Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 508: Cảm giác an toàn tựa như bến đỗ bình yên
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:38:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Doãn Tiểu Thi rõ ràng cô đá ngã, Kiều Thời Niệm ngờ cô thể dậy từ mặt đất nhanh đến , thậm chí còn rút kéo định thương cô!
Hoàn né tránh là kịp, trong lúc nguy cấp, Kiều Thời Niệm bật mở cây gậy chống côn đồ, trực tiếp chĩa thẳng Doãn Tiểu Thi.
"Coi chừng!"
Vào khoảnh khắc cây chống côn đồ chạm Doãn Tiểu Thi, và lưỡi kéo của Doãn Tiểu Thi cũng kịp đ.â.m tới Kiều Thời Niệm, một bóng hình vạm vỡ vội vã lao tới.
Là Lê Bạc Đình!
Ông kéo mạnh Kiều Thời Niệm phía , đó thuận tay đẩy Doãn Tiểu Thi một cái.
"Rầm" một tiếng, cây chống côn đồ của Kiều Thời Niệm rơi xuống đất, còn Doãn Tiểu Thi thì điện giật khiến cô thét lên!
Như thể hận đến đỏ mắt, Doãn Tiểu Thi loạng choạng vài bước, nữa giơ cao cây kéo xông tới.
Kiều Thời Niệm định liều lĩnh đưa chân đá Doãn Tiểu Thi , nhưng Lê Bạc Đình bảo vệ cô, dùng cánh tay của đỡ lấy lưỡi kéo!
Thân hình vạm vỡ che chở cho cô tựa như một ngọn núi hùng vĩ, giống như những năm tháng ấu thơ cô ông ngoại ôm lòng, Kiều Thời Niệm bỗng dưng một cảm giác an và vững chãi tựa như một bến đỗ bình yên.
"Xoạc!"
Lưỡi kéo rách toạc quần áo, bên tai vang lên âm thanh vải vóc rách nát và da thịt cứa đứt, đồng thời, Lê Bạc Đình một cước đá đẩy Doãn Tiểu Thi xa!
"Lê chủ tịch, ông chứ!" Kiều Thời Niệm bình tĩnh , cô hỏi gấp gáp.
Sắc mặt Lê Bạc Đình vẫn khá bình thản: "Chẳng chuyện gì lớn ."
Lúc , mấy nhân viên bảo vệ chạy tới bên họ và khống chế Doãn Tiểu Thi.
Kiều Thời Niệm về phía cánh tay Lê Bạc Đình, áo khoác da cùng với chiếc áo bên trong của đều kéo đ.â.m rách, da cũng một vết rách dài vài centimet, đang rỉ máu.
Trong lòng dâng lên một nỗi đau, Kiều Thời Niệm sốt ruột : "Ông thương , nhanh chóng đến bệnh viện băng bó ngay!"
"Cô cũng thương , cùng kiểm tra một chút ." Lê Bạc Đình chỉ vùng xương đòn của Kiều Thời Niệm.
Không nhắc tới thì nhận , Lê Bạc Đình , Kiều Thời Niệm thực sự cảm thấy chỗ gần xương bả vai chút rát rát đau.
Cô đưa tay sờ thử, may mắn là vết máu, hôm nay cô mặc áo sơ mi bên trong kiểu dáng bình thường cổ, lúc nãy Doãn Tiểu Thi vung kéo tới, lẽ cứa một vệt da cô.
" chỉ cần bôi t.h.u.ố.c là khỏi, chúng đến bệnh viện thôi."
Kiều Thời Niệm xong liền bảo nhân viên bảo vệ gọi cảnh sát, tiên đưa Doãn Tiểu Thi về đồn.
Gọi tài xế tới lái xe, Kiều Thời Niệm và Lê Bạc Đình hàng ghế .
Nhìn vết thương Lê Bạc Đình, trong lòng Kiều Thời Niệm trào dâng nỗi áy náy sâu sắc: "Lê chủ tịch, ông về , ông còn xuống xe?"
Không những xuống xe mà còn vì bảo vệ cô, khiến bản thương.
Tổng cộng họ cũng chẳng gặp mấy , quan hệ thể là thiết lắm, việc Lê Bạc Đình như khiến cô .
Lê Bạc Đình an ủi mỉm : "Nhìn thấy cô gặp nguy hiểm, thể ngơ, thể coi như thấy?"
Biết Lê Bạc Đình là quân tử, sẽ cô gặp nguy hiểm mà bỏ mặc.
dù quản, Lê Bạc Đình cũng thể gọi điện báo cảnh sát, hoặc gọi nhân viên bảo vệ tới giúp, cần thiết tự xông chỗ nguy hiểm.
Kiều Thời Niệm vẫn áy náy: "Là liên lụy đến Lê chủ tịch, đáng lẽ cảnh giác hơn một chút, khống chế Doãn Tiểu Thi , mới gọi nhân viên bảo vệ."
Lê Bạc Đình an ủi : "Không cần tự trách bản , cô , bình thường gặp tình huống sớm hoảng hốt mất bình tĩnh, cô còn thể né tránh và tấn công đối phương. Hơn nữa, chỉ thương nhẹ thôi, đáng ngại."
Nghe thấy lời , Kiều Thời Niệm cảm kích, càng thêm áy náy.
Cô mới tố cáo con gái của Lê Bạc Đình, thoắt cái khiến ông thương.
Không lâu , Kiều Thời Niệm và Lê Bạc Đình tới bệnh viện.
Bác sĩ giúp Lê Bạc Đình xử lý vết thương, điện thoại của Kiều Thời Niệm reo lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-508-cam-giac-an-toan-tua-nhu-ben-do-binh-yen.html.]
Liếc máy, là Hoắc Dụng Từ.
Kiều Thời Niệm với Lê Bạc Đình một tiếng, cô ngoài hành lang điện.
"Niệm Niệm, em gặp chuyện ngoài ý , em và bác Lê đều thương ?" Hoắc Dụng Từ gấp gáp hỏi.
Kể từ nhầm tưởng t.h.a.i đó, Hoắc Dụng Từ và Kiều Thời Niệm rõ chuyện, những âm thầm theo Kiều Thời Niệm rút .
tài xế là Hoắc Dụng Từ đây bảo Chu Thiên Thành sắp xếp, nên vẫn thể một chuyện của Kiều Thời Niệm.
Kiều Thời Niệm cũng hỏi Hoắc Dụng Từ ai : "Em , Doãn Tiểu Thi đột nhiên xuất hiện ở bãi đỗ xe của Nhất Minh định tìm phiền toái với em, Lê chủ tịch vì giúp em nên kéo đ.â.m cánh tay."
"Anh đang công tác ở thành phố lân cận, phía đồn cảnh sát, phái tới ." Hoắc Dụng Từ trầm giọng : "Anh hiện tại đang bay về Hải Thành."
Kiều Thời Niệm Hoắc Dụng Từ cần vội vã về. "Công việc của quan trọng hơn, bên em chuyện gì. Đợi Lê chủ tịch xử lý xong vết thương, em sẽ qua gặp Doãn Tiểu Thi."
"Việc trong tay xử lý cũng gần xong , em đợi về cùng em đồn cảnh sát."
Hoắc Dụng Từ thông báo, Doãn Tiểu Thi thương tới bệnh viện, thông báo với Doãn Tiểu Thi cần cô phối hợp nữa và cho trả cô thù lao đầy đủ.
"Anh cảnh cáo cô nhiều , đừng xuất hiện mặt em tìm cảm giác tồn tại nữa, hiện giờ Doãn Tiểu Thi đột nhiên ló mặt, đang nghi ngờ phía cô chỉ đạo ." Hoắc Dụng Từ trầm giọng phân tích.
Kiều Thời Niệm cũng đồng tình.
Xét cho cùng, Doãn Tiểu Thi là vì tiền mà phối hợp với Hoắc Dụng Từ, với bản cô cũng thù hận sâu nặng.
Dù hợp tác kết thúc, Doãn Tiểu Thi đáng lẽ nên đủ dừng , thể liều lĩnh như , tìm cô trả thù trút giận?
, cũng loại trừ khả năng Doãn Tiểu Thi thực sự thích Hoắc Dụng Từ, cùng Hoắc Dụng Từ lâu ngày sinh tình.
Hoắc Dụng Từ đột nhiên cần cô nữa, Doãn Tiểu Thi tức giận, liền đem mũi nhọn chỉ về phía .
Kiều Thời Niệm định với Hoắc Dụng Từ về khả năng , thì y tá gọi Kiều Thời Niệm, lời dặn của bên trong, giúp cô xử lý vết thương.
"Em thương ?" Hoắc Dụng Từ căng thẳng hỏi.
Kiều Thời Niệm với Hoắc Dụng Từ, cô , chỉ cứa một vệt, vấn đề nhỏ thôi.
Kết thúc cuộc gọi với Hoắc Dụng Từ, Kiều Thời Niệm bước văn phòng bác sĩ.
Lê Bạc Đình và bác sĩ ở trong phòng thủ thuật, vết thương của Lê Bạc Đình khử trùng, y tá đ.â.m sâu nên khâu .
Kiều Thời Niệm trán Lê Bạc Đình nhăn vì đau, thấy áy náy.
Nếu vì cô, ông vốn chịu cảnh .
Y tá giúp Kiều Thời Niệm xử lý vết thương đơn giản bằng cách khử trùng, đó bôi t.h.u.ố.c lên cho cô.
Đợi bên cô xử lý xong, bác sĩ bên trong cũng khâu xong cho Lê Bạc Đình.
"Cha!"
Kiều Thời Niệm định hỏi Lê Bạc Đình cảm thấy thế nào, Lê Thúy Ngôn bỗng chạy ùa !
Nhìn thấy Lê Bạc Đình thương, cô lóc xông tới ôm lấy ông : "Sao cha thương! Có đau ? Có nghiêm trọng ?"
Trên Lê Thúy Ngôn mặc đồ ở nhà, sắc mặt tái nhợt hơn bình thường, mu bàn tay vết bầm tím mới tiêm thuốc, trong giọng cũng là sự quan tâm và sốt ruột.
Khó trách Lê Bạc Đình tin Lê Thúy Ngôn là độc ác, cái khí thế lo lắng khẩn trương của Lê Thúy Ngôn như , ai thấy cũng xúc động.
"Cô Lê, thể cô yếu đuối, đừng chạy nhanh như !"
Lúc , bác sĩ gia đình Lê gia cũng bước .