Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 40: Thật Là Mạo Muội
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:22:52
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Thời Niệm : "Mấy năm gần đây công ty cứ dậm chân tại chỗ, nếu nhờ danh tiếng của Hoắc gia, giờ chắc tình hình còn khó khăn hơn."
Từ khi của cô tiếp quản công ty, đó chỉ thích những việc phô trương, còn thế những cốt cán bằng tay chân tín của , khiến M.Q ngày càng xuống.
May mắn là ông ngoại cô vẫn còn uy tín, nhiều vẫn nể mặt ông nên công ty đến mức sụp đổ .
ông ngoại sức khỏe , tinh thần cũng còn minh mẫn, dù thường xuyên nhắc nhở của cô nhưng hiệu quả chẳng đáng là bao.
Mãi đến năm ngoái, khi cô kết hôn với Hoắc Dụng Từ, đó mới nhờ danh nghĩa thông gia với Hoắc gia mà ký một hợp đồng, tình hình kinh doanh tạm thời khởi sắc.
"Chúng thể mãi dựa Hoắc gia, đây là cách lâu dài."
Kiều Thời Niệm : "Dù đội ngũ quản lý tốn kém nhưng họ là những chuyên nghiệp, thể giúp công ty kiếm về nhiều hơn tiền bỏ . Cậu và ông cũng đỡ vất vả, chẳng ?"
Kiều Đông Hải xong chút bất ngờ: "Niệm Niệm lớn , suy nghĩ đấy! Phân tích chuyện kinh doanh thật hợp lý!"
"Ông ngoại, đừng trêu cháu nữa."
Kiều Thời Niệm nũng. "Ông ngoại, ông suy nghĩ về đề xuất của cháu mà"
Kiều Đông Hải cưỡng sự nũng nịu của cháu gái: "Được , cháu cũng lý, vài ngày nữa ông sẽ bàn với của cháu!"
"Cháu ông ngoại là đỉnh nhất mà!"
Kiều Thời Niệm vui mừng. "Ông ngoại, ông nhất định thuyết phục đồng ý nhé!"
Kiều Đông Hải nhẹ nhàng chấm ngón tay lên trán Kiều Thời Niệm: "Nói xem, cháu rảnh rỗi quan tâm đến chuyện kinh doanh của gia đình thế? Trong mắt cháu chỉ mỗi Hoắc Dụng Từ ?"
"Ông cũng , cháu lớn mà!"
Kiều Thời Niệm dựa cánh tay Kiều Đông Hải, khẽ: "Ông ngoại, cháu bảo vệ ông ngoại và những thứ ông trân quý."
Ở kiếp , khi cô nhốt viện tâm thần, ông ngoại cũng qua đời lâu đó. Người thể một gánh vác công ty, và khi cô tự sát, M.Q như cánh cung sắp đứt.
Thương hiệu M.Q là tâm huyết cả đời của ông ngoại, Kiều Thời Niệm nó hủy hoại.
Vì , cô hy vọng thể dùng cách quản lý chuyên nghiệp để đưa công ty trở quỹ đạo.
"Ôi, Thời Niệm cũng ở đây !"
Hai ông cháu đang trò chuyện ấm áp thì một phụ nữ ăn mặc sang trọng bước .
Kiều Thời Niệm ngẩng đầu, đó là mợ Tầm Thục Hồng - vợ của .
Cậu và mợ nhà riêng trong thành phố, thường ít khi về nhà ông ngoại.
Hôm nay là gió nào đưa mợ về ?
"Mợ." Kiều Thời Niệm lễ phép chào.
Tầm Thục Hồng nở nụ giả tạo: "Thời Niệm thật hiếu thảo, lúc nào cũng đến bên ông ngoại, phụ lòng ông ngoại thương cháu nhất nhà!"
Ông ngoại thật sự yêu quý cô hơn em họ Kiều Lạc Yên, nên mợ của cô luôn ưa cô.
vì nể mặt ông ngoại, mợ cũng dám bộc lộ quá rõ.
Kiều Thời Niệm đối đãi giả tạo với mợ, liền nũng với ông ngoại: "Ông ngoại, trời bên ngoài tối , cháu về nhé."
Kiều Đông Hải gật đầu âu yếm: "Ừ, lái xe cẩn thận."
"Mợ đến cháu ?" Tầm Thục Hồng gọi Kiều Thời Niệm . "Chờ một chút, cháu mang cái về."
Tầm Thục Hồng đưa cho Kiều Thời Niệm một hộp quà đóng gói cầu kỳ.
"Đây là nhân sâm hoang dã cao cấp mợ mua với giá đắt đỏ, cháu mang về cho Hoắc Dụng Từ bồi bổ sức khỏe."
Hóa mợ cô cố tình về đây.
Mợ vốn là bao giờ gì lợi, đột nhiên tặng quà, chắc chắn mục đích.
Kiều Thời Niệm từ chối: "Không cần , Hoắc Dụng Từ bao giờ dùng đồ bổ, với cũng ít khi về nhà ăn cơm, cháu mang về cũng phí."
"Cháu gì thế, Hoắc Dụng Từ bận rộn như càng bồi bổ. Cháu cứ mang về và với Dụng Từ rằng đây là tấm lòng của và mợ của cháu!"
Tầm Thục Hồng thẳng: "Nhân tiện nhờ Hoắc Dụng Từ giới thiệu giúp của cháu với tập đoàn Phi Dương, cháu hợp tác với bên đó!"
Quả nhiên ngoài dự đoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-40-that-la-mao-muoi.html.]
Kiều Thời Niệm thẳng: "Mợ, Hoắc Dụng Từ sẽ lời cháu, và cháu cũng sẽ mở lời với vì chuyện ."
Tầm Thục Hồng vui: "Thời Niệm, cháu cũng cổ phần trong M.Q, thờ ơ với chuyện công ty thế? Hợp đồng thành công, cháu cũng lợi chứ!"
"Sao bắt Niệm Niệm nhờ Hoắc Dụng Từ chuyện ?" Kiều Đông Hải lên tiếng. "Trong mắt ngoài, Kiều gia vốn trèo cao, các còn nhiều phiền , để Niệm Niệm ở giữa khó xử lắm!"
Tầm Thục Hồng tỏ oan ức: "Cha, cha cũng bây giờ kinh doanh khó khăn thế nào, Phi Dương chịu gặp chúng . họ quan hệ với tập đoàn Hoắc thị, nếu Hoắc Dụng Từ , chuyện chắc chắn thành công!"
"Họ gặp ắt lý do, các tự tìm cách giải quyết, bắt Niệm Niệm nhờ Hoắc Dụng Từ là thế nào?"
"—"
"Đừng nữa, các tự xử lý, khó Niệm Niệm." Kiều Đông Hải trực tiếp lệnh.
Kiều Thời Niệm cảm thấy vô cùng xúc động, dù ở bất cứ cảnh nào, ông ngoại cũng luôn bảo vệ cô.
"Mợ, ông ngoại đúng, chúng thể lúc nào cũng dựa Hoắc Dụng Từ. Vì , cháu thật sự thể giúp ."
Tầm Thục Hồng từ chối thẳng thừng, trong lòng tức giận, nhưng bà đành miễn cưỡng im lặng.
Kiều Thời Niệm dù cũng là vợ của Hoắc Dụng Từ, ông cụ chỉ bảo vệ cô.
Nếu bà căng, thiệt thòi chỉ .
"Ông ngoại, cháu về đây, chuyện cháu với ông, ông nhớ suy nghĩ kỹ nhé."
Kiều Thời Niệm xong, rời khỏi đại sảnh.
"Cha, Thời Niệm gì với bố ?" Tầm Thục Hồng chút căng thẳng.
Ông cụ cho Kiều Thời Niệm ít cổ phần , Kiều Thời Niệm chẳng lẽ còn nữa? Những thứ đó là của nhà họ mà!
Kiều Đông Hải hiểu ý con dâu, lắc đầu: "Niệm Niệm tham lam như con nghĩ. Ngày mai gọi Quốc Thịnh về."
...
Kiều Thời Niệm lái xe an trở về biệt thự Long Đằng.
Xe thường dùng của Hoắc Dụng Từ đậu trong gara, chứng tỏ về.
Ngày cô ngày nào cũng mong Hoắc Dụng Từ về nhà, nhưng luôn tỏ khó chịu.
Giờ đây cô chẳng gặp mặt, về đúng giờ hơn cả cô.
Muốn như ý khó thế.
Bước đại sảnh, bác Vương đón lấy cô: "Thiếu phu nhân, thiếu gia sốt, bác sĩ đến khám xong, giờ thiếu gia đang nghỉ ngơi lầu."
Kiều Thời Niệm gật đầu: "Vâng."
Lúc trưa, cô thấy Hoắc Dụng Từ vẻ sốt, ngờ nặng đến mức gọi bác sĩ.
Kiều Thời Niệm giày lên lầu.
Không để ý đến ánh mắt thôi của bác Vương phía .
Mở cửa phòng, Kiều Thời Niệm vứt giày và túi xách, thuần thục cởi áo n.g.ự.c từ cổ áo lôi , nắm chặt ném mạnh lên giường —
"Á!"
Cùng lúc ném áo ngực, Kiều Thời Niệm thấy một đang giường!
Cô phản xạ hét lên.
Giây tiếp theo, cô nhận giường là Hoắc Dụng Từ.
kịp để cô bình tĩnh, thấy Hoắc Dụng Từ nhấc chiếc áo n.g.ự.c rơi đầu lên.
Chiếc áo n.g.ự.c màu đen kẹp giữa hai ngón tay dài thon của Hoắc Dụng Từ, toát lên vẻ gợi cảm và hổ khó tả.
"Anh... ! Đồ biến thái!" Kiều Thời Niệm hổ tức giận, vội vàng lao đến giật .
Hoắc Dụng Từ giơ tay lên cao, khiến Kiều Thời Niệm với tới.
Kiều Thời Niệm vươn tay giật, giật , nhưng kịp giấu , eo một bàn tay lớn vòng qua ôm chặt.