Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 463: Bị cắn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:38:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Thúy Ngôn hỏi một câu thừa thãi, Kiều Thời Niệm đương nhiên là .

cô nhẫn nại hỏi: "Cô Lê, chỗ nào hài lòng ?"

"Không ." Lê Thúy Ngôn phá lên. "Chỉ là đùa cô chút thôi, hài lòng!"

"......" Kiều Thời Niệm, Lê Thúy Ngôn ngày nào cũng giả bộ như , mệt ?

"Lát nữa xem mùi hương lâu , nếu vấn đề thì thể quyết định !" Lê Thúy Ngôn vui vẻ .

Không cần điều chỉnh nghĩa là việc thể tạm thời kết thúc, nhưng Kiều Thời Niệm dám lơ là cảnh giác.

Lê Thúy Ngôn đặc biệt bảo cô tự tay điều chế nước hoa, thể gì cả.

đề phòng gấp bội.

"Thời Niệm, dù cũng còn sớm, qua đây nướng chút đồ ăn !" Lê Thúy Ngôn mời.

Tiểu Thích giúp việc bế nhà từ lâu, Kiều Thời Niệm cũng chán, nhưng cô đồng ý với Lê Thúy Ngôn.

Lấy lí do đói, cô gần Lê Thúy Ngôn.

Để thịt nướng thơm hơn, bếp nướng dùng than củi.

Nếu Lê Thúy Ngôn bỏng hoặc ngã, Kiều Thời Niệm sợ , nhất cô nên yên.

Không trách Kiều Thời Niệm cảnh giác thái quá, thực là do rơi xuống nước ở trang trại khiến cô ám ảnh tâm lý.

Lê Thúy Ngôn một giây còn thể chuyện với cô vô cùng ngây thơ, giây kéo cô rơi xuống ao.

Đầu óc Kiều Thời Niệm đang loạn suy nghĩ, phía một bóng đàn ông nho nhã tới.

Là Lê Bạc Đình.

Kiều Thời Niệm dậy, lễ phép gọi: "Lê chủ tịch".

Lê Bạc Đình thấy cô, bất ngờ: "Cô Kiều tới tìm Thúy Ngôn chơi ?"

"Thời Niệm tới giao nước hoa đặt cho con."

Trước khi Kiều Thời Niệm lên tiếng, Lê Thúy Ngôn đến bên Lê Bạc Đình, giọng điệu ngọt ngào: "Cha, cuối cùng cha cũng về , con đợi cha lâu lắm !"

Lê Bạc Đình cúi chân Lê Thúy Ngôn, quan tâm hỏi: "Ngón chân đỡ hơn ?"

Lê Thúy Ngôn nũng nịu: "Vẫn đau, đây mười ngón tay đều nối với tim, con còn tin, bây giờ con tin , thật sự quá đau!"

Lê Bạc Đình dỗ dành: "Vậy con cẩn thận, đừng nhảy nhót lung tung nữa."

"Biết !" Lê Thúy Ngôn vỗ đầu: "Cha, cha xem, hai cha con mải chuyện, lạnh nhạt Thời Niệm !"

"Con tiếp tục nướng đồ ăn, cha chuyện với Thời Niệm ."

Có lẽ Kiều Thời Niệm nghĩ nhiều, cô luôn cảm thấy Lê Thúy Ngôn đang khoe khoang một cách vô tình hữu ý rằng Lê Bạc Đình yêu thương cô nhiều thế nào.

Biết cô cha, cố ý kích động cô như ?

Lê Thúy Ngôn đến bếp nướng, Lê Bạc Đình xuống cạnh Kiều Thời Niệm.

"Nghe Thúy Ngôn , công ty của cô Kiều gần đây kinh doanh khá , mấy hôm còn tổ chức tiệc mừng?" Lê Bạc Đình ôn hòa tùy ý hỏi.

Kiều Thời Niệm , thành thật : "Không dám gọi là tiệc mừng, chủ yếu là công ty mới thành lập, nhân cơ hội mở rộng ảnh hưởng."

Lê Bạc Đình tỏ vẻ ngưỡng mộ: "Cô Kiều trẻ như thể sự nghiệp thành công, vượt xa nhiều cùng tuổi."

Kiều Thời Niệm khen ngợi ngại, khiêm tốn chỉ may mắn, gặp đồng nghiệp cấp .

Khi họ trò chuyện, Tiểu Thích lẽ ngửi thấy mùi đồ ăn bên ngoài, nó nhảy .

Lê Thúy Ngôn yêu quý Tiểu Thích, lấy một con tôm lớn định bóc cho nó ăn.

Kiều Thời Niệm cảm thấy đủ lâu, cô liếc đồng hồ, định xác nhận vấn đề nước hoa với Lê Thúy Ngôn.

"A!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-463-bi-can.html.]

Đột nhiên, Lê Thúy Ngôn thét lên đau đớn.

Kiều Thời Niệm ngẩng đầu , Tiểu Thích thực cào Lê Thúy Ngôn, còn c.ắ.n mạnh cổ tay Lê Thúy Ngôn!

Sau khi Lê Thúy Ngôn giũ nó , lông lưng Tiểu Thích vẫn dựng , vẻ mặt như kích thích, hoảng sợ và phòng .

Người giúp việc sợ Lê Thúy Ngôn thương thêm, bắt Tiểu Thích, nhưng Tiểu Thích hung dữ, nhe răng cảnh báo từ cổ họng, cho ai gần!

"Thúy Ngôn!"

Lê Bạc Đình vội vã về phía Lê Thúy Ngôn.

Còn Tiểu Thích nhân cơ hội nhanh chóng chạy trốn nhà.

Lê Bạc Đình kịp quan tâm đến mèo, ông cầm tay Lê Thúy Ngôn: "Chảy m.á.u , gọi bác sĩ ngay!"

Lê Thúy Ngôn rên rỉ: "Cha, , cần gọi bác sĩ, bôi t.h.u.ố.c sẽ khỏi."

"Sao , mèo c.ắ.n tiêm vaccine dại!"

Lê Bạc Đình theo, bảo giúp việc mời bác sĩ gia đình đến.

Kiều Thời Niệm cảnh , trong lòng cảm thấy trùng hợp, nhưng Lê Thúy Ngôn Tiểu Thích cắn, đạt mục đích gì?

Tốc độ bác sĩ gia đình nhanh, mười phút xách hộp t.h.u.ố.c đến.

Ông xử lý vết c.ắ.n và vết cào cổ tay Lê Thúy Ngôn.

Mặc dù Lê Thúy Ngôn Tiểu Thích tiêm vaccine, nhưng Lê Bạc Đình vẫn kiên quyết bảo bác sĩ tiêm vaccine dại cho cô.

Sau khi tiêm và xử lý vết thương, bác sĩ ở quan sát phản ứng bất lợi của Lê Thúy Ngôn, những mũi còn sẽ tiêm theo lịch.

Sau khi thứ định, Lê Bạc Đình mới hỏi giúp việc: "Sao mèo con vô cớ c.ắ.n ?"

Người giúp việc hoảng sợ trả lời, Tiểu Thích thường nhút nhát, cũng khá hiền lành, c.ắ.n .

"Cô Lê giờ ôm nó đều , chỉ từ khi cô Kiều đến, nó nhà một lúc, ngoài hiểu c.ắ.n ."

Bác sĩ kịp thời đề xuất, mèo con thể kích thích bởi thứ gì đó, như âm thanh, đồ vật, hoặc mùi nào đó.

"Vừa chúng tiếng động lớn, tôm lớn Tiểu Thích thường ăn, cũng sợ."

Người giúp việc nhớ : "Vừa cô Lê thử xịt nước hoa, Tiểu Thích chịu mùi đó ?"

Kiều Thời Niệm lời giúp việc, trong lòng lạnh, xem đây mới là vấn đề chính.

" cô Lê ngày nào cũng dùng nước hoa, Tiểu Thích lẽ quen !"

Người giúp việc thận trọng đoán: "Có do thành phần nước hoa cô Kiều mang đến hôm nay đúng, nên kích thích Tiểu Thích?"

"Bác Lưu, bác bậy gì !"

Chưa kịp Kiều Thời Niệm lên tiếng, Lê Thúy Ngôn đột nhiên tức giận!

"Nước hoa Thời Niệm tặng vấn đề thành phần, hai tháng nay dùng do cô điều chế, cô quá rõ thói quen của !"

"Chắc chắn là bác chăm sóc Tiểu Thích, nên đổ trách nhiệm lên Thời Niệm!" Lê Thúy Ngôn trách bác Lưu - giúp việc.

Bác Lưu xong, lập tức sốt ruột: "Cô Lê, oan cho , tiếp nhận Tiểu Thích từ tay cô, đặt nó lên giá mèo trong nhà ngoài!"

Lê Thúy Ngôn tức giận: "Vậy cũng thể là vấn đề của Thời Niệm!"

"Thời Niệm, đừng hiểu lầm , đều là bácị Lưu tự bậy, bảo bác đổ trách nhiệm lên cô !" Lê Thúy Ngôn sốt sắng giải thích với Kiều Thời Niệm.

Kiều Thời Niệm ngạc nhiên khi Lê Thúy Ngôn hướng mũi nhọn về , cô mỉm : "Vì nghi ngờ, nghĩ nên rõ."

"Lê chủ tịch ở đây, ông là chuyên gia về nước hoa, thể mời ông phân biệt xem thành phần nước hoa tặng hôm nay vấn đề ."

Lê Thúy Ngôn vội vẫy tay: "Không cần Thời Niệm, chắc chắn tin cô, chuyện chỉ là hiểu lầm!"

 

 

Loading...