Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 443: Muốn chơi một trò chơi kích thích không?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thời Niệm!"

Lê Thúy Ngôn cũng thấy Kiều Thời Niệm, vẫn như đây mừng rỡ mang chút thiết chào cô.

Trong lòng Kiều Thời Niệm khó chịu, nhưng vẫn gật đầu. "Cô Lê."

"Thời Niệm, thật ngờ gặp cô ở đây!"

Lê Thúy Ngôn đến mặt Kiều Thời Niệm, giọng ngọt ngào : "Cô một ?"

Kiều Thời Niệm chỉ về hướng vườn rau, "Còn hai bạn."

"Còn cô Lê, cô đến đây trải nghiệm cuộc sống nông thôn ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

Lê Thúy Ngôn : "Một dì lâu gặp đến Hải Thành, sống quen trong thành phố , chỉ tìm một nơi khí đồng quê đậm đặc để ở, ngờ gặp Thời Niệm!"

Kiều Thời Niệm theo ánh mắt của Lê Thúy Ngôn, thấy phía một cái đình nghỉ ngơi.

Lúc đó, một phụ nữ trung niên mặc váy dài màu xanh đậm, đeo kính râm đó, phụ nữ dưỡng da , sống trong nhung lụa.

Nhớ trong tài liệu mà trợ lý của Mạc Tu Viễn gửi cho cô, đề cập đến Lê Thúy Ngôn một dì.

Là bạn của Lê Thúy Ngôn khi còn sống, bà thường xuyên đến thăm Lê Thúy Ngôn.

Vì đối phương đeo kính râm, Kiều Thời Niệm xác định biểu cảm của bà , chỉ cảm thấy mơ hồ rằng đối phương đang .

"Thời Niệm, cô thức ăn cho cá đấy, cùng cho cá vàng ăn ?"

Lê Thúy Ngôn cầm túi thức ăn cho cá, giọng ngọt ngào hỏi Kiều Thời Niệm.

Thu hồi tầm , Kiều Thời Niệm đôi mắt xinh như búp bê của Lê Thúy Ngôn, vẫn thể tưởng tượng , Lê Thúy Ngôn vì gây sự ghen ghét của Doãn Tiểu Thi đối với cô, vô tư bày một vở kịch như .

"Thời Niệm, hình như cô điều gì hỏi nhỉ, thì cùng cho cá ăn , chúng cho ăn chuyện!" Lê Thúy Ngôn vẫn giữ vẻ ngây thơ.

"Được." Kiều Thời Niệm đồng ý.

Trước đây gặp mặt thì thôi, hiện tại gặp , Kiều Thời Niệm thật sự điều hỏi Lê Thúy Ngôn.

Bên bờ ao trải đầy sỏi cuội, còn chuẩn sẵn những tảng đá nhỏ để ngắm cá cho tiện, Kiều Thời Niệm và Lê Thúy Ngôn mỗi một tảng đá.

Lê Thúy Ngôn chia cho Kiều Thời Niệm một ít thức ăn cho cá, đó cô ném vài hạt xuống ao.

Trong chớp mắt, đàn cá vàng đều bơi đến tranh ăn.

Kiều Thời Niệm cũng ném một nắm xuống.

Lê Thúy Ngôn mu bàn tay trắng nõn của Kiều Thời Niệm. "Thời Niệm, vết bỏng của cô đó hồi phục khá đấy!"

Kiều Thời Niệm cũng một tiếng, nửa thật nửa đùa : "May là cô Lê niệm tình, nếu may bỏng cả bàn tay , lẽ dễ hồi phục như ."

Lê Thúy Ngôn chớp mắt hai cái. "Thời Niệm, câu của cô hình như đang là cố ý?"

Kiều Thời Niệm ném một ít thức ăn cho cá, trả lời mà ngược : "Cô Lê, đàn ông cô thích chính là Hoắc Dụng Từ ?Thích mà vẫn thể thản nhiên ghép đôi chúng , bạn với , cô Lê thật độ lượng."

Lê Thúy Ngôn lên tiếng ngay, ngón tay cô trống rỗng, nhưng cố ý động tác ném thức ăn cho cá, khiến đàn cá vàng ngừng chen lấn tranh giành, há miệng thức ăn.

"Ha ha ha!" Lê Thúy Ngôn chọc phát một tràng tiếng như chuông bạc. "Thời Niệm, cô thấy đám cá quá ngu ngốc ? Rõ ràng tay chẳng gì, mà chúng vẫn tranh giành kịch liệt như !"

Kiều Thời Niệm nhịn ném một nắm thức ăn cho đám cá đang chen chúc, "Đây chỉ là phản xạ điều kiện, rốt cuộc con cá nào thể nghĩ , động tác giả để lừa chúng."

Lê Thúy Ngôn tiếp tục động tác giả ném thức ăn, đàn cá dẫn dụ qua.

Lê Thúy Ngôn : "Cô xem, ngu là ngu, cần tìm cớ ."

" đúng là ngu, nên từ khi ở tỉnh S, cô Lê cố ý tiếp cận ?" Kiều Thời Niệm hỏi thẳng.

Lê Thúy Ngôn tròn mắt: "Thời Niệm, cô , hiểu? đang đám cá vàng nhỏ ngu, kéo sang chuyện khác thế?"

Kiều Thời Niệm nhẹ một tiếng, ném bộ thức ăn cho cá trong tay xuống xa trong ao, vỗ vỗ tay cho sạch vật thừa, "Thất lễ, chúc cô Lê chơi vui."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-443-muon-choi-mot-tro-choi-kich-thich-khong.html.]

Lê Thúy Ngôn chằm chằm đàn cá bơi xa tranh ăn, tiếc nuối thở dài. "Thời Niệm, cô như thì còn thể chơi vui nữa ."

Kiều Thời Niệm giờ đây tin rằng bản lĩnh giả vờ ngây thơ của Lê Thúy Ngôn mạnh mẽ đến mức nào.

Rõ ràng cô đang gì, nhưng giả vờ hiểu, lấy vật ví von , còn vẻ ngây thơ vô tội.

Kiều Thời Niệm thèm đáp Lê Thúy Ngôn nữa, cô nhanh chóng rời khỏi bờ ao.

Đến cầu gỗ, Kiều Thời Niệm thấy khu vực nghỉ ngơi lúc nãy chỉ phụ nữ trung niên , giờ đây cha của Lê Thúy Ngôn cũng đó.

Cha Lê Thúy Ngôn và phụ nữ trung niên rõ ràng đang chuyện mật, nhưng Kiều Thời Niệm cảm thấy giữa hai một cảm giác xa cách khách sáo thể diễn tả thành lời.

Giống như một con rể thỉnh thoảng mới về nhà vợ, cả hai đều tươi , khách sáo, nhưng luôn cảm thấy tự nhiên, thể thư giãn.

Mặc dù Kiều Thời Niệm bây giờ thích Lê Thúy Ngôn, nhưng trong vài gặp mặt, cha của Lê Thúy Ngôn đối với cô tôn trọng và lịch sự nhã nhặn, cô cảm thấy phản cảm.

Đang nghĩ nên giữ phép lịch sự chào hỏi cha của Lê Thúy Ngôn , thì Tống Thanh Xuyên xuất hiện ở cổng sân phía .

Tống Thanh Xuyên cũng thấy cô đang ở hành lang, vẫy tay với cô, gọi một tiếng "Cô Kiều" trong trẻo, về phía cô.

Động tĩnh tự nhiên cũng khiến phụ nữ trung niên và cha Lê Thúy Ngôn ở khu vực nghỉ ngơi đều về phía Tống Thanh Xuyên.

Có lẽ là ảo giác của Kiều Thời Niệm, thần sắc của phụ nữ trung niên dường như đổi.

đeo kính râm, Kiều Thời Niệm thể phân biệt chính xác.

"Thời Niệm, chơi một trò chơi thú vị và kích thích ?"

Kiều Thời Niệm đang nghi hoặc, bên tai bỗng vang lên giọng ngọt ngào đầy vẻ ngọt ngào của Lê Thúy Ngôn.

Tim Kiều Thời Niệm thắt , theo bản năng cảm thấy , nhưng kịp cho cô phản ứng, tay cô Lê Thúy Ngôn nắm lấy, đó thể Lê Thúy Ngôn đột nhiên ngả về phía

Nơi họ là cầu gỗ phía ao, lan can, Lê Thúy Ngôn ngã về phía nhanh và mạnh, Kiều Thời Niệm căn bản kịp giật , theo một lực mạnh lao về phía .

"Ah!"

Kèm theo tiếng thét của Lê Thúy Ngôn, Kiều Thời Niệm và cô cùng rơi xuống ao.

"Ùm!"

Nước b.ắ.n tung tóe, phát tiếng động lớn.

Trong chớp mắt, Kiều Thời Niệm cảm thấy nước ao lạnh giá tràn miệng và mũi, cô sặc đến mức suýt thở .

May mắn là Kiều Thời Niệm học bơi, cô cố gắng giữ bình tĩnh và thả lỏng cơ thể.

Càng may mắn hơn là nước trong ao quá sâu, Kiều Thời Niệm đạp chân lên là nổi lên mặt nước.

Hô hấp cuối cùng cũng thông suốt.

"Thúy Ngôn!"

Lúc , bên bờ ao vang lên giọng hoảng hốt của cha Lê Thúy Ngôn.

Tống Thanh Xuyên cùng nhân viên trang trại cũng thấy động tĩnh, chạy về phía .

Sau một hồi hỗn loạn, cả Kiều Thời Niệm và Lê Thúy Ngôn đều đưa lên bờ.

Tống Thanh Xuyên khoác khăn tắm cho Kiều Thời Niệm, còn Lê Thúy Ngôn cha cô quấn khăn tắm và ôm chặt vai, "Thúy Ngôn, con ?"

Lê Thúy Ngôn ngẩng khuôn mặt nhỏ ướt sũng nước, gượng ép nở nụ . "Cha, con ..."

Lê Bạc Đình thở phào nhẹ nhõm, đó hỏi: "Chuyện gì xảy , vô cớ con rơi xuống ao?"

 

 

Loading...