Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 390: Làm khó dễ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:32:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Mạn thấy vẻ mặt mắt trợn tròn bất động của Kiều Thời Niệm, đang định lên tiếng——

"Xin cô Kiều." Mạc Tu Lan ôn hòa lên tiếng.

"Tu Viễn tuy tỉnh , nhưng tình hình vẫn định lắm, bác sĩ em trai cần nghỉ ngơi nhiều, nên một tình huống vẫn kịp thời báo cho em trai ."

Kiều Thời Niệm cơn chấn động ngắn, giờ dần dần bình tĩnh .

Lúc cô mới tỉnh, cũng vì chấn động não mà nhớ chuyện tại hiện trường vụ tai nạn, lẽ Mạc Tu Viễn cũng trong tình huống tương tự.

"Không ."

Kiều Thời Niệm nén chặt những cảm xúc cuộn trào trong lòng, cố gắng để giọng điệu của thật ôn hòa. "Là suy nghĩ chu , nên phiền lúc ."

"Mạc Tu Viễn, nghỉ ngơi , em và Tống Mạn về ."

Kiều Thời Niệm dứt lời, Mạc Tu Viễn nhíu mày. "Cô vẫn trả lời , vụ t.a.i n.ạ.n giữa và cô rốt cuộc là chuyện thế nào?"

Nhắc đến vụ tai nạn, Kiều Thời Niệm vẫn còn sợ hãi, cô khẽ : "Xin , là liên lụy đến ."

Nghe , trong đôi mắt phượng của Mạc Tu Viễn lộ vẻ nghi ngờ. "Đây là trò gì của cô và Hoắc Dụng Từ dựng lên chứ?"

"……" Kiều Thời Niệm.

là đầu óc của Mạc Tu Viễn là .

Vào những ngày đầu quen , Mạc Tu Viễn nhiều nghi ngờ mục đích của cô.

Đủ thấy, Mạc Tu Viễn thật sự chút ấn tượng nào về cô.

Kiều Thời Niệm nhất thời cũng rõ cảm giác của là gì, chút thất vọng, chút bâng khuâng, còn sự áy náy sâu sắc, dù Mạc Tu Viễn nông nỗi cũng là vì cô.

Sống mũi tự nhiên thấy cay cay, Kiều Thời Niệm khàn giọng . "Anh nghỉ ngơi , lúc nào rảnh em sẽ đến thăm ."

Nói xong, Kiều Thời Niệm và Tống Mạn bước khỏi phòng bệnh.

Đi hành lang, thấy chiếc ghế dài nghỉ ngơi bên ngoài, Kiều Thời Niệm rốt cuộc cũng mệt mỏi xuống.

"Kiều Thời Niệm, cô chứ?" Tống Mạn quan tâm hỏi.

Kiều Thời Niệm lắc nhẹ đầu. "Cô tình hình của Mạc Tu Viễn từ ?"

Tống Mạn chút áy náy : "Chị Tu Lan với từ hôm qua, rằng Mạc Tu Viễn quên khá nhiều chuyện, còn bảo đến bệnh viện một chuyến, phát hiện đúng là ấn tượng gì về những chuyện trong một hai năm gần đây."

" và cô Phó sợ quá lo lắng, nên dám với ."

"Bác sĩ ?" Kiều Thời Niệm thở dài.

Tống Mạn xuống cạnh Kiều Thời Niệm, thông báo rằng bác sĩ kiểm tra phát hiện trong não của Mạc Tu Viễn cục m.á.u tụ chèn ép lên mạch m.á.u và dây thần kinh não, dẫn đến việc mất một phần trí nhớ.

"Cục m.á.u tụ?" Kiều Thời Niệm nữa căng thẳng. "Tình hình nghiêm trọng thế nào, ảnh hưởng đến việc hồi phục của ?"

Tống Mạn , cụ thể thế nào cô cũng rõ, phía bệnh viện cần hội chẩn mới thể xác nhận.

Tâm trạng Kiều Thời Niệm trở nên trầm xuống, vốn tưởng rằng Mạc Tu Viễn tỉnh dậy là đại diện cho việc , kết quả tình hình vẫn tệ như .

"Cô cũng đừng quá lo lắng, Tu Lâm mời chuyên gia từ nước ngoài, chuyên nghiên cứu tình trạng bệnh tụ m.á.u não, Mạc Tu Viễn chắc chắn sẽ ." Tống Mạn an ủi.

Kiều Thời Niệm ở hành lang gần nửa tiếng mới coi như định đôi chút.

Tống Mạn vệ sinh, Kiều Thời Niệm định đợi cô xong về phòng bệnh của , nhưng thấy Mạc Tu Lâm và một đàn ông lớn tuổi ngoài sáu mươi, tinh thần vẫn còn khá , bước từ thang máy.

Kiều Thời Niệm cần đoán cũng đàn ông lớn tuổi là cha của Mạc Tu Viễn.

Mạc Tu Lâm và Mạc lão gia cũng thấy cô.

Thần sắc của Mạc Tu Lâm mang theo uy nghiêm và kiên nhẫn, trong ánh mắt của Mạc lão gia cũng toát lên vài phần khí thế uy nghiêm tự nhiên, nhưng so với Mạc Tu Lâm vẫn ôn hòa hơn một chút.

Người tới, thể giả vờ thấy, Kiều Thời Niệm dậy, tự ti cũng kiêu ngạo gọi: "Mạc chủ tịch, Mạc thị trưởng."

Mạc lão gia tượng trưng gật đầu, Mạc Tu Lâm thì khách khí hỏi: "Cô đến đây gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-390-lam-kho-de.html.]

"Nghe Mạc Tu Viễn tỉnh, đến thăm ." Kiều Thời Niệm thành thật trả lời.

Giọng điệu của Mạc Tu Lâm lạnh lùng và nghiêm khắc. "Cô Kiều, tình hình hiện tại của em trai chắc cô cũng ."

"Những chuyện giữa cô và Viễn nhi đây chúng sẽ tính toán với cô nữa, hy vọng cô đừng đến phiền em trai nữa, nhân cơ hội đoạn tuyệt dứt khoát với em trai !"

"Bác Mạc, Tu Lâm!"

Kiều Thời Niệm còn kịp , tiếng của Tống Mạn vang lên.

Nhìn thấy Tống Mạn, thái độ của Mạc Tu Lâm dịu xuống, mặt Mạc lão gia thì nở nụ hiền từ. "Mạn Mạn đến thăm Tu Viễn ?"

"Cháu xem Tu Viễn quên nhiều chuyện như thế, nhưng với cháu thì nhớ rõ mồn một, chứng tỏ trong lòng nó cháu đấy." Mạc lão gia trêu đùa.

Tống Mạn liếc Kiều Thời Niệm, chút tinh nghịch đáp lời: "Bác Mạc, bác đừng trêu cháu như thế nữa, Mạc Tu Viễn mất trí , những chuyện cũ của cháu nhớ cũng là bình thường. cháu thật sự buông bỏ Mạc Tu Viễn , bác đừng ghép đôi tùy tiện cho bọn cháu nữa!"

Mạc lão gia khẽ thở dài, "Bác thật sự thích cháu, cháu con dâu út của bác, chỉ tiếc thằng nhóc Tu Viễn chẳng hiểu chuyện."

Tống Mạn cũng trả lời Mạc lão gia, chỉ : "Bác Mạc, Tu Lâm, em và Kiều Thời Niệm còn chút việc công ty xử lý, xin phép hai ạ!"

Nói xong, Tống Mạn đỡ một tay Kiều Thời Niệm, cùng cô về phía thang máy.

"Nhà và Mạc gia quan hệ vẫn luôn , bác Mạc cũng khá thích , gả cho Mạc Tu Viễn, ông ý cô khó xử ." Tống Mạn .

Kiều Thời Niệm: "Cô cần an ủi , bất kể họ gì, đều sự chuẩn tâm lý ."

"Lúc nãy Tu Lâm khó cô ?"

Tống Mạn chút tự trách . "Biết thế nhịn một chút, đợi đưa cô về phòng mới vệ sinh."

Kiều Thời Niệm rốt cuộc cũng Tống Mạn cho bật : "Liên quan gì đến cô chứ, lẽ nào cô vệ sinh cũng canh đúng giờ?"

Tống Mạn nhấn nút thang máy. "Ừ, sợ đầu cô chịu nổi kích thích đó , nhỡ đau ngất thì cô Phó lo."

"Tống Mạn, cảm ơn ." Kiều Thời Niệm nghiêm túc .

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Kiều Thời Niệm, Tống Mạn chút ngại ngùng, đó ngẩng cao cổ. "Nếu thật sự cảm ơn , thì tăng thêm chút thưởng và phúc lợi cho !"

Trở về phòng bệnh lâu, Tống Mạn đến công ty Nhất Minh.

Đuổi cả Phó Điền Điền ngoài xong, Kiều Thời Niệm lên giường bệnh.

Lời của Mạc Tu Lâm ngừng vang vọng trong đầu cô.

Đứng góc độ của gia đình Mạc gia, việc Mạc Tu Viễn nhớ cô là chuyện , cô cũng thật sự nên nhân cơ hội tránh xa Mạc Tu Viễn.

cô rõ ràng Mạc Tu Viễn thích cô, Mạc Tu Viễn cũng vì cô mà nông nỗi , cô còn như , nếu Mạc Tu Viễn hồi phục trí nhớ, chẳng sẽ đau lòng ?

……

Thời gian thoáng qua hai ngày.

Các chuyên gia nước ngoài và bác sĩ địa phương khi hội chẩn, rằng vị trí cục m.á.u tụ của Mạc Tu Viễn tập trung xung quanh não, tạm thời thể thực hiện phẫu thuật loại bỏ.

Kiều Thời Niệm nhận tin lâu, bên cửa vang lên tiếng gõ.

Ngẩng đầu, cô thấy Tống Thanh Xuyên ăn mặc chỉnh tề, tuấn nhã quý phái.

Kể từ gặp ở Nhất Minh , suốt thời gian qua Kiều Thời Niệm đều tin tức gì của Tống Thanh Xuyên, Tống Mạn , hình như việc về Bắc Thành một chuyến.

"Cô Kiều, phiền cô nghỉ ngơi chứ?" Tống Thanh Xuyên thanh thúy mở lời.

Kiều Thời Niệm lắc đầu: "Anh Tống tìm việc gì ?"

 

 

 

Loading...