Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 438: Giúp đỡ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Thời Niệm và Tống Mạn đến một quán bar nhẹ nhàng.

Nơi đây âm nhạc du dương, gian khá thanh nhã.

Sau khi uống vài ngụm bia, sự tức giận trong lòng Kiều Thời Niệm cuối cùng cũng nguôi ngoai chút ít.

Chỉ là vẫn cảm thấy bực bội.

Dường như bất cứ ai đến gần cô, đó sẽ gặp chuyện may.

Trước đây là Mạc Tu Viễn, bây giờ là Chu Dương Ứng.

“Cô đừng bực nữa, luôn cách giải quyết thôi!”

Tống Mạn vẫy tay về phía xa. “Ở đây !”

Kiều Thời Niệm ngẩng đầu , đang bước về phía họ từ cửa là Tống Thanh Xuyên.

Hôm nay Tống Thanh Xuyên mặc vest, mà mặc một chiếc áo khoác thể thao cổ , bên trong là một chiếc áo thun bình thường, từ xa, bộ trông trẻ trung hơn vài phần.

“Chúng uống rượu, cô gọi trai cô gì?” Kiều Thời Niệm hỏi.

Tống Mạn nhấc ly rượu lên: “ thấy đang bực bội vì chuyện của Chu Dương Ứng, nên nhờ trai giúp đỡ việc mà.”

“Cô yên tâm, trai đến Hải Thành tuy lâu nhưng quen nhiều , chắc chắn sẽ cách!”

“Như …”

Kiều Thời Niệm hết câu, Tống Thanh Xuyên đến mặt họ.

Cô đành mỉm chào. “Chào Tống.”

Tống Thanh Xuyên cũng mỉm . “Chào cô Kiều.”

“Anh trai, !” Tống Mạn lớn tiếng : “Uống gì, hôm nay em mời!”

Tống Thanh Xuyên liếc cô. “Trà.”

“Anh trai, đừng mất hứng nữa, đến bar mà uống gì chứ!”

Tống Mạn gọi nhân viên phục vụ đến. “Mang whisky lên, loại nguyên chất nhất, trai thích uống đó!”

Kiều Thời Niệm kéo Tống Mạn, thì thầm: “Cô định chuốc say trai cô, nhân cơ hội nhờ giúp đỡ ?”

Tống Mạn cũng trả lời nhỏ: “Chuốc say thì đến nỗi, nhưng ít nhất cũng uống vài ly mới dễ mở lời.”

“Hay là thôi , đừng phiền trai cô nữa, nhờ chị Đồ nghĩ cách xem ?”

“Có sẵn sàng giúp mà dùng, còn tìm Đồ tổng gì?” Tống Mạn phản đối.

Hai đang thì thầm, Tống Thanh Xuyên lên tiếng: “Mạn Mạn, em và cô Kiều đang tính toán gì , định bán trai đấy chứ?”

Tống Mạn khúc khích, “ , bọn em đang bàn xem giá nào thì hợp lý đây!”

Kiều Thời Niệm khẽ đẩy Tống Mạn, ngại ngùng : “Anh Tống, Tống Mạn chuyện gì , nếu việc thì cứ , với cô .”

Tống Mạn , nhưng Kiều Thời Niệm bịt miệng cô . “Không bậy.”

Thấy họ như , khóe miệng Tống Thanh Xuyên nở một nụ , “Cô Kiều, Mạn Mạn tìm vì chuyện của cô ?”

Kiều Thời Niệm ngạc nhiên, Tống Thanh Xuyên đoán ?

“Mạn Mạn bình thường chuyện gì thì hào phóng như , sẽ chủ động mời uống nước .”

Tống Thanh Xuyên giải thích: “Chuyện của bản em gái , điện thoại sẽ thẳng . Chỉ khi vì chuyện của cô, em gái mới hẹn như .”

“Đoán đúng , trai thông minh quá!”

Tống Mạn gỡ tay Kiều Thời Niệm . “Thực cũng chuyện khó giải quyết lắm, trai chắc chắn thể giúp !”

Kiều Thời Niệm vẫn cảm thấy lắm. “Anh Tống, là chuyện của một bạn , vẫn tự nghĩ cách khác, phiền nữa.”

Vừa lúc nhân viên pha chế mang whisky đến, Tống Thanh Xuyên liền lấy ly, uống một ngụm nhỏ.

“Cô Kiều, đừng khách sáo với . Cô chiếu cố Mạn Mạn như , là bạn của em gái , chỉ cần Tống Thanh Xuyên thể giúp , cô cứ .”

Nghe Tống Thanh Xuyên , Tống Mạn cho Kiều Thời Niệm thời gian suy nghĩ, trực tiếp kể chuyện của Chu Dương Ứng.

“Anh trai, Kiều Thời Niệm vì chuyện của Chu Dương Ứng mà phiền não cả ngày , cứ giúp cô !” Tống Mạn nài nỉ.

Tống Mạn mời Tống Thanh Xuyên đến, kể chuyện của Chu Dương Ứng , Kiều Thời Niệm cũng khách khí nữa.

: “Anh Tống, Chu Dương Ứng hành động bốc đồng, chuyện chắc chắn cố tình hãm hại.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-438-giup-do.html.]

Tống Thanh Xuyên uống một ngụm nhỏ, thần sắc tự nhiên hỏi: “Cô Kiều cho rằng Chu ai hãm hại?”

Kiều Thời Niệm mím môi hồng, trả lời mà : “Chu Dương Ứng liên lụy vì , nên mới nhanh chóng minh oan cho .”

Tống Thanh Xuyên hàm ý trong lời của Kiều Thời Niệm.

Anh khẽ . “Cô Kiều đừng lo, sẽ nhờ bạn bè nghĩ cách giúp.”

Tống Mạn thế liền vui mừng. “Anh trai, ý là đồng ý giúp đỡ?”

Tống Thanh Xuyên thèm để ý đến Tống Mạn, gọi điện cho trợ lý, bảo xác minh sự việc của Chu Dương Ứng .

Sau khi dặn dò xong, Tống Thanh Xuyên Kiều Thời Niệm, ôn tồn : “Cô Kiều, chúng cũng coi như là bạn bè, nếu cô ngại, việc thể trực tiếp với .”

“Dù giúp , ít nhất cũng thêm để bàn bạc.”

Kiều Thời Niệm gật đầu. “Vậy tiên cảm ơn Tống.”

Không lâu , Kiều Thời Niệm vệ sinh.

Tống Mạn thì chằm chằm trai .

“Say hả?” Tống Thanh Xuyên lắc ly rượu. “Không uống rượu, còn cố gì?”

Tửu lượng của Tống Mạn quả thực kém, chỉ là cô dự án, thể tránh khỏi việc giao thiệp, nên luyện tập thêm vài .

Đây trọng điểm.

Tống Mạn tiến gần Tống Thanh Xuyên: “Anh trai, thích Kiều Thời Niệm?”

Tống Thanh Xuyên đưa ly rượu lên miệng, uống một chút. “Sao em nghĩ ?”

“Cảm giác đối với Kiều Thời Niệm , cũng kiên nhẫn!”

Tống Mạn : “Trước đây thấy bụng như , ngay cả việc của em giúp cũng năn nỉ lâu! Bây giờ việc của Kiều Thời Niệm, cũng đồng ý!”

Tống Thanh Xuyên : “Em thích xen chuyện khác, mà còn vì cô đến nhờ ?”

“…” Tống Mạn noi: “Anh đừng lảng tránh nữa, bây giờ chúng đang thảo luận xem ý gì với Kiều Thời Niệm !”

Tống Thanh Xuyên đặt ly rượu xuống., “Chuyện của lớn, trẻ con đừng quan tâm.”

“Gì mà trẻ con, em trẻ con nữa!”

Tống Mạn vui. “Thích thì thích, thích thì thích, trả lời thẳng em?”

Tống Thanh Xuyên chơi đàn đang đệm nhẹ sân khấu, khóe miệng thoáng nét châm chọc mơ hồ. “Trên đời chuyện đơn giản như .”

“Ts ?” Tống Mạn hiểu.

Tống Thanh Xuyên nhấc ly rượu lên. “Cô Kiều là một phụ nữ ưu tú, là bạn của em, thể khoanh tay .”

Tống Mạn thầm chửi: Gì chứ thể khoanh tay , như nhiệt tình .

thể hỏi điều gì từ miệng trai nữa, liền nhấc ly bia lên, uống một ngụm lớn. “Thần bí quá.”

Ra khỏi quán bar, là mười giờ tối.

Không ngoài dự đoán, Tống Mạn say khá nhiều.

Tài xế của Tống Thanh Xuyên đang đợi bên ngoài quán bar.

Kiều Thời Niệm đỡ Tống Mạn lên xe. “Anh Tống, phiền đưa Tống Mạn về.”

Tống Thanh Xuyên : “Cô Kiều, khuya như , cùng .”

Kiều Thời Niệm từ chối khéo: “Không cần , tự xe là .”

“Tuy là em, nhưng cũng sự khác biệt nam nữ, thể phiền cô chăm sóc Mạn Mạn say rượu một chút.” Tống Thanh Xuyên thần sắc thản nhiên.

Kiều Thời Niệm gương mặt đỏ ửng của Tống Mạn, rốt cuộc cũng hàng ghế cùng Tống Mạn.

Tống Thanh Xuyên ghế phụ.

Xe từ từ khởi động, Kiều Thời Niệm để Tống Mạn dựa vai , cô những ánh đèn neon của thành phố lướt qua ngừng ngoài cửa sổ.

“Cô Kiều đối với mỗi bạn đều quan tâm như ?” Giọng của Tống Thanh Xuyên vang lên.

 

 

Loading...