Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 444: Lạnh Sống Lưng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Lê Bạc Đình chất vấn, Kiều Thời Niệm cảm nhận rõ ràng ánh mắt của ông hướng về phía cô.

Từ lúc rơi xuống nước đến khi cứu lên bờ, Kiều Thời Niệm vẫn đang trong trạng thái choáng váng.

Linh cảm của cô hề sai, Lê Thúy Ngôn hề ý , cái gọi là trò chơi mạo hiểm chính là khiến cả hai cùng rơi xuống nước!

Nếu đó Kiều Thời Niệm vẫn nghĩ thông tại Lê Thúy Ngôn kéo cô cùng xuống nước, thì lúc , đối diện với ánh mắt chất vấn của Lê Bạc Đình, Kiều Thời Niệm nhận

Lê Bạc Đình chỉ thấy lúc họ rơi xuống nước khi thấy tiếng hét kinh hãi của Lê Thúy Ngôn, vì trong mắt Lê Bạc Đình, Lê Thúy Ngôn kéo cô, mà là cô đang đẩy Lê Thúy Ngôn!

Toàn Kiều Thời Niệm ướt sũng, dù khăn tắm quấn quanh, cơ thể vẫn lạnh giá.

Thứ khiến cô lạnh sống lưng hơn chính là, tâm địa của Lê Thúy Ngôn ác độc đến !

Vốn dĩ một Hoắc Nguyên Trạch đủ khiến cô khốn đốn , nếu thêm cả Lê Bạc Đình nữa, cô chống đỡ nổi!

Khác với sự kinh hãi của Kiều Thời Niệm, lúc Lê Thúy Ngôn vẫn đang trong trạng thái sợ hãi.

Nghe thấy câu hỏi của Lê Bạc Đình, Lê Thúy Ngôn đầu ướt nhẹp về phía Kiều Thời Niệm. Trong đôi mắt vốn ngây thơ vô tội, Kiều Thời Niệm rõ ràng thấy một tia chế nhạo.

Sau đó, nước mắt Lê Thúy Ngôn rơi xuống, cô giấu đầu cánh tay Lê Bạc Đình, nức nở gì.

Thần sắc Lê Bạc Đình lập tức trở nên lạnh lùng hơn vài phần, khi về phía Kiều Thời Niệm, vẻ mặt nho nhã ngày thường cũng thêm chút nghiêm túc: “Cô Kiều, giữa cô và Thúy Ngôn xảy chuyện gì ?”

Kiều Thời Niệm nhếch môi. “Thưa ông Lê, nếu , gì cả rơi xuống nước, ông tin ?”

Lúc , Kiều Thời Niệm khoác một chiếc khăn tắm, hình mảnh mai run nhẹ.

Khuôn mặt nhỏ trắng trẻo của cô đầy những giọt nước, tóc ướt sũng, tóc mái dính từng sợi gương mặt ướt đẫm, ngay cả lông mi cũng đọng những giọt nước.

Trong thần thái của cô toát lên vài phần chế nhạo, vài phần tức giận, cùng hai phần bướng bỉnh, một sự yếu đuối và mỏng manh khó tả.

Trong lòng Lê Bạc Đình đột nhiên dâng lên một nỗi xót xa kỳ lạ, ánh mắt cũng trở nên mơ hồ.

“Cha, liên quan gì đến Thời Niệm cả…”

Lê Thúy Ngôn ngẩng đầu lên, yếu ớt : “Con định kéo Thời Niệm chuyện, nhưng hiểu chân trượt, chúng con rơi xuống ao…”

Lê Bạc Đình con gái , ánh mắt trở nên sáng suốt, giọng điệu thêm chút bất lực và lo lắng. “Thúy Ngôn, con lớn như , vẫn còn như trẻ con, cẩn thận ?”

“Cô Kiều, xin , suýt hiểu lầm cô.” Lê Bạc Đình về phía Kiều Thời Niệm, mặt chút chân thành hối .

Kiều Thời Niệm gượng gạo lắc đầu. “Ông cũng chỉ vì thương con gái thôi.”

“Thúy Ngôn, cô Kiều con liên lụy rơi xuống nước, con xin .” Lê Bạc Đình với Lê Thúy Ngôn.

Lê Thúy Ngôn phản đối, cô vô cùng ngoan ngoãn dựa cánh tay Lê Bạc Đình, dịu dàng đáng yêu : “Thời Niệm, xin , thật sự cố ý, cô đừng giận nhé.”

Kiều Thời Niệm nhạt một tiếng. “Cô Lê chơi vui vẻ là .”

Lê Thúy Ngôn vẫn giữ vẻ ngoan ngoãn ngây thơ, cô theo lời Kiều Thời Niệm đáp : “Rất vui, Thời Niệm, chúng hẹn cho cá ăn nhé!”

Nói xong, Lê Thúy Ngôn hỏi Lê Bạc Đình. “Dì Thịnh của con ạ?”

“Dì chuẩn nước nóng và quần áo cho con .”

Lê Bạc Đình nhẹ nhàng trách móc. “Lần càng thấy con điều, sẽ lo lắng cho con hơn.”

Lê Thúy Ngôn bắt đầu nũng xin tha thứ. “Cha, con , con sẽ chú ý. Con sợ c.h.ế.t khiếp , cha đừng giận, tha thứ cho con nhé? Được ?”

Bị con gái nũng như , Lê Bạc Đình nỡ trách móc, lúc nhân viên tới nhắc nhở phòng và quần áo chuẩn xong, Lê Bạc Đình liền hỏi Lê Thúy Ngôn, “Đi , cần cha cõng ?”

Lê Thúy Ngôn lắc đầu: “Con nỡ để cha vất vả, con chỉ rơi xuống ao nước nông thôi, yếu đuối đến !”

Lê Bạc Đình đỡ con gái dậy, với Kiều Thời Niệm. “Cô Kiều cũng nên quần áo sớm, kẻo cảm lạnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-444-lanh-song-lung.html.]

Sau khi Lê Bạc Đình rời , Tống Thanh Xuyên mới giữ cách lịch sự hỏi Kiều Thời Niệm: “Cô Kiều, cô cảm thấy thế nào? Cần đỡ ?”

Kiều Thời Niệm lắc đầu, tự dậy.

Như Lê Thúy Ngôn , ao sâu lắm, Kiều Thời Niệm tự cứu kịp thời, thương tích gì.

Sau khi đến phòng nghỉ quần áo khô, Tống Mạn và Chu Dương Ứng mới nhận tin tức vội vã chạy tới.

“Kiều Thời Niệm, cô chứ?”

Tống Mạn sốt ruột : “ với Chu Dương Ứng bẻ ngô ở ruộng ngô, mới cô rơi xuống nước!”

“Chị ơi, em xin …” Chu Dương Ứng cũng mang vẻ mặt áy náy.

Kiều Thời Niệm an ủi mỉm . “Chị , em đừng như trời sập . Chị chỉ rơi xuống ao thôi, nước sâu.”

Tống Mạn đảo mắt Kiều Thời Niệm từ xuống , xác nhận Kiều Thời Niệm vết thương ngoài nào mới yên tâm.

“Cầu rộng như , rơi xuống nước?” Tống Mạn cảm thấy kỳ lạ.

Kiều Thời Niệm quá nhiều với Tống Mạn. “Coi như xui thôi. Cô Lê cẩn thận trượt chân, kéo cùng xuống theo.”

Tống Mạn là hai cùng rơi xuống nước, cô càng thấy lạ. “Tiểu não của cô Lê vấn đề ! Trên cầu vũng nước, thể trượt chân kéo cô xuống theo?”

“Anh, cũng ở đó, xem, kỳ lạ ?”

Tống Mạn hỏi Tống Thanh Xuyên - vẫn lên tiếng mấy.

Tống Thanh Xuyên nhẹ. “Lúc đó quá xa, rõ. Không thể chính xác chuyện gì xảy .”

“Thôi, t.a.i n.ạ.n lúc nào cũng thể xảy , gì lạ .”

Kiều Thời Niệm Tống Mạn dính líu , cô chuyển chủ đề, hỏi về thành quả hái rau hôm nay của Tống Mạn.

Sự chú ý của Tống Mạn quả nhiên lôi kéo, cô bắt đầu đếm đầu ngón tay các thành quả thu hoạch của .

“Kiều Thời Niệm, chúng còn ở đây ăn cơm nữa ? Cô cần đến bệnh viện ?” Tống Mạn quan tâm hỏi.

Kiều Thời Niệm kịp trả lời, một đàn ông mặc vest, dáng vẻ trợ lý về phía họ.

Đối phương tiên tự giới thiệu là thư ký của Lê Bạc Đình, Lê Bạc Đình đưa Lê Thúy Ngôn đến bệnh viện.

Anh mặt Lê Bạc Đình bày tỏ sự hối .

“Cô Kiều, ngài Lê đề nghị cô đến bệnh viện kiểm tra, nếu cơ thể vấn đề gì, chi phí y tế và các khoản khác ngài Lê sẽ chịu trách nhiệm.” Người đàn ông đưa cho Kiều Thời Niệm danh của Lê Bạc Đình.

Kiều Thời Niệm đưa tay nhận lấy, lịch sự : “Cảm ơn.”

Kiều Thời Niệm nghĩ tới chuyện để Lê Bạc Đình chịu trách nhiệm chi phí y tế, nhưng rõ ràng ông vẫn bộ mặt thật của con gái .

Giữ liên lạc của ông , lúc cần dùng đến.

Sau khi trợ lý của Lê Bạc Đình rời , chủ trang trại cũng mang theo một bác sĩ tới, kiểm tra đơn giản cơ thể cho Kiều Thời Niệm.

Xác nhận cô , chủ trang trại để bày tỏ hối , rằng hôm nay sẽ miễn phí bộ chi tiêu.

“Vậy chúng khách sáo nữa!”

Tống Mạn đương nhiên là vui vẻ, nhưng cô liếc Tống Thanh Xuyên, “Anh trai, khỏe ?”

 

 

Loading...