Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 466: Run rẩy khóc lóc

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:38:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Thúy Ngôn tức giận đến mắt đỏ ngầu: "Bảo bác cứ luôn đẩy chuyện sang phía Thời Niệm, hóa là để che giấu sai lầm của ! Chuyện , thể tha thứ cho bác ! Bác đuổi việc !"

Bác Lưu , càng t.h.ả.m thiết hơn, còn van xin Lê Bạc Đình, rằng dám tái phạm nữa, cầu xin họ cho thêm một cơ hội.

Sự việc rõ, cứ ồn ào thế cũng cách, Lê Bạc Đình liền lệnh đưa bác Lưu , ông sẽ quyết định .

Sau khi bác Lưu lóc nhận rời , Lê Bạc Đình mời những khác trong phòng ngoài.

Cuối cùng trong phòng cũng trở nên yên tĩnh.

Lê Bạc Đình Kiều Thời Niệm, bày tỏ lời xin với cô: "Cô Kiều, thực sự xin , bình thường sơ suất trong việc quản lý gia đình, Thúy Ngôn cũng kinh nghiệm quản lý giúp việc, dẫn đến chuyện , suýt nữa hại cô chịu oan ức."

Kiều Thời Niệm Lê Bạc Đình vẫn che mắt.

Thủ đoạn của Lê Thúy Ngôn quá cao tay, từ đầu đến cuối đều để bác Lưu mặt gây rối, bản hề dính dáng, thậm chí còn luôn bênh vực cô.

Từ góc độ của Lê Bạc Đình, việc ông tin con gái là bình thường.

, Kiều Thời Niệm mỉm : " , cây ngay sợ c.h.ế.t . Chỉ khổ cho cô Lê, Tiểu Thích c.ắ.n đến mức ."

Lê Thúy Ngôn như ý mỉa mai trong lời Kiều Thời Niệm, cô đỏ mắt : " thực sự ngờ, gặp giúp việc xa đến thế! Rõ ràng bình thường họ luôn tươi với , đặc biệt quan tâm đến , tại lưng đáng sợ như ?"

Lê Thúy Ngôn tủi kéo tay áo Lê Bạc Đình: "Cha, con thật là vô dụng, một giúp việc xoay như chong chóng..."

Lê Bạc Đình vỗ nhẹ vai Lê Thúy Ngôn "Không trách con, cha sẽ gọi quản gia từ Hồng Kông qua, từ để bác quản lý, sẽ xảy chuyện như nữa."

Lê Thúy Ngôn vẫn tỏ bứt rứt, cô xin Kiều Thời Niệm: "Thời Niệm, thực sự xin . vốn định hôm nay cùng ăn chút đồ nướng, gỡ bỏ một hiểu lầm, ngờ xảy chuyện vui như ..."

Đối mặt với sự "chân thành" của Lê Thúy Ngôn, Kiều Thời Niệm khẽ: "Cô Lê cần tự trách, của giúp việc của cô. mỗi chúng gặp dường như đều xảy chuyện vui, vì để đảm bảo an cho cả hai, nhất từ nay về nên hạn chế gặp mặt, cô Lê nghĩ ?"

Vẻ mặt Lê Thúy Ngôn vẫn đầy áy náy. "Thời Niệm, cô đang trách ?"

Kiều Thời Niệm cũng trách , cô cầm túi lên, với Lê Bạc Đình: "Thưa Lê chủ tịch, vì sự thật rõ, xin phép cáo từ."

"Cô Kiều, xin xảy chuyện vui như ."

Lê Bạc Đình một nữa bày tỏ sự hối tiếc. "Sau nếu chỗ nào cần giúp đỡ, cứ đừng ngại."

Kiều Thời Niệm lịch sự từ chối. "Cảm ơn ý của Lê chủ tịch, nhưng phiền ông nữa."

"Ngoài Lê chủ tịch, dù ông tin , ở trang trại, hề đẩy cô Lê xuống ao, dù cố ý vô tình, đều ."

Nói xong, Kiều Thời Niệm trực tiếp rời .

Hình tượng cô con gái ngoan ngoãn của Lê Thúy Ngôn trong lòng Lê Bạc Đình hằn sâu, nếu Kiều Thời Niệm là Lê Thúy Ngôn cố ý, e rằng ông sẽ tin, mà cô còn mang tiếng vu khống.

, cô chỉ cần bày tỏ thái độ của là đủ.

Sau khi Kiều Thời Niệm rời , Hoắc Dụng Từ cũng tìm lý do cáo từ.

"Dụng Từ, chuyện hôm nay để cháu thấy trò ." Lê Bạc Đình đầy bất lực. "Xem cháu sai, chuyện liên quan đến cô Kiều."

"Dù cũng để cô Kiều chịu oan ức, Dụng Từ, nếu gặp cô , hãy giúp bác giải thích vài lời."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-466-run-ray-khoc-loc.html.]

Thần sắc Hoắc Dụng Từ điềm đạm, trả lời mà : "Bác Lê, Bác Châu chỉ là một công ty đầu tư trướng tập đoàn Hoắc thị, nghiệp vụ tương đối đơn nhất, cô Lê ở đó học gì nhiều. Nếu bác Lê rèn luyện cô Lê, hơn hết nên để cô đến một môi trường rộng mở hơn."

Lê Bạc Đình hiểu ý Hoắc Dụng Từ, ông gật đầu. "Bác sẽ cân nhắc."

Sau khi Hoắc Dụng Từ rời , Lê Bạc Đình mới nghiêm khắc con gái.

"Thúy Ngôn, thật , chuyện hôm nay, bác Lưu theo ý của con, cố ý ?"

Một giúp việc, chỉ vì mắng phạt, mà oán hận đến mức nghĩ cách trả thù như , Lê Bạc Đình cảm thấy khó tin.

nhiều như , ông thể chất vấn con gái mặt .

"Cha, cha nghi ngờ con!"

Lê Thúy Ngôn , như chịu oan ức tày trời, nước mắt giàn giụa, giọng cũng cao hơn mấy bậc!

"Con thực sự ngờ, Thời Niệm và Hoắc tổng tin con thì thôi, cha cũng nghi ngờ con! Vậy lúc nãy cha gọi cảnh sát đến, để họ điều tra chân tướng! Xem rốt cuộc là con xúi giục bác Lưu, bác Lưu toan tính hại con!"

Phản ứng của con gái khiến Lê Bạc Đình cảm thấy áy náy.

Công việc của ông bận rộn, con gái phần lớn thời gian ở nhà một , dù tính cách chỗ kiêu căng, nhưng phần lớn thời gian đều chu đáo hiểu chuyện.

Nói năng hành xử cũng giữ chừng mực.

Sao ông thể nghi ngờ con như ?

Lê Bạc Đình lấy khăn giấy đưa cho Lê Thúy Ngôn. "Là cha sai, con đừng giận. Cha chỉ cảm thấy bác Lưu là giúp việc, mùi nào thể khiến mèo kích ứng, còn thể lên kế hoạch chu trong thời gian ngắn như , bất hợp lý."

"Vậy là cha vẫn nghi ngờ con!"

Lê Thúy Ngôn vứt bỏ khăn giấy. "Bác Lưu thì bất hợp lý, con bảo bà thì hợp lý ? Cha đừng quên, con cũng gì về hương thơm mà!"

Nói đến đây, Lê Thúy Ngôn như thực sự tổn thương, cô run rẩy lớn. "Tại con bảo bác Lưu hãm hại Kiều Thời Niệm, con và cô thù oán gì !"

Lê Bạc Đình càng thấy áy náy hơn khi con gái , ôngdỗ dành. "Thúy Ngôn, cha ý đó, chỉ rõ chuyện thế nào thôi..."

"Cha chính là ý đó!"

Tính tiểu thư của Lê Thúy Ngôn trỗi dậy, cô ném gối sofa, : "Cha, cha tại con nhất định kết bạn với Kiều Thời Niệm ? Con chỉ vì ghen tị với cô ! Khi cha chuyện với cô về nước hoa, và mở công ty, trong ánh mắt cha bao nhiêu sự trân trọng, cha !"

Mắt Lê Thúy Ngôn đỏ ngầu: "Con đến gần cô hơn, học hỏi nhiều điểm của cô , như khiến cha tự hào sẽ là con! rốt cuộc, con chẳng gì cả! Việc con thiết với cô hiểu lầm là ý , ngay cả Hoắc tổng cũng khinh thường con..."

Lê Thúy Ngôn tức giận tủi , đành vật sofa, lấy gối ôm che đầu, nức nở.

Lê Bạc Đình mềm lòng, vội vàng của , còn dù ông trân trọng Kiều Thời Niệm, nhưng trong lòng, con gái luôn là xuất sắc nhất, ai sánh bằng.

Sau khi Lê Bạc Đình dỗ dành nhiều , Lê Thúy Ngôn mới ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt, "Cha, cha thật ?"

 

 

Loading...