Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 374: Người cầm lái không thể để tâm tình làm rối loạn tâm trí
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:32:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe đề nghị của Kiều Thời Niệm, Lê Thúy Ngôn còn kịp phản ứng, thì Hoắc Dụng Từ lạnh lùng lên tiếng: "Xin , rảnh."
Lê Thúy Ngôn khẽ mũi dính giọng điệu đỏng đảnh: "Hoắc tổng, dù rảnh cũng dám nhờ cùng , còn sợ ánh mắt của đủ tinh tế nữa là!"
Nói xong, Lê Thúy Ngôn sang Kiều Thời Niệm: "Thời Niệm, để Hoắc tổng cùng con mèo của , cô với xem mèo nhé! Cô hứa với mà, thể vì mèo khác mà bỏ rơi Tiểu Thích !"
"……"
Cuối cùng, Kiều Thời Niệm vẫn cùng Lê Thúy Ngôn xem mèo. Mèo tam thể tuy dễ thương, nhưng Tiểu Thích thiết với nó, thậm chí còn chút sợ hãi.
"Chẳng mèo tam thể là mỹ nữ trong giới mèo, ai thấy cũng đều thích ?" Lê Thúy Ngôn chút tiếc nuối. "Sao Tiểu Thích thích nhỉ?"
Kiều Thời Niệm: "Có lẽ là nó quen với môi trường ở đây."
"Ừ, cũng thể. Vậy thì tìm bạn cho Tiểu Thích nữa, để tránh nó cảm thấy bỏ rơi!" Lê Thúy Ngôn xong còn thương xót hôn lên Tiểu Thích.
Nhìn dáng vẻ yêu mèo của Lê Thúy Ngôn, Kiều Thời Niệm khỏi nghi ngờ về phán đoán của : Liệu Lê Thúy Ngôn thật sự là một thâm sâu khó lường như ?
Kiều Thời Niệm cố ý đăng weibo để dẫn Hoắc Dụng Từ đến hiện trường, còn cử chỉ mật với , thế mà Lê Thúy Ngôn cũng chẳng phản ứng gì đặc biệt.
Là do Lê Thúy Ngôn thật sự thích Hoắc Dụng Từ, là diễn xuất của cô đạt đến trình độ đỉnh cao?
Kiều Thời Niệm nhất thời thể phân biệt .
Kết thúc hoạt động bên cũng là buổi chiều, Lê Thúy Ngôn nhờ Hoắc Dụng Từ đưa Kiều Thời Niệm về, còn cô thì dẫn Tiểu Thích về nghỉ ngơi.
Kiều Thời Niệm vốn định từ chối, nhưng Tiểu Công Chúa quấn , cứ liên tục dí sát má cô, khiến Kiều Thời Niệm nỡ buông tay, thêm nữa cô cũng vài điều với Hoắc Dụng Từ, nên phản đối.
Trên xe, Kiều Thời Niệm tùy ý hỏi Hoắc Dụng Từ về tình hình gần đây của Hoắc Vũ San.
Hoắc Dụng Từ cho , dù Hoắc Vũ San dọn đến Hoắc Viên, nhưng thường xuyên dẫn cô bé qua ở lão trạch, thêm sự can thiệp của bác sĩ tâm lý và sự hỗ trợ của hương xông, tình hình vẫn khá định.
Kiều Thời Niệm vốn định với Hoắc Dụng Từ là hôm nay thấy , rốt cuộc vẫn nhịn , dù đó cũng là chuyện của , cô tiện tùy tiện gì.
"Chuyện sáng nay, hy vọng sẽ ." Kiều Thời Niệm lạnh nhạt nhắc nhở.
Hoắc Dụng Từ đương nhiên Kiều Thời Niệm đang gì, nghĩ đến sự ngọt ngào mềm mại của đôi môi cô, trong cổ họng cảm thấy chút khô khát.
Nhìn thấy vẻ xa cách của Kiều Thời Niệm, Hoắc Dụng Từ : "Chuyện bắt cùng Lê Thúy Ngôn, cũng ."
"……"
……
Đêm khuya, Hoắc Viên.
Phương Tiễn Như chuyện với Hoắc Vũ San một lúc, đó Hoắc Vũ San vẽ tranh, bên bà xuống lầu.
Hoắc Nguyên Trạch về , đang sofa trong phòng khách, tay cầm điếu xì gà đang hút, thấy bà, sắc mặt của ông lắm.
Phương Tiễn Như thèm để ý, thẳng bếp, định lấy cho con gái một ly sữa.
"Ban ngày hôm nay bà ?" Giọng lạnh lùng nghiêm khắc của Hoắc Nguyên Trạch vang lên phía .
Bước chân Phương Tiễn Như khựng , giọng nhạt : "Ông hỏi , chẳng là đại diện cho việc ?"
Nghe , sắc mặt Hoắc Nguyên Trạch càng thêm khó coi, giọng vẫn lạnh lùng: "Đừng quên phận Hoắc phu nhân của bà."
Phương Tiễn Như thần sắc lãnh đạm, thèm để ý đến ông , bếp lấy sữa.
"Bên phía Dụng Từ vẫn còn vướng víu với Kiều Thời Niệm, bà khuyên bảo con ?"
Khi Phương Tiễn Như bước , Hoắc Nguyên Trạch hỏi.
Phương Tiễn Như : "Chuyện của Dụng Từ từng quản, nó lớn như , tin rằng việc đều chủ ý của riêng nó."
"Nó cũng là con trai của bà, mà quản, thì trông cậy ai để quản?" Ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Nguyên Trạch Phương Tiễn Như từ cao.
Khóe miệng Phương Tiễn Như nhếch lên một nụ lạnh lùng: "Nợ nó nợ , bây giờ sẽ giả vờ hiền để phiền nó nữa."
"Nếu ông thật sự cho Dụng Từ, nhất vẫn là tôn trọng nó, đừng giở trò tiểu nhân lưng nữa. Gia thế Lê gia tuy , nhưng Dụng Từ thích tiểu thư nhà đó, ông ép buộc chúng đến với như ý nghĩa gì?"
Hoắc Nguyên Trạch hút một ngụm xì gà, từ trong cổ họng phát tiếng khinh bỉ: "’Thích’ thì đáng giá mấy xu? Một cầm lái và kẻ , thể những thứ rẻ rúng như tình cảm rối loạn tâm trí!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-374-nguoi-cam-lai-khong-the-de-tam-tinh-lam-roi-loan-tam-tri.html.]
Nghe , thần sắc mặt Phương Tiễn Như thu bộ, bình thản lạnh lùng lên lầu.
……
Hôm là Chủ nhật, Kiều Thời Niệm nhận điện thoại của Hoắc Dụng Từ.
Nói là ở Hải Thành một triển lãm tranh, dẫn Hoắc Vũ San xem, hỏi cô rảnh cùng .
Từ khi Hoắc Dụng Từ dẫn Vũ San dọn đến Hoắc Viên, Kiều Thời Niệm gặp họ, thêm đó dường như Hoắc Dụng Từ điều với cô, Kiều Thời Niệm nhanh chóng đồng ý cùng.
Khi Kiều Thời Niệm đến triển lãm tranh, Hoắc Dụng Từ và Hoắc Vũ San đến .
"Chị!"
Lâu ngày gặp, Hoắc Vũ San thấy cô vui mừng.
"Bác gái, Vũ San." Kiều Thời Niệm chào họ.
"Chị, đây là tranh em vẽ, tặng cho chị!" Hoắc Vũ San đưa bức tranh lên.
Kiều Thời Niệm tiếp nhận xem, ngờ Hoắc Vũ San vẽ cảnh cô gõ trống ở lão trạch .
Tuy chỉ là nét vẽ đơn giản, nhưng vô cùng sinh động, thể hiện khí phách hùng của cô.
"Cảm ơn Vũ San, vẽ thật , chị thích!" Kiều Thời Niệm cất bức tranh túi, "Em quà gì, chị thể tặng em!"
Hoắc Vũ San suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Em chỉ nhanh chóng điều dưỡng thể, như là thể giống như chị, gì cũng ."
Kiều Thời Niệm xót thương xoa đầu Hoắc Vũ San: "Vũ San nhanh sẽ khỏe thôi. Chúng xem triển lãm tranh !"
Hoắc Vũ San thích tranh, dù là những bức tranh nghệ thuật mà trong mắt Kiều Thời Niệm vô tổ chức, cô cũng xem say mê.
Để Hoắc Vũ San thưởng thức một cách đắm chìm, Kiều Thời Niệm và Hoắc Dụng Từ - Phương Tiễn Như xuống quán cà phê nhỏ ở khu vực nghỉ ngơi.
"Thời Niệm, hương xông mà cháu nhờ Dụng Từ mang đến, bác nhận , cảm ơn cháu."
Phương Tiễn Như ôn hòa . "Sợ cháu gần đây bận, nên bác dẫn Tiểu San đến phiền cha."
Kiều Thời Niệm : "Bác quá lời , dám gọi là phiền."
Hai chuyện đùa vài câu, cà phê của họ đến, Kiều Thời Niệm nâng lên uống một ngụm nhỏ.
"Thời Niệm, hôm qua tại buổi gặp gỡ những chăm mèo, cháu ở đó ?" Phương Tiễn Như bỗng hỏi.
Kiều Thời Niệm sững sờ, Hoắc Dụng Từ hôm qua thấy cô?
Phương Tiễn Như từ thần sắc của Kiều Thời Niệm đoán điều cô nghĩ, bà mỉm : "Vậy là bác lầm, cháu và Dụng Từ đều ở đó."
Sau đó Phương Tiễn Như giải thích, bác sĩ tâm lý đề nghị mua một con thú nhỏ để bầu bạn với Hoắc Vũ San, lẽ thể giảm bớt một phần tình trạng của cô .
Vừa Phương Tiễn Như bên công viên hoạt động nhận nuôi mèo hoang, bà định qua đó xem .
"Vũ San ngoài, nên bác một qua đó."
Phương Tiễn Như ôn hòa : "Đến đó gặp một bạn, ông dạo cũng về nước, nên bác chuyện với ông vài câu."
Chưa mấy câu, Phương Tiễn Như nhận điện thoại của giúp việc, Hoắc Vũ San đang tìm bà , nên bà lập tức về nhà.
Trước khi rời , bà thấy Kiều Thời Niệm và Hoắc Dụng Từ tại hiện trường, nhưng vì lo lắng cho tình hình của Vũ San, nên kịp chào hỏi họ.
Nghe , Kiều Thời Niệm gật đầu: "Không , cháu cũng chỉ là cùng cô Lê đến nơi đó, Hoắc Dụng Từ đó mới đến."
Phương Tiễn Như một tiếng: "Thời Niệm, hôm qua cháu thấy bác ?"
Kiều Thời Niệm thành thật gật đầu: "Có."
"Lo lắng Dụng Từ thấy cảnh đó, nên với thằng bé ?" Phương Tiễn Như hỏi.