Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 430: Lo lắng
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:36:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cứ để thứ như hiện tại , cho con tiếp tục qua với Hoắc Dụng Từ!”
Lê Thúy Ngôn đặt xuống ly sữa tươi trân châu, dịu dàng : “Đến lúc đó nếu phát hiện thực sự kết thông gia với nhà , thì cứ xem như chuyện từng tồn tại!”
Hoắc Nguyên Trạch lập tức lên tiếng một cách đầy quyết đoán. “Dụng Từ chắc chắn sẽ đồng ý, rốt cuộc Thúy Ngôn xinh tính tình , đàn ông nào thích.”
Ngay cả con gái cũng phản đối, Lê Bạc Đình đành thêm gì.
Không lâu , từ Hương Cảng gọi điện cho Lê Bạc Đình, ông ngoài.
Hoắc Nguyên Trạch lấy cho Lê Thúy Ngôn một đĩa điểm tâm, như tình cờ hỏi: “Thúy Ngôn, lúc nãy trong văn phòng, cháu và Dụng Từ cãi vì chuyện gì ?”
Lê Thúy Ngôn thế, vẻ uất ức trào dâng. “Bác Hoắc, tối hôm qua cháu ăn tối cùng Thời Niệm, Hoắc tổng và cô Doãn.”
“Cháu vô ý đổ canh lên tay Thời Niệm và cô Doãn, Hoắc tổng cho rằng cháu cố ý, cứ nhất định bắt cháu giải thích.”
Hoắc Nguyên Trạch xong nhíu mày, nắm bắt trọng tâm: “Dụng Từ vẫn còn vương vấn với Kiều Thời Niệm ?”
“Là cháu mời Thời Niệm, tình cờ gặp Hoắc tổng và .” Lê Thúy Ngôn vẫn còn chút uất ức. “Cháu thực sự chỉ trượt tay, nhưng Hoắc tổng tin cháu.”
“Dụng Từ vì chuyện mà chất vấn cháu?” Hoắc Nguyên Trạch : “Chẳng lẽ chứng tỏ cái chủ ý tác dụng, nó vẫn tuyệt tình với Kiều Thời Niệm?”
“Có lẽ chuyện tình cảm sẽ biến mất chỉ vì một hai thất vọng.”
Lê Thúy Ngôn xiên một miếng điểm tâm nhỏ, c.ắ.n nhẹ một miếng: “Hoắc tổng và cô Doãn thiết thể là để kích động Thời Niệm. Thời Niệm là cho phép hạt cát trong mắt, Hoắc tổng cứ tiếp tục như , Thời Niệm sẽ còn hy vọng gì Hoắc tổng nữa.”
“Bác Hoắc, hãy quan sát thêm một thời gian nữa. Dạo bác cũng đừng ép Hoắc tổng quá gấp, để tránh phản tác dụng.”
Hoắc Nguyên Trạch nghĩ tới điều gì, trong mắt thoáng hiện vẻ bực bội.
Vừa lúc Lê Bạc Đình , họ liền kết thúc chủ đề .
……
Kiều Thời Niệm và Chu Dương Ứng ăn xong bữa trưa, cả buổi chiều cô đều bận rộn với công việc.
Vào lúc chạng vạng, cô nhận điện thoại của Hoắc Vũ San.
Hoắc Vũ San , Hoắc lão thái phu nhân bệnh , hai ngày nay bà nội ăn gì.
Hoắc Vũ San lo lắng, liền hỏi ý Kiều Thời Niệm, bà nội thích gì, cô mua để tặng bà một bất ngờ.
Dạo gần đây Kiều Thời Niệm nhiều việc, lâu liên lạc với Hoắc Vũ San và Hoắc Dụng Từ, cũng lâu lắm đến thăm Hoắc lão thái phu nhân.
Hôm nay việc gì gấp, Kiều Thời Niệm liền định qua dinh thự một chuyến.
Bảo tài xế đưa tới nơi, Kiều Thời Niệm xách theo ít điểm tâm giúp việc dẫn .
Lúc Hoắc lão thái phu nhân đang ghế trong phòng khách, tinh thần quả thực .
Không để giúp việc báo , Kiều Thời Niệm tự tới.
“Bà ơi.” Cô khẽ gọi.
Hoắc lão thái phu nhân thấy cô, mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng, “Niệm Niệm, cháu đến đó ?”
Kiều Thời Niệm : “Cháu Vũ San , dạo gần đây bà ăn uống ngon, lo bà khỏe, nên nghĩ đến thăm bà.”
Hoắc lão thái phu nhân vỗ vỗ bàn tay cô. “Niệm Niệm thật tâm.”
Vừa lúc bác Trương bưng ly nước , Kiều Thời Niệm liền đưa điểm tâm cho bác Trương, đón lấy ly nước, xuống cạnh Hoắc lão thái phu nhân.
“Bà ơi, bác sĩ tới khám , bà ?”
Kiều Thời Niệm hỏi đưa ly nước đến miệng Hoắc lão thái phu nhân.
Hoắc lão thái phu nhân uống một ngụm nước. “Bác sĩ gia đình mới rời lâu, bà , chỉ là một bệnh cũ. Rốt cuộc già , luôn những vấn đề linh tinh như .”
Giống như nỡ để ông ngoại bệnh, Kiều Thời Niệm cũng nỡ để Hoắc lão thái phu nhân bệnh. “Bà ơi, bà già , bà thể sống lâu trăm tuổi.”
Hoắc lão thái phu nhân câu đó vui. “Được, Niệm Niệm đúng, bà thể sống lâu trăm tuổi, thấy Niệm Niệm hạnh phúc.”
Nhìn những nếp nhăn sâu mặt Hoắc lão thái phu nhân, Kiều Thời Niệm nên lời cảm xúc trong lòng, chua xót, cũng khó chịu.
Dù là kiếp kiếp , cô đều thể lấy phận cháu dâu ở bên chăm sóc Hoắc lão thái phu nhân chu .
Bác Trương kê ghế cho Kiều Thời Niệm, pha cho cô loại cô thích, chuẩn những món ăn cô thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-430-lo-lang.html.]
Hoắc lão thái phu nhân hỏi thăm tình hình công việc gần đây của Kiều Thời Niệm, dặn cô chú ý nhiều đến sức khỏe.
Bà còn chú ý đến vết bỏng mu bàn tay cô, xót ruột hỏi ngay cô mà .
Kiều Thời Niệm nhẹ nhàng là t.a.i n.ạ.n nhỏ, đó chuyển chủ đề kể cho Hoắc lão thái phu nhân những chuyện thú vị.
“Thiếu gia.”
Hai đang , Kiều Thời Niệm thấy tiếng giúp việc.
Quay đầu , quả nhiên là Hoắc Dụng Từ cao lớn tuấn tú bước .
Có lẽ vì chuyện bà khỏe, thần sắc rõ ràng vội vã và gấp gáp.
Bước những bước dài thẳng đến mặt Hoắc lão thái phu nhân.
“Bà, bác sĩ gia đình với cháu, hai ngày nay bà khó tiêu, tinh thần phấn chấn?” Hoắc Dụng Từ hỏi một cách lo lắng.
Hoắc lão thái phu nhân Hoắc Dụng Từ, hiền từ. “Chỉ là một bệnh cũ, bà bảo tiểu Trường đừng với cháu, nó vẫn .”
Bác sĩ Trường là bác sĩ riêng của Hoắc lão thái phu nhân, thông thường lão thái phu nhân tình trạng gì, bác sĩ Trường đều sẽ báo cáo với Hoắc Dụng Từ đầu tiên.
Hoắc Dụng Từ : “Ngày mai cháu đưa bà đến bệnh viện kiểm tra chi tiết.”
Để cháu trai yên tâm, Hoắc lão thái phu nhân gật đầu đồng ý.
“Niệm Niệm ở đây, chào hỏi?” Hoắc lão thái phu nhân trách móc.
Hoắc Dụng Từ Kiều Thời Niệm, liếc mu bàn tay cô, ánh mắt chớp động, nhưng lên tiếng.
Kiều Thời Niệm cũng chuyện với , uống hoa quả.
Nhìn cháu trai và cháu dâu cũ mắt, Hoắc lão phu nhân cảm khái vạn phần.
Lắc đầu, Hoắc lão thái phu nhân rốt cuộc đủ tinh lực, bà về phòng nghỉ một lúc.
Đỡ lão phu nhân phòng ngủ xuống, Kiều Thời Niệm từ trong .
Ở cửa, Hoắc Dụng Từ đang đợi cô.
“Bà nghỉ .”
Kiều Thời Niệm với Hoắc Dụng Từ, bà đóng cửa phòng .
Nói xong cô định đến nhà bếp, với bác Trương, cô ăn cơm về , cả Hoắc Dụng Từ ôm từ phía .
“Hoắc Dụng Từ, gì !” Kiều Thời Niệm hạ giọng hỏi.
Hoắc Dụng Từ ôm chặt Kiều Thời Niệm, cằm tựa lên vai cô, thở nóng hổi phả lên da cổ cô.
Có lẽ đang sợ hãi điều gì, tâm trạng Hoắc Dụng Từ d.a.o động, tay cũng run.
Nghĩ đến vẻ vội vã lúc mới cửa, Kiều Thời Niệm đang lo lắng cho Hoắc lão thái phu nhân.
“Bà sẽ , đừng lo.” Kiều Thời Niệm khẽ. “Anh siết đau , buông .”
Như chợt nhận , Hoắc Dụng Từ từ từ buông cô .
Kiều Thời Niệm cách hai bước, ngẩng đầu Hoắc Dụng Từ.
Dưới ánh đèn tổ ong, gương mặt tuấn tú của vẫn còn vẻ lo lắng tan biến.
Rốt cuộc là quan trọng nhất của Hoắc Dụng Từ, việc lo lắng cũng là điều dễ hiểu.
Kiều Thời Niệm liền truy hỏi hành động ôm cô đột ngột lúc nãy của .
“Anh ở lão trạch đợi bà ngủ dậy , về .”
Kiều Thời Niệm xong định tránh Hoắc Dụng Từ về phía .
Hoắc Dụng Từ trầm giọng gọi cô . “Đợi .”
Kiều Thời Niệm nhíu mày Hoắc Dụng Từ. “Còn chuyện gì nữa?”