vẫn gán ghép bọn cháu ?”

Kiều Đông Hải lắc đầu. “Ông hứa với cháu , chuyện tình cảm của cháu do cháu tự quyết định. Ông chỉ thấy cháu như , trong lòng cảm thấy chút an ủi, chút khó bỏ. Niệm Niệm của ông thực sự trưởng thành .”

Kiều Thời Niệm dựa vai ông ngoại, trong lòng nghĩ. “Trưởng thành là trả giá.”

dám điều với ông ngoại, để tránh ông ngoại đau lòng.

Xe chạy đường, Kiều Thời Niệm thấy tinh thần ông ngoại khá , liền nhân tiện nhắc đến chuyện của Kiều Lạc Yên và Dư Cảnh Trừng.

Điều kiện của Dư Cảnh Trừng tệ, chỉ là trong nhà còn , so với một gia đình hào môn vẫn còn kém một chút cách, Kiều Thời Niệm sợ mợ của cô sẽ phản đối.

, Kiều Thời Niệm với ông ngoại, để ông ngoại sự chuẩn tâm lý.

Nghe cô xong, ông ngoại rõ ràng chút kinh ngạc, “Niệm Niệm, cháu nhầm , Cảnh Trừng và Lạc Yên? ông nội của Cảnh Trừng lén với ông, Cảnh Trừng thích cháu đấy.”

Kiều Thời Niệm , “Đó là chuyện từ lâu , cháu cũng rõ với Dư từ sớm. Bây giờ Dư thích Kiều Lạc Yên .”

“Ông ngoại, ông là chê điều kiện của ưu việt bằng một thiếu gia Hải Thành, cảm thấy xứng với Lạc Yên chứ?” Kiều Thời Niệm cố ý hỏi.

“Đứa bé , bậy gì thế! Cảnh Trừng so với bình thường xuất sắc hơn nhiều, nếu Cảnh Trừng thực sự đến với Lạc Yên, ông vui còn kịp nữa là, thể chê Cảnh Trừng chứ!”

Kiều Đông Hải : “Sau khi cháu và Dụng Từ ly hôn, ông cũng ý riêng cháu và Cảnh Trừng đến với , nhưng ông cháu sẽ dễ dàng động chuyện tình cảm nữa, nên lên tiếng, nghĩ rằng xem duyên phận của các cháu thế nào.”

Kiều Đông Hải thực sự ngờ rằng, cái duyên phận chuyển sang cháu gái Kiều Lạc Yên.

“Cảnh Trừng tính tình , bản lĩnh năng lực, ở nước ngoài Cảnh Trừng còn hợp tác với bạn bè mở công ty nữa, lúc đó nếu vì cháu, Cảnh Trừng sang nước ngoài .”

Kiều Đông Hải chút cảm khái. “Cảnh Trừng nếu thực sự thích Lạc Yên, thì thể ở bên cạnh ông, ông thể ông Dư chăm sóc Cảnh Trừng thêm, như ông Dư suối vàng cũng thể…”

“Ông ngoại yên tâm , Dư đối với Lạc Yên chắc chắn là tình cảm!”

Thấy ông ngoại nhắc đến ông Dư giọng nghẹn ngào, Kiều Thời Niệm vội : “Cháu chỉ lo mợ sẽ đồng ý thôi.”

Kiều Đông Hải nhíu mày: “Mợ cháu tại đồng ý?”

Kiều Thời Niệm lý do lo lắng cho ông ngoại .

Hàng lông mày của Kiều Đông Hải giãn . “Cháu yên tâm, so với việc chen chân cái gọi là giới thượng lưu, dì cháu chắc chắn Lạc Yên hạnh phúc hơn.”

Niệm Niệm, Cảnh Trừng thực sự xác nhận thích Lạc Yên, Lạc Yên cũng đồng ý đến với Cảnh Trừng ?” Kiều Đông Hải hỏi.

 

 

Loading...