Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 509: Nhóm máu đặc biệt?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:38:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần ở Lê gia, vì Lê Thúy Ngôn Tiểu Thích cào trúng, Kiều Thời Niệm từng gặp vị bác sĩ .
Có lẽ là Lê Thúy Ngôn nhận tin cha thương, kịp quan tâm đến sức khỏe bản mà vội chạy đến bệnh viện, còn bác sĩ gia đình do lo lắng nên cũng theo.
“Thúy Ngôn, con đến, bảo cha , nhanh sẽ về ?” Lê Bạc Đình trách mắng.
“Cô Lê ngài ở bệnh viện, vội giật cả truyền dịch , bảo tài xế đưa cô đến ngay lập tức.” Bác sĩ gia đình .
Quả nhiên là .
Đôi mắt Lê Thúy Ngôn đỏ hoe, khuôn mặt ngọt ngào đầy vẻ căng thẳng và lo lắng: “Cha ơi, chuyện gì xảy , cha thương?”
Dù Lê Bạc Đình chút nghi ngờ về con gái những lời của Kiều Thời Niệm, nhưng thấy vẻ mặt lo lắng của cô, rốt cuộc ông trách mắng mặt .
Lê Bạc Đình ôn tồn giải thích: “Xảy chút sự cố nhỏ, giờ thì .”
Lê Thúy Ngôn yên tâm chút, lúc mới như nhận trong văn phòng còn khác.
Trước tiên gật đầu chào bác sĩ và y tá, đó Lê Thúy Ngôn đưa ánh mắt về phía Kiều Thời Niệm.
Dù sự kiện ở tiệc rượu qua hai ba ngày, nhưng đây là đầu tiên Kiều Thời Niệm và Lê Thúy Ngôn gặp .
So với hôm tiệc rượu, tinh thần Lê Thúy Ngôn rõ ràng uể oải hơn nhiều, khuôn mặt tái nhợt một chút trang điểm, ngay cả môi cũng bong tróc.
Cộng với vẻ mặt lo lắng và sợ hãi lúc vì sợ cha xảy chuyện, cô yếu đuối như đồ sứ dễ vỡ.
Làm Lê Thúy Ngôn thể diễn xuất điêu luyện đến ?
Nếu của Mạc Tu Viễn điều tra, Lê Thúy Ngôn mắc bệnh tâm thần phân liệt, Kiều Thời Niệm nghi ngờ Lê Thúy Ngôn hai nhân cách.
Một ngây thơ vô hại, một độc ác biến thái.
rõ ràng, Lê Thúy Ngôn hề phân liệt, bởi vì trong đáy mắt cô lóe lên một tia lạnh lùng.
Dù thoáng qua, nhưng Kiều Thời Niệm kịp thời nắm bắt.
“Kiều Thời Niệm, là cô hại cha thương ?”
Lê Thúy Ngôn giả vờ thiết như , giọng điệu tức giận hỏi.
Chưa kịp để Kiều Thời Niệm lên tiếng, Lê Bạc Đình nghiêm túc : “Thúy Ngôn, dùng giọng điệu chuyện với cô Kiều, chuyện liên quan đến cô , cô cũng là nạn nhân.”
Dù Lê Thúy Ngôn phục lắm, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng.
Lê Bạc Đình vốn định bảo con gái xin Kiều Thời Niệm về chuyện , nhưng đây cùng là văn phòng bác sĩ, họ còn tiếp đón bệnh nhân khác, nên chiếm dụng quá lâu.
“Cô Kiều, vết thương của cô xử lý xong , chúng ngoài chuyện nhé?” Lê Bạc Đình hỏi ý Kiều Thời Niệm.
Kiều Thời Niệm cũng ở đây nữa, cô gật đầu.
Cha con Lê gia và Kiều Thời Niệm ba bước khỏi văn phòng bác sĩ, còn bác sĩ gia đình nhà họ Lê đang tìm hiểu tình trạng vết thương của Lê Bạc Đình với vị bác sĩ lúc nãy.
Hành lang, Lê Bạc Đình : “Thúy Ngôn, dù con đến, bây giờ con thành khẩn xin tiểu thư Kiều .”
Lê Thúy Ngôn khoác tay thương của Lê Bạc Đình, cực kỳ ngoan ngoãn lời xin với Kiều Thời Niệm, thừa nhận là do nhất thời bốc đồng, sẽ tái phạm, v.v.
Kiều Thời Niệm nhạt, ngay cả lời giả tạo cũng với Lê Thúy Ngôn.
Mà về phía Lê Bạc Đình: “Lê chủ tịch, chuyện hôm nay cảm ơn ông, nhưng bảo cô Lê xin thì cần.”
“Thời Niệm, chuyện đều nhận, sai cũng nhận, cô vẫn buông tha ?” Lê Thúy Ngôn chút ủy khuất .
Kiều Thời Niệm lạnh lùng khẽ, vẫn chuyện với Lê Thúy Ngôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-509-nhom-mau-dac-biet.html.]
“Lê chủ tịch, ông đến đón, tiễn ông nữa, đến đồn cảnh sát tìm hiểu tình hình .”
Kiều Thời Niệm rõ bàn ăn, sẽ tha thứ cho Lê Thúy Ngôn.
Với kết quả , Lê Bạc Đình quá bất ngờ, ông khuyên nhiều, chỉ : “Cô Kiều, chuyện lúc nãy cũng liên quan đến , cùng cô một chuyến.”
“Không cần.” Kiều Thời Niệm từ chối khéo: “Đối phương nhắm , là , ngài thương, cần chú ý nghỉ ngơi nhiều.”
Thái độ kiên quyết, Lê Bạc Đình cố nữa, chỉ bảo Kiều Thời Niệm tin tức thì báo cho ông.
Kiều Thời Niệm gật đầu định , bác sĩ gia đình của Lê gia bước .
Ông sợ hãi : “Lê chủ tịch, ngài thể mạo hiểm như nữa, may mắn trúng động mạch, thì nhóm m.á.u đặc biệt của ngài, vạn nhất mất m.á.u quá nhiều, bệnh viện nhỏ kho dự trữ thì ?
Nhóm m.á.u đặc biệt?
Nhóm m.á.u của Kiều Thời Niệm cũng khá đặc biệt, cô vốn định nhiều miệng hỏi nhóm m.á.u của Lê Bạc Đình là gì, Lê Thúy Ngôn nũng mở miệng: “ , cha thật sự thể lấy cơ thể đùa giỡn, con thật sự lo lắng sợ…”
Thấy tình hình, Kiều Thời Niệm ngậm miệng, trực tiếp rời .
…
Doãn Tiểu Thi tuy tạt trúng , nhưng Kiều Thời Niệm vẫn b.ắ.n tung tóe chút vết máu, mùi khá khó chịu.
Dù Hoắc Dụng Từ bảo cô đợi cùng đến đồn cảnh sát, Kiều Thời Niệm liền về Minh Nguyệt Uyển , tắm rửa kỹ càng, bộ quần áo sạch sẽ.
Tốc độ của Hoắc Dụng Từ khá nhanh.
Đợi Kiều Thời Niệm xong xuôi đến đồn cảnh sát lâu, liền thấy vội vã tới.
Hoắc Dụng Từ mặc chiếc áo khoác mỏng dài giữa, kiểu áo bảnh bao khiến trông trai và cao ráo, mà gương mặt tuấn tú mang theo chút quan tâm.
Nhìn thấy Kiều Thời Niệm, việc đầu tiên Hoắc Dụng Từ là kiểm tra vết thương của cô.
Ngón tay ấm áp của Hoắc Dụng Từ chạm da, Kiều Thời Niệm thích ứng, cô gạt tay , khẽ ho: “Em thật sự , chỉ xước chút, bôi t.h.u.ố.c .”
Hoắc Dụng Từ thu tay về, nhưng đôi mắt đen vẫn chằm chằm Kiều Thời Niệm.
Nhìn thấy cô trắng trẻo mảnh mai mặt, Hoắc Dụng Từ rốt cuộc nhịn đưa tay ôm Kiều Thời Niệm lòng, siết chặt.
Kiều Thời Niệm ngửi thấy mùi hương nam tính quen thuộc Hoắc Dụng Từ, cũng cảm nhận nhiệt độ cơ thể và nhịp tim đập nhanh của .
Trong lòng run lên kỳ lạ, nhưng nhanh, Kiều Thời Niệm đẩy Hoắc Dụng Từ , vui : “Anh vượt quá giới hạn .”
Lúc đó hai rõ sẽ đồng đội cùng truy ngài C, Hoắc Dụng Từ thể bất kỳ hành vi vượt quá giới hạn nào với cô.
Hoắc Dụng Từ đương nhiên nhớ, chút luyến tiếc buông Kiều Thời Niệm , giọng điệu cũng mang theo chút trầm đục. “Vào .”
Hai bước đồn cảnh sát, dẫn họ đến phòng giam giữ thẩm vấn Doãn Tiểu Thi.
Nhìn thấy Hoắc Dụng Từ, tâm trạng Doãn Tiểu Thi lập tức kích động: “Hoắc tổng…”
thần sắc Hoắc Dụng Từ vô cùng lạnh lùng, ánh mắt cũng chút gợn sóng, khiến sự kích động của Doãn Tiểu Thi lập tức biến mất.
Khi cô thấy Kiều Thời Niệm bên cạnh Hoắc Dụng Từ, ánh mắt Doãn Tiểu Thi trực tiếp biến thành oán hận: “Kiều Thời Niệm, cô là đồ yêu tinh hại ! Cô tư cách gì đến xem trò của ! t.h.ả.m như , đều là do cô hại!”
Kiều Thời Niệm chỉ thấy buồn : “Cô t.h.ả.m là do lựa chọn của cô, liên quan gì đến ? Hay là cô nhận ai ủy thác, cố ý tìm phiền phức cho ?”
Kiều Thời Niệm thẳng thắn : “Nếu cô thật, thể cân nhắc truy cứu trách nhiệm của cô.”