Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 454: Đảm Bảo Chỗ Nào Cũng Là Bất Ngờ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Thời Niệm tranh luận thêm vấn đề với Tống Thanh Xuyên. Vì Tống Thanh Xuyên nhất quyết cho, thì cứ để cho .

Kiều Thời Niệm đưa tài khoản và thông tin liên lạc của cho Tống Thanh Xuyên, đó lời tạm biệt với .

Mở cửa xe, Kiều Thời Niệm thấy tài xế của Tống Thanh Xuyên đợi một cách kính cẩn ở xa.

Có lẽ để cô ngủ thêm chút nữa, Tống Thanh Xuyên mới bảo tài xế xuống xe.

Kiều Thời Niệm xin một câu, bước sảnh đăng ký.

Bước khỏi thang máy, mở cửa bước nhà, bác Vương vội vàng đón .

“Cô Kiều, cô , cô chứ?”

Bác Vương còn kiểm tra khắp Kiều Thời Niệm, sợ cô tổn thương gì.

Kiều Thời Niệm đầu về muộn, đôi khi còn ở bên ngoại, bác Vương từng sốt ruột như , hôm nay thế?

“Bác Vương, , bảo với bác cứ đến giờ thì tự ngủ , giờ vẫn nghỉ ngơi?” Kiều Thời Niệm hỏi kỳ lạ.

Bác Vương kịp thêm với Kiều Thời Niệm, thì điện thoại của bà reo lên.

Bác Vương gần như bắt máy ngay lập tức, “Về , cô Kiều về , cô chẳng chuyện gì cả, thiếu gia thể yên tâm !”

Kiều Thời Niệm nhíu mày, bác Vương lo lắng cho cô là vì Hoắc Dụng Từ gọi điện?

Trong trang trại hôm đó, cô quát mắng Hoắc Dụng Từ, bảo tránh xa cô, mấy ngày nay Hoắc Dụng Từ xuất hiện mặt cô, cũng liên lạc với cô.

Tiệc rượu của Nhất Minh, theo gợi ý của cô, Tống Mạn cũng mời Hoắc Dụng Từ.

Đêm khuya thế , Hoắc Dụng Từ gọi cho cô việc gì?

“Được , đưa máy cho cô Kiều đây!”

Bác Vương đưa điện thoại đến mặt Kiều Thời Niệm.

“Cô Kiều, là điện thoại của thiếu gia đó!”

Kiều Thời Niệm nghi hoặc nhận máy. “Có việc gì?”

“Em thế nào , ?” Giọng Hoắc Dụng Từ chút quan tâm và sốt ruột rõ rệt.

Kiều Thời Niệm hỏi ngược . “ thể chuyện gì chứ?”

Hoắc Dụng Từ như thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Đã việc gì, điện thoại của em mãi gọi ?”

“Điện thoại hỏng .”

Kiều Thời Niệm cảm thấy Hoắc Dụng Từ thật kỳ quặc. “Anh tìm gấp thế để gì, việc gì ?”

Hoắc Dụng Từ khẽ ho một tiếng, : “Anh đang công tác ở thành phố XX, bên thứ gì em thích , mua về cho em.”

Kiều Thời Niệm: ?

Liên tục gọi điện cho bác Vương, như xảy chuyện lớn, chỉ để hỏi cô thích thứ gì ?

Anh còn bình thường đấy chứ?

Không liên lạc, để cô yên tĩnh ?

“Cảm ơn bụng, nhưng cần , hãy lo mà chọn một món cho cô Doãn !”

Kiều Thời Niệm nhận món quà đó, trực tiếp cúp máy.

“Cô Kiều, xin , lẽ ngủ , nhưng thiếu gia gọi điện cho , mãi liên lạc với cô, sợ cô chuyện gì, sốt ruột.”

Bác Vương : “Thiếu gia thật sự quan tâm đến cô, thiếu gia đang công tác xa, cách một lúc gọi điện, hỏi xem cô về đến nhà . thấy thiếu gia lo lắng như , còn tưởng cô xảy chuyện gì lớn, mãi cũng sợ dám ngủ.”

Họ ly hôn lâu như , bác Vương vẫn giúp Hoắc Dụng Từ.

Kiều Thời Niệm mệt buồn ngủ, tinh thần để bàn luận chuyện của Hoắc Dụng Từ với bác Vương, “Bác Vương, tắm rửa ngủ đây, bác cũng nghỉ ngơi sớm .”

“Cô Kiều…” bác Vương gọi cô .

Kiều Thời Niệm bà. “Còn việc gì nữa ?”

bác Vương chỉ chiếc áo khoác nam Kiều Thời Niệm, “Cô Kiều, hình như áo của cô?”

Từ lúc khỏi đồn cảnh sát, Kiều Thời Niệm khoác lên , đó cũng quên cởi .

Lúc thần sắc của bác Vương, Kiều Thời Niệm bác Vương đang lo lắng điều gì, cô cởi áo cố ý : “Rõ ràng mà, của đàn ông.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-454-dam-bao-cho-nao-cung-la-bat-ngo.html.]

“…” Mặt bác Vương lộ vẻ sửng sốt và tiếc nuối, bà đỡ lấy áo khoác của Kiều Thời Niệm. “Ngày mai mang giặt là, cô Kiều, cô nhanh nghỉ ngơi .”

Kiều Thời Niệm lời phòng.

Bác Vương bóng lưng Kiều Thời Niệm, thở dài.

Hiện giờ, bên cạnh thiếu gia cô gái lắm chuyện.

Bên phía thiếu phu nhân cũng luôn đàn ông theo đuổi, cô còn mặc áo đàn ông về.

Không ngày nào thiếu gia và thiếu phu nhân mới tái hôn đây?

Bác Vương lo lắng.

Hôm , Kiều Thời Niệm dậy khá muộn.

Dù gì cũng hoảng sợ chạy lâu như , cô quá mệt .

May là cơ thể gì khó chịu.

Rửa mặt xong, đến công ty Nhất Minh, Tống Mạn đưa cho Kiều Thời Niệm một chiếc điện thoại mới nhất.

“Cái trai bảo đưa cho cô.”

Tống Mạn : “Chuyện tối qua , xin nhé, Kiều Thời Niệm, thật ngờ và cô gặp rắc rối lớn như .”

Kiều Thời Niệm một tiếng. “Liên quan gì đến cô, cô xin gì?”

“Nếu uống quá nhiều, cô lo chuyện của trai , cũng sẽ gặp mấy tên vô .”

Tống Mạn vẫn cảm thấy áy náy. “ lúc may, trai chân thương tích thể cử động mạnh, một chút cũng giúp , chỉ thể bắt nạt!”

Tống Thanh Xuyên kể với Tống Mạn khá kỹ. “Thôi , chuyện ngoài ý ai mà đoán , điện thoại đó cô cũng cầm về , dùng của !”

Kiều Thời Niệm điện thoại dự phòng.

Hơn nữa, Tống Thanh Xuyên cho đàn ông “thấy việc nghĩa thể ngơ” một vạn là tốn kém , thể nhận điện thoại của .

“Nhận , đây là thứ trai nên tặng, nếu , điện thoại của cô hỏng.”

Tống Mạn thúc giục. “Cầm điện thoại , hai hôm nữa rảnh, bọn mời cô ăn cơm!”

“Ăn cơm thì , điện thoại cần , nếu cô thích, gửi tặng cô.”

Kiều Thời Niệm : “Thời gian vất vả như , xứng đáng thưởng một chiếc điện thoại.”

“Kiều tổng, phát hiện cô ngày càng tinh ý của giới thương nhân đấy! Đồ trai tặng cô, cô lấy phần thưởng cho , còn thể tiết kiệm hơn nữa !” Tống Mạn chê bai.

Kiều Thời Niệm nghiêm túc : “Có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, thương nhân chính là tối đa hóa lợi ích.”

Tống Mạn: “…”

Buổi chiều, Kiều Thời Niệm nhận điện thoại của Lê Thúy Ngôn.

Hỏi cô tiến triển nước hoa thế nào, Lê Thúy Ngôn bản mong đợi.

Kiều Thời Niệm : “Cảm ơn cô Lê yêu quý như , dạo gần đây thật sự bận, chuyện nước hoa tiến triển khá chậm, nhưng trong vòng một tuần chắc thể giao cho cô.”

Lê Thúy Ngôn vô cùng vui mừng, còn luôn miệng mong thể ngay lập tức nhận hàng.

Nghe giọng điệu chút hiềm khích của Lê Thúy Ngôn, Kiều Thời Niệm nhịn hỏi: “Không cô Lê chuẩn bất ngờ gì cho ?”

Lê Thúy Ngôn như thấy ý mỉa mai của Kiều Thời Niệm, cô ngọt ngào : “Thời Niệm yên tâm, đảm bảo chỗ nào cũng là bất ngờ đấy.”

Kiều Thời Niệm trong lòng thật sự ghét cay ghét đắng sự giả tạo của Lê Thúy Ngôn.

“Cô Lê, cô thích Hoắc Dụng Từ thì cứ ở bên , ly hôn lâu , cô cứ c.ắ.n tha ?”

“Thời Niệm, cô hiểu lầm ?” Lê Thúy Ngôn sốt sắng : “ đối với Hoắc tổng, như cô tưởng tượng !”

Kiều Thời Niệm nhíu mày, Lê Thúy Ngôn giả vờ nữa ?

cô đang ghi âm?

 

 

Loading...