Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 460: Đáng thương?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Thúy Ngôn một cách chân thành mang theo chút tinh nghịch, Hoắc Dụng Từ nhíu mày.

"Cô Lê, cho dù cô nghĩ thế nào, hiện tại ý định kết hôn, cũng lãng phí thời gian của cô, nhất là đừng lãng phí tâm tư ."

Thần sắc Lê Thúy Ngôn hiếm thấy xuất hiện vẻ thất vọng, nhưng cô tức giận, mà chỉ chu môi lên, giọng điệu trách móc: "Hoắc tổng, chiều lòng đến , thật sự nên tự xem bản , nhầm !"

Hoắc Dụng Từ đáp lời đùa của Lê Thúy Ngôn, chỉ : "Vũ San chắc đợi lâu , tìm con bé."

Lê Thúy Ngôn cũng cố theo. "Hoắc tổng, thể , Thời Niệm chào đón , cũng đây, nên về ."

Hoắc Dụng Từ giữ . "Tài xế đang ở bên ngoài, sẽ bảo đưa cô Lê về."

Lê Thúy Ngôn gật đầu. "Vâng."

"À,Hoắc tổng, lát nữa nhớ chuyển lời giúp với Thời Niệm nhé, mong chờ thành phẩm nước hoa của cô và vẫn luôn chờ đợi đấy!" Lê Thúy Ngôn cất giọng ngọt ngào.

Hoắc Dụng Từ xác nhận cũng phủ nhận, bước khỏi khu vực .

Một chiếc lá ngân hạnh rơi xuống cánh tay Lê Thúy Ngôn, cô nhặt lên ngắm nghía, mỉm vò nát.

Cây ước nguyện mọc cao vút, cây vài mới ôm xuể, gốc cây bao quanh bởi bồn hoa xi măng.

Trên cây treo đầy những tấm thẻ ước nguyện bằng gỗ, mỗi khi gió thổi qua vang lên leng keng, tạo nên một khung cảnh độc đáo.

Khi Hoắc Dụng Từ đến nơi, Tống Mạn đang kéo Tống Thanh Xuyên bên trong, Kiều Thời Niệm cúi đầu chăm chú, còn Hoắc Vũ San thì xong.

Nhìn thấy Hoắc Dụng Từ, Hoắc Vũ San vô cùng vui mừng: "Anh trai, đến ! Anh cũng một tấm thẻ ước nguyện , chị Mạn Mạn chỗ linh thiêng!"

Hoắc Dụng Từ liếc Kiều Thời Niệm vẫn ngẩng đầu lên, xoa đầu Hoắc Vũ San: "Anh tin những thứ ."

"Anh trai, nhỏ thôi, Bồ Tát thấy sẽ vui ." Hoắc Vũ San động tác suỵt với Hoắc Dụng Từ.

Hoắc Dụng Từ bật : "Vậy thì ai với em điều ?"

"Chị Thời Niệm đó." Thần sắc Hoắc Vũ San nghiêm túc: "Chị ở đây bừa, nếu Bồ Tát sẽ vui. chị cũng , Bồ Tát hiền lành, nếu lỡ miệng sai, các ngài sẽ tha thứ cho tất cả."

Hoắc Dụng Từ xong một tiếng: "Vũ San ước điều gì?"

"Không cho , em sợ sẽ linh nghiệm." Hoắc Vũ San xong liền nài nỉ: "Anh trai, treo giúp em lên , treo càng cao càng ."

Hoắc Dụng Từ gật đầu, bước lên bồn hoa, dựa chiều cao của , với tay treo tấm thẻ ước nguyện lên một cành cây khá cao.

"Anh trai giỏi quá, cảm ơn trai!" Hoắc Vũ San vui.

"Chị ơi, chị cần em giúp treo thẻ ước nguyện ?" Hoắc Vũ San đầu hỏi Kiều Thời Niệm.

Kiều Thời Niệm điền xong và cầm tấm thẻ ước nguyện đến gần cây đại thụ, Hoắc Dụng Từ đang cúi xuống cô, vẻ mặt như cô lên tiếng nhờ vả.

"Không cần, chị tự ."

Nói với Hoắc Vũ San xong, Kiều Thời Niệm sang phía bên của cây đại thụ, nhanh nhẹn bước lên bồn hoa.

Cô với tay tới những cành cao, nên định nhảy lên để treo lên.

bồn hoa cũng cách mặt đất một , Kiều Thời Niệm dám hành động quá mạnh, sợ bản ngã xuống.

Như nhảy vài cái, cô vẫn với tới cành cây phía .

Bỗng nhiên, Kiều Thời Niệm cảm thấy phần bắp chân siết chặt, cô nâng bổng lên.

Kiều Thời Niệm giật , cúi mắt thấy khuôn mặt tuấn tú khó ai sánh bằng của Hoắc Dụng Từ.

Anh dễ dàng ôm lấy đôi chân cô, dường như chỉ cần cô cần, Hoắc Dụng Từ thể nâng cô lên cao hơn nữa.

"Chị ơi, bây giờ chị cao thật đó, thể treo thẻ ước nguyện lên chỗ cao nhất !"

Hoắc Vũ San nhận sự bối rối của Kiều Thời Niệm, vô cùng phấn khích .

Kiều Thời Niệm: "..."

Vì Hoắc Dụng Từ nâng cô lên , Kiều Thời Niệm cũng do dự nữa, cô treo tấm thẻ ước nguyện lên một cành cây cao.

"Chị treo cao như , ước nguyện chắc chắn sẽ thành hiện thực!" Hoắc Vũ San vui vẻ vỗ tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-460-dang-thuong.html.]

lúc Tống Mạn và Tống Thanh Xuyên từ bên trong, và về phía họ.

Kiều Thời Niệm càng thêm bối rối, cô hiệu cho Hoắc Dụng Từ đặt cô xuống.

Không xa, Phó Điền Điền và Lục Đình Hào cũng đang về phía họ.

Nhìn thấy cảnh , Lục Đình Hào đương nhiên vui, còn Phó Điền Điền thì tiến lên khách khí hất tay Hoắc Dụng Từ , kéo Kiều Thời Niệm về phía .

Rồi còn chất vấn Hoắc Dụng Từ về vấn đề giữa và cô gái streamer , bảo bạn gái thì quấy rối Kiều Thời Niệm.

Nghe lời của Phó Điền Điền, Hoắc Dụng Từ giải thích gì cho bản , chỉ nhạt giọng : " chỉ thấy cô quá lùn, nên mới đỡ một tay, quấy rối."

Phó Điền Điền tin: "Lòng của lớn thế, thì cứ ở đây cái thang hình , đỡ hết tất cả những ai với tới!"

Hoắc Dụng Từ chặn họng gì, mà Lục Đình Hào cũng cách nào.

Việc Lục Đình Hào lén lút gọi Hoắc Dụng Từ đến mạo hiểm , dám chọc giận Phó Điền Điền nữa, chỉ thể giả vờ thấy .

Vẫn là Tống Thanh Xuyên tới giảng hòa: "Hoắc Tổng cũng chỉ giúp đỡ thôi."

"Hoắc tổng, cô Lê , cô cùng ?" Tống Thanh Xuyên tùy tiện hỏi.

Hoắc Dụng Từ liếc Kiều Thời Niệm: "Cô việc nên về ."

Kiều Thời Niệm đương nhiên thấy, cô cảm thấy kỳ lạ, Lê Thúy Ngôn đặc biệt theo, còn mấy phút, chịu vui vẻ rời như ?

Phó Điền Điền xong, tức giận, hóa Hoắc Dụng Từ một đến!

kịp chất vấn, Lục Đình Hào kéo : "Điền Điền, chúng điền thẻ ước nguyện!"

"..."

Sau đó, một đoàn tham quan lễ bái khắp nơi trong chùa, khi về trời khá muộn.

Tống Thanh Xuyên đề nghị mời ăn cơm, điện thoại của Hoắc Dụng Từ reo lên, việc xử lý nên về .

Hoắc Vũ San lắc đầu tỏ ý , cô ở cùng Kiều Thời Niệm.

"Lúc đó sẽ đưa Vũ San về nhà."

Kiều Thời Niệm đảm bảo: "Yên tâm, sẽ chăm sóc cô rời nửa bước, tuyệt đối để lo lắng!"

Hoắc Dụng Từ mấp máy môi gì đó, rốt cuộc vẫn lên tiếng, rời .

"Hoắc Dụng Từ thật sự bỏ như , tớ tưởng đến tìm chứ." Phó Điền Điền tin lắm.

"Điền Điền, Thời Niệm, thật Hoắc cũng khá đáng thương." Lục Đình Hào nhân cơ hội liền giúp Hoắc Dụng Từ.

"Bây giờ điều Bác Châu, bên cạnh cũng quan tâm hỏi han, đừng giả vờ như chuyện gì, trong lòng còn đau khổ đến thế nào nữa."

"Không hẳn chứ?" Phó Điền Điền : "Anh và cô gái streamer đang thiết? Vừa nãy còn cô Lê theo? Đây gọi là đáng thương?"

Đối mặt với loạt câu hỏi c.h.ế.t của Phó Điền Điền, Lục Đình Hào dám lên tiếng nữa, mà chỉ trố mắt Kiều Thời Niệm, hy vọng cô thể thông cảm.

Kết quả là Kiều Thời Niệm dắt Hoắc Vũ San đuổi theo hai em Tống Thanh Xuyên phía .

Lục Đình Hào: "..."

Mọi chọn ăn cơm ở một nhà hàng chay, đồ chay ở đây đặc sắc, hương vị cũng vô cùng tươi ngon.

Ngay cả Hoắc Vũ San vốn ăn ít cũng ăn khác.

Ăn cơm xong, Hoắc Vũ San mệt, Kiều Thời Niệm liền định đưa cô về nhà.

Tống Thanh Xuyên chủ động đề nghị tài xế.

Lục Đình Hào : "Để đưa là ! đúng là đến thăm bác gái."

 

 

Loading...