Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 453: Cô Kiều không sợ tôi làm bất lợi cho cô sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió đêm khuya mang theo lạnh.

Kiều Thời Niệm đó mấy đuổi theo khiến ướt đẫm mồ hôi, giờ gió thổi qua, cô cảm thấy lạnh.

Tống Thanh Xuyên đưa chiếc áo khoác đang vắt tay cho Kiều Thời Niệm.

“Có thể mùi rượu, mong cô Kiều đừng chê.”

Lúc , Tống Thanh Xuyên tỉnh rượu khá nhiều, mặt khôi phục chút ôn hòa, giữa hàng lông mày là vẻ áy náy.

Kiều Thời Niệm thực sự cảm thấy lạnh, hơn nữa cô còn mệt, vốn dĩ bận rộn cả tối vì việc tiệc rượu, sắp về còn gặp chuyện nhức nhối thế .

Để tránh hệ miễn dịch cơ thể yếu cảm tấn công, Kiều Thời Niệm nhận lấy áo khoác mặc .

“Xin cô Kiều, hôm nay là liên lụy đến cô.”

Tống Thanh Xuyên áy náy : “Cơ thể cô , đưa cô đến bệnh viện khám tổng quát nhé?”

.” Kiều Thời Niệm lắc đầu, “Chân đó sưng to như , e rằng đến bệnh viện một chuyến chứ?”

Tống Thanh Xuyên mấy để ý đáp,: “Lúc nãy nhờ nhân viên cảnh sát lấy cho bình xịt giảm sưng, hiện tại cảm thấy khá hơn nhiều, tạm thời cần đến bệnh viện.”

Vừa tài xế của Tống Thanh Xuyên lái xe tới, : “Cô Kiều, để đưa cô về .”

Tống Thanh Xuyên tự hiểu rõ tình trạng cơ thể, Kiều Thời Niệm cũng sức nhiều lời khuyên, lúc cô chỉ nhanh chóng về nghỉ ngơi.

Tài xế dừng xe mặt họ, Tống Thanh Xuyên lịch sự mở cửa cho Kiều Thời Niệm.

Kiều Thời Niệm khách sáo, trực tiếp bước .

khi Tống Thanh Xuyên định đóng cửa, Kiều Thời Niệm thấy khuỷu tay một vệt máu.

“Anh Tống, tay thương ?”

Lúc đó tên gầy gò cầm d.a.o nhỏ đ.â.m về phía Tống Thanh Xuyên nhanh, Kiều Thời Niệm mặc dù đá ngã đối phương, nhưng e rằng Tống Thanh Xuyên vẫn d.a.o rạch trúng.

Tống Thanh Xuyên theo ánh mắt của Kiều Thời Niệm, nhấc khuỷu tay lên . “Một vết thương nhỏ, , bôi một chút t.h.u.ố.c là .”

May mà vết thương sâu lắm, tài xế cho trong cốp xe sẵn hộp t.h.u.ố.c t.h.u.ố.c cầm máu.

Kiều Thời Niệm liền mời Tống Thanh Xuyên hàng ghế , cô giúp bôi một chút.

Vết thương của Tống Thanh Xuyên ở khuỷu tay , tự thực hiện sẽ bất tiện, Kiều Thời Niệm cũng kịp nghĩ xem phù hợp , giúp cuốn ống tay áo lên.

Khuỷu tay của Tống Thanh Xuyên quả nhiên một vết đỏ do mũi d.a.o vạch , dài ba bốn centimet, hiện chảy m.á.u nữa, đóng thành một lớp vảy màu vàng nhạt.

Kiều Thời Niệm dùng bông y tế nhẹ nhàng ấn lên vết thương của Tống Thanh Xuyên, đó bôi t.h.u.ố.c mỡ cho .

Có lẽ loại t.h.u.ố.c tính kích thích mấy, bộ quá trình Tống Thanh Xuyên đều kêu đau, cũng biểu hiện chịu đau.

Bôi t.h.u.ố.c xong, Kiều Thời Niệm lau sạch tay, : “Anh Tống, để an hơn, lát nữa nhất vẫn nên đến bệnh viện tiêm một mũi uốn ván.”

Tống Thanh Xuyên đang nghĩ gì đó, trả lời cô.

Kiều Thời Niệm cũng sức chuyện với nữa, cô thực sự quá mệt .

Tựa cửa xe, Kiều Thời Niệm cảnh đêm bên ngoài để giảm bớt mệt mỏi.

Có lẽ cảnh vật bên ngoài cửa sổ quá đơn điệu, chừng, Kiều Thời Niệm nhắm mắt ngủ .

Cũng bao lâu, khi Kiều Thời Niệm cổ mỏi nhừ tỉnh dậy, cô phát hiện xe dừng , hóa đến chân tòa nhà cô ở tại Minh Nguyệt Uyển.

Tài xế xe, còn Tống Thanh Xuyên lẽ vì chân đau nên xuống xe, vẫn bên cạnh cô nhắm mắt dưỡng thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-453-co-kieu-khong-so-toi-lam-bat-loi-cho-co-sao.html.]

Nghe thấy động tĩnh, mở mắt .

“Xin Tống, ngủ quên mất.”

Kiều Thời Niệm xoa xoa cổ, thầm mừng vì dựa Tống Thanh Xuyên mà ngủ, giữa hai chỗ vẫn cách một rộng bằng một .

“Anh Tống gọi dậy?” Kiều Thời Niệm tùy hứng hỏi.

Tống Thanh Xuyên trả lời câu hỏi của cô, mà đầu cô. “Cô Kiều tin tưởng như , dám để bản yên tâm ngủ say như thế.”

Kiều Thời Niệm ngủ dậy, đầu óc tỉnh táo, lời của Tống Thanh Xuyên đúng, cô ngại ngùng : “Có lẽ quá mệt , ngoài cẩn thận ngủ , xin .”

Tống Thanh Xuyên vẫn cô. “Cô Kiều sợ sẽ gây bất lợi cho cô ?”

Lúc trong xe tối, chỉ ánh đèn đường mờ mờ của khu dân cư chiếu qua cửa kính trong.

Kiều Thời Niệm thật rõ thần sắc trong mắt Tống Thanh Xuyên, chỉ mơ hồ cảm thấy còn vẻ lịch sự nho nhã như bình thường, đáy mắt nổi lên một tia giống như... chế nhạo và lạnh lùng?

Kiều Thời Niệm cảm thấy khó hiểu, trực tiếp hỏi: “Anh sẽ gây bất lợi cho ?”

“Đương nhiên là .” Tống Thanh Xuyên thu hồi tất cả cảm xúc trong mắt, nhẹ một tiếng. “Vừa chỉ là tùy hứng hỏi thôi, thấy cô Kiều đối với đối với việc đều tin tưởng như , ngưỡng mộ.”

Nghe lời của Tống Thanh Xuyên, đầu óc Kiều Thời Niệm tỉnh táo hơn chút, cũng đại khái hiểu ý của .

“Anh Tống, trai của Tống Mạn, dựa sự giáo d.ụ.c và điều kiện của , đến nỗi nhân lúc ngủ mà gì, điểm tin tưởng vẫn .”

Kiều Thời Niệm là thật, cô tuy cảm thấy Tống Thanh Xuyên nguy hiểm, nhưng dù thế nào, cô vẫn tin tưởng Tống Thanh Xuyên sẽ chuyện nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cô.

Nghe , Tống Thanh Xuyên như phát tiếng thấp từ cổ họng. “Cô Kiều và Mạn Mạn giống , từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, nhà cưng chiều lớn lên, cho rằng lòng hiểm ác, cũng là một loại hạnh phúc.”

Kiều Thời Niệm câu của Tống Thanh Xuyên là chế nhạo khen ngợi.

“Lòng hiểm ác ai cũng sẽ gặp , nhưng gặp hiểm ác, liền mang ác ý và nghi ngờ với tất cả ?” Kiều Thời Niệm hiểu lắm.

Tống Thanh Xuyên khựng , đó hỏi, “Cô Kiều, tò mò, lúc mấy đàn ông bên ngoài quán bar đuổi theo cô, cô rõ ràng thể tự chạy thoát, tại còn ?”

Nghĩ đến cảnh đó, Kiều Thời Niệm cũng cảm thấy hiểm.

Cô thành thật : “Thực nghĩ đến chạy, nhưng nếu bỏ mặc một , mấy sẽ trút giận lên , thương sức chiến đấu, đành liều một phen.”

Tống Thanh Xuyên khựng , hỏi thêm nữa, khôi phục vẻ ôn hòa. “Hai ngày nay gặp chút chuyện, tâm trạng , nên tìm đến rượu. Liên lụy đến cô Kiều thực sự xin .”

Kiều Thời Niệm lắc đầu. “ thì gì, hôm nay tìm Tống cũng là vì Tống Mạn. Tống Mạn quan tâm , thương, bản say vững nổi, còn vội vã tìm .”

Kiều Thời Niệm : “Vì Tống chuyện gì thể với Tống Mạn, cô đưa đề xuất , ít nhất cũng thể lắng , cần một uống rượu giải sầu.”

Đối với đề nghị của Kiều Thời Niệm, Tống Thanh Xuyên một tiếng. “Được, cảm ơn cô Kiều.”

“À, cô Kiều lưu thẻ ngân hàng và cách liên lạc của bán hoa quả chứ?”

Tống Thanh Xuyên : “Đưa cho , sẽ cho liên lạc chuyển tiền cho .”

Kiều Thời Niệm thực sự lưu cách liên lạc và thẻ của đối phương, cô hứa thì , nhưng điện thoại cô hỏng chuyển khoản , nên định về nhà gửi cho .

Không ngờ Tống Thanh Xuyên chú ý đến chuyện nhỏ nhặt như .

“Chuyện là do , thể để cô Kiều hoảng sợ, sức, còn tốn tiền.” Tống Thanh Xuyên .

 

 

Loading...