Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 373: Tiểu Thích bị ngược đãi?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:32:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Thời Niệm nghĩ thầm như , nhân lúc mèo con c.ắ.n ngón tay liền kêu lên một tiếng, đó nghiêng về phía Hoắc Dụng Từ!
Hoắc Dụng Từ nhanh tay đỡ lấy cô, lẽ do lo lắng vết thương cánh tay cô lành hẳn, khi chạm nhẹ cánh tay cô, liền chuyển tay xuống eo cô.
Hơi ấm từ bàn tay lớn truyền qua lớp vải áo đến làn da, mùi hương quen thuộc của tuyết tùng thoảng mũi, Kiều Thời Niệm nhịn sự khó chịu đẩy , ngược còn dựa vòng tay Hoắc Dụng Từ, khẽ đầu phía —
Lê Thúy Ngôn đang cúi đầu chuyện với Tiểu Thích, hề về phía họ.
Phí hoài cảm xúc, khiến cô tự dưng dàn dựng cảnh !
“Niệm Niệm, tay chứ?” Giọng quan tâm của Hoắc Dụng Từ vang lên bên tai.
Anh còn kéo tay cô để xem tình hình.
Kiều Thời Niệm rút tay , cách Hoắc Dụng Từ xa hơn một chút. “Không , mèo con răng mọc đủ, chỉ là nó ngậm một chút thôi.”
Nói xong, Kiều Thời Niệm đầu , bước thẳng về phía .
Xoa xoa đầu ngón tay vẫn còn ấm, Hoắc Dụng Từ gì, từ từ theo bước chân Kiều Thời Niệm.
Ở khu vực sân khấu chỉ nhân viên ban tổ chức, mà còn cả chuyên gia nuôi mèo.
Ngay cả trong cảnh , vẫn những trong giới nhận Hoắc Dụng Từ, kéo trò chuyện đủ thứ.
Kiều Thời Niệm chuyện với chuyên gia nuôi mèo vài câu, chợt nhớ đến tình trạng sợ lạ nghiêm trọng của Tiểu Thích, liền hỏi lý do.
Chuyên gia cho , mèo thương do ngã từ cao đôi khi sẽ phản ứng sang chấn, thể chuẩn cho nó đồ chơi và thức ăn, chủ nhân ở bên nhiều hơn, để nó điều chỉnh tâm lý, một thời gian sẽ thôi.
Đồ chơi và thức ăn rõ ràng Lê Thúy Ngôn chuẩn ít, sự đồng hành lẽ cũng thiếu.
Kiều Thời Niệm . “Từ lúc nó ngã đến nay khá lâu , nhưng giờ nó vẫn biểu hiện hoảng sợ, dựng lông..., tình trạng bình thường ?”
Chuyên gia trả lời mà hỏi ngược . “Những gì cô cứ như thể mèo ngược đãi ?”
“Ngược đãi?”
Kiều Thời Niệm định hỏi thêm thì phía vang lên giọng kinh ngạc của Lê Thúy Ngôn.
Khuôn mặt ngọt ngào của Lê Thúy Ngôn là vẻ thể tin nổi, cô chạy đến mặt chuyên gia, đưa Tiểu Thích cho chuyên gia xem. “Anh xem giúp, nó thật sự ngược đãi ?”
Chuyên gia bế lấy Tiểu Thích đang uể oải, xem xét các vết thương nó, “Không dễ đ.á.n.h giá, nhưng mèo thường khá nhanh nhẹn, dù ngã, khả năng cùng lúc thương ở đầu, miệng, chân ... là khá thấp. Chỉ là, cũng loại trừ nguyên nhân do độ cao quá lớn, ngã quá mạnh...”
Lê Thúy Ngôn xong, ôm Tiểu Thích nức nở. “Chẳng lẽ thật sự bắt nạt Tiểu Thích?”
“Hôm đó về thấy Tiểu Thích thương, dám động nó, chụp ảnh gửi cho bác sĩ thú y xem tình hình mới đưa đến bệnh viện thú y, bác sĩ nó ngược đãi, cũng nghĩ đến đó...”
“Cô đừng buồn.” Chuyên gia thú y an ủi. “ chỉ suy đoán dựa kinh nghiệm đây, bác sĩ đều thấy vấn đề, suy đoán của thể sai.”
Lê Thúy Ngôn vẫn , cô tức giận . “ quyết định , sẽ bộ giúp việc hiện tại, điều mấy quen từ Hồng Kông qua!”
Tiểu Thích do Lê Thúy Ngôn cứu, cô cũng cưng chiều nó, nó thể ngược đãi, đau lòng là chuyện bình thường.
Thay giúp việc là chuyện riêng của Lê Thúy Ngôn, Kiều Thời Niệm đương nhiên ý kiến.
Sau đó, Lê Thúy Ngôn chuyện nghiêm túc với chuyên gia nuôi mèo, lắng các đề xuất của chuyên gia đó, còn Hoắc Dụng Từ khi xã giao xong cũng .
Chú mèo trắng trong tay ngửi thấy mùi hộp mèo phía , nó sốt sắng cắn, Kiều Thời Niệm liền đặt nó xuống đất.
Hoắc Dụng Từ đến bên cạnh cô, “Niệm Niệm, mèo con vẫn tên, em đề xuất gì ?”
“Không.” Kiều Thời Niệm từ chối khéo, “Mèo của , tự đặt .”
“Vậy gọi nó là Tiểu Công Chúa.”
Nghe thấy cái tên , Kiều Thời Niệm ngẩng đầu lên, Hoắc Dụng Từ hình cao lớn, ánh nắng đầu chói mắt, cô chỉ thể thấy đôi mắt đen huyền ánh lên.
Thuở nhỏ học trống jazz, Kiều Thời Niệm từng tự đặt cho biệt hiệu đầy bá khí, Kiều công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-373-tieu-thich-bi-nguoc-dai.html.]
Năm đó đuổi theo Hoắc Dụng Từ, cô kể cho như một chuyện vui.
Lúc đó Hoắc Dụng Từ rõ ràng phản ứng gì, giờ đột nhiên nhắc , là nhớ cô từng chuyện ?
Kệ Hoắc Dụng Từ nhớ , Kiều Thời Niệm lười hỏi. “Tùy .”
Dù biệt hiệu đó cũng là thời trẻ trâu nghịch ngợm, đặt tên cho mèo con cũng .
lúc Kiều Thời Niệm thu hồi ánh mắt, cô bất ngờ liếc thấy phía bóng dáng quen thuộc —
Người phụ nữ đoan trang diễm lệ, khí chất ôn nhu cao quý, đúng là của Hoắc Dụng Từ.
Kỳ lạ là, hôm nay bà dẫn Hoắc Vũ San ngoài, mà bên cạnh bà một đàn ông năm mươi, đeo kính gọng.
Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, toát lên vẻ trầm đặc trưng của đàn ông trung niên, là tình cờ gặp hẹn gặp ở đây, thần sắc đàn ông vui mừng.
Mẹ Hoắc Dụng Từ lưng về phía cô, Kiều Thời Niệm rõ biểu cảm của bà, nhưng trực giác phụ nữ mách bảo cô, đàn ông là theo đuổi của Hoắc Dụng Từ!
“Sao thế?”
Hoắc Dụng Từ thấy Kiều Thời Niệm mãi phản ứng, còn đang đó chăm chú, nghi hoặc hỏi.
“Hoắc Dụng Từ!”
lúc Hoắc Dụng Từ định đầu, Kiều Thời Niệm đột nhiên gọi .
Hoắc Dụng Từ hiểu cô. “Có việc gì?”
Kiều Thời Niệm nhanh chóng chớp mắt hai cái, nghĩ một lý do. “Hình như gì đó rơi mắt , xem giúp .”
Nói , Kiều Thời Niệm mở to mắt, tiến gần Hoắc Dụng Từ một chút.
“Mắt nào?” Hoắc Dụng Từ hỏi.
“Mắt !”
Hoắc Dụng Từ đôi mắt to chớp chớp của Kiều Thời Niệm, bên trong long lanh nước, làn da trắng nõn của cô ánh nắng chiếu rọi, ngay cả những sợi lông tơ mảnh mai cũng hiện rõ, đôi môi đào mở, vô cùng kiều diễm.
Hoắc Dụng Từ đột nhiên cảm thấy khát, yết hầu vô ý lướt qua mấy , rốt cuộc nhịn nổi, cúi đầu hôn nhẹ lên môi Kiều Thời Niệm.
Cảm giác ẩm truyền đến môi, Kiều Thời Niệm sững sờ, đó đẩy Hoắc Dụng Từ .
lúc , Lê Thúy Ngôn lưng họ, Kiều Thời Niệm cảm thấy ánh mắt cô dường như lạnh lùng.
Vì chỉ thoáng qua, Kiều Thời Niệm chắc chắn, đợi khi cô kỹ thì Lê Thúy Ngôn rõ ràng đang mỉm , thậm chí còn mang chút trêu chọc.
Lần Hoắc Dụng Từ hỏi Kiều Thời Niệm, trực tiếp đầu theo ánh mắt cô.
Đợi khi thấy là Lê Thúy Ngôn, Hoắc Dụng Từ đầu , đầy mê hoặc hỏi. “Niệm Niệm, hình như trong mắt em một sợi lông mi, lấy giúp em nhé?”
Phía chỗ Hoắc Dụng Từ còn bóng .
Thấy dáng vẻ hứng khởi của Hoắc Dụng Từ, Kiều Thời Niệm tức giận trừng mắt . “Không cần quan tâm.”
Trong lúc chuyện, Lê Thúy Ngôn đến mặt họ. “Không phiền hai chứ?”
Kiều Thời Niệm lắc đầu. “Cô chuyện với chuyên gia xong ?”
“Ừ.” Lê Thúy Ngôn thần sắc tự nhiên . “Thời Niệm, ở đằng trúng một chú mèo tam thể, đặc biệt đáng yêu, cô giúp em tham khảo xem, nên nhận nuôi ?”
Chú mèo trắng vẫn đang gặm cỏ bạc hà, Kiều Thời Niệm liền mỉm với Lê Thúy Ngôn. “Cô xem, ở đây khó rời , là để Hoắc Dụng Từ cùng cô xem?”