Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 348: Ôm
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:31:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Thời Niệm ngờ Hoắc phu nhân đột nhiên với chuyện , cô an ủi: "Bác đừng buồn, Vũ San hiện giờ bác chăm sóc ."
Hoắc phu nhân lắc đầu, giọng đắng nghét thêm chút hối hận: "Nếu vì sinh non, Vũ San thể khỏe mạnh bình thường, dù bác chăm sóc thế nào cũng bù đắp ."
Dù Hoắc phu nhân rõ "tai nạn" đó là gì, nhưng Kiều Thời Niệm từ giọng điệu của bà đoán chuyện liên quan đến Hoắc Nguyên Trạch.
Bằng , Hoắc phu nhân chọn cách một đưa Hoắc Vũ San nước ngoài.
Chỉ là những chuyện riêng tư Kiều Thời Niệm tiện hỏi sâu.
"Thời Niệm, cha Vũ San bảo hai con bác dọn về Hoắc Viên, bác cũng ép cháu đến đó nữa, chuyện hương xông vẫn phiền cháu, lúc nào cháu rảnh bác sẽ đưa Vũ San đến gặp cháu." Hoắc phu nhân .
Hoắc Viên, Kiều Thời Niệm thực sự định đến.
Hoắc phu nhân cũng nhất định dọn về, Hoắc lão thái phu nhân từng , dù Hoắc Dụng Từ ly hôn, bà nội cũng sẽ ủng hộ.
Kiều Thời Niệm nhịn : "Bác, nếu bác , Hoắc lão gia cũng thể ép bác chứ?"
Hoắc phu nhân hiểu ý Kiều Thời Niệm, bà mỉm nhạt: "Ân oán ngày xưa thể rõ trong một hai câu. Từ khi Vũ San về nước, bệnh tình chút thuyên giảm, cũng chịu hợp tác với bác sĩ, bác chắc sẽ nước Y nữa. Đã về nước, dù cũng là Hoắc phu nhân, một mối quan hệ bề ngoài vẫn duy trì."
Nghe , Kiều Thời Niệm cũng hỏi thêm.
"Thời Niệm, chuyện kết thông gia với Lê gia, Dụng Từ đồng ý, đó là ý của cha nó."
Hoắc phu nhân : "Cha của Dụng Từ quen lệnh, chấp nhận ai phản kháng. Nếu lúc nãy lời của ông khiến cháu khó chịu, bác ông xin cháu."
"Cháu khó chịu."
Kiều Thời Niệm bình thản đáp: "Cháu thấy Hoắc Dụng Từ kết thông gia với Lê gia cũng . Bác cũng từng gặp cô Lê , gia thế tính cách dịu dàng, hợp Hoắc thiếu phu nhân hơn cháu."
"Dụng Từ?"
Lời Kiều Thời Niệm dứt, Hoắc phu nhân gọi một tiếng ở cửa.
Kiều Thời Niệm đầu, quả nhiên Hoắc Dụng Từ ở cửa phòng nhạc.
Hôm nay mặc khác thường một chút, bộ vest màu khói khiến bớt phần lạnh lùng, thêm chút khí chất tuấn nhã.
Không hề vẻ nóng nảy bối rối.
Có lẽ thấy câu chuyện giữa cô và , đôi mắt đen của Hoắc Dụng Từ thăm thẳm, khó lòng đoán cảm xúc bên trong.
"Con tìm Thời Niệm ?"
Hoắc phu nhân đỡ Hoắc Vũ San đang ngủ gà ngủ gật: "Hai đứa chuyện , đưa Vũ San về phòng nghỉ."
Sau khi Hoắc Dụng Từ đưa Hoắc Vũ San , phòng nhạc chỉ còn Kiều Thời Niệm và Hoắc Dụng Từ.
Không ai lên tiếng, khí tràn ngập sự ngượng ngùng khó tả.
"Sao đến?" Kiều Thời Niệm lên tiếng .
Hoắc Dụng Từ đáp: "Bà nội bảo , cha nhắc chuyện kết thông gia, mà em cũng ở đây."
Ánh mắt Hoắc Dụng Từ vẫn sâu thẳm, đang nghĩ gì.
Kiều Thời Niệm : "Chuyện và cũng rõ ý , cần đến."
Câu trả lời của Kiều Thời Niệm, Hoắc Dụng Từ tự nhiên nhớ rõ.
Anh cô một lúc, đổi chủ đề: "Niệm Niệm, em thích phòng nhạc ?"
Kiều Thời Niệm liếc xung quanh, thành thật đáp: "Rất , nhưng nếu là vì thì cần thiết, cũng cần."
Hoắc Dụng Từ chậm rãi : "Trước đây từng hỏi ước mơ và sở thích của em, cũng thực sự hiểu em, đều là của . Anh chỉ bù đắp một chút lầm."
Nghe , Kiều Thời Niệm nhịn tự giễu: "Cảm ơn, nhưng cần bù đắp."
Nét mặt Hoắc Dụng Từ thoáng chút thất vọng: "Niệm Niệm, em thế nào mới thể tha thứ cho ?"
Hoắc Dụng Từ cố xuất hiện mặt Kiều Thời Niệm, chỉ sợ khiến cô vui, nhưng Kiều Thời Niệm vẫn lạnh nhạt như , một chút ấm áp.
Những câu hỏi tương tự Kiều Thời Niệm với Hoắc Dụng Từ nhiều , cô bàn luận nữa: "Không sớm nữa, về ."
Hoắc Dụng Từ : "Anh đưa em về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-348-om.html.]
"Chỉ là thuận đường, cũng về." Sợ Kiều Thời Niệm đồng ý, Hoắc Dụng Từ đưa lý do.
Kiều Thời Niệm lái xe đến, Hoắc phu nhân phái tài xế đón cô.
Dù cô từ chối Hoắc Dụng Từ, chắc cũng sẽ như , lái xe đợi sẵn.
Kiều Thời Niệm gì, xuống lầu.
Phòng khách còn bóng dáng Hoắc lão gia, Hoắc lão thái phu nhân cũng Phật đường.
Kiều Thời Niệm chào bà một tiếng, ngoài.
Gió đêm thổi qua, Kiều Thời Niệm kịp cảm nhận cái lạnh, khoác thêm chiếc áo ngoài còn ấm.
Ngửi mùi thông nhẹ nhàng, Kiều Thời Niệm định từ chối, Hoắc Dụng Từ bước dài về phía xe.
Tài xế của Hoắc Dụng Từ đợi sẵn.
Nhìn thấy cô, tài xế mở cửa , và cảm ơn: "Cô Kiều, cảm ơn cô cho Hoắc tổng nhờ."
Kiều Thời Niệm miễn cưỡng , đưa chiếc áo trả Hoắc Dụng Từ, định vòng qua đầu xe đến ghế phụ.
cô quá vội, để ý phía viên sỏi, trượt chân vấp ngã.
"Á!" Kiều Thời Niệm kêu đau, ngã xuống đất.
"Cô Kiều, cô chứ?"
Trong lúc tài xế kinh hãi, Kiều Thời Niệm chỉ cảm thấy một luồng gió mạnh ào tới, đó hình nhẹ bẫng, cả một đôi tay mạnh mẽ bế lên.
Ngẩng đầu gương mặt chút gợn sóng của Hoắc Dụng Từ, Kiều Thời Niệm vội : " , thả xuống!"
Hoắc Dụng Từ ngơ, trực tiếp bế cô đặt ghế .
"Đến bệnh viện." Hoắc Dụng Từ lệnh cho tài xế.
"Không cần đến bệnh viện, về xoa dầu là !" Kiều Thời Niệm từ chối.
Hoắc Dụng Từ để ý lời cô, cầm chân cô đặt lên đùi .
Kiều Thời Niệm rút , nhưng Hoắc Dụng Từ giữ chặt.
Anh cởi giày của cô, kéo tất trắng xuống mắt cá chân.
Vị trí khớp mắt cá chân cô quả nhiên đỏ ửng, chạm nhẹ cũng đau.
"Chắc là trẹo , em chịu đau một chút." Giọng Hoắc Dụng Từ hiếm hoi dịu dàng.
Chân Kiều Thời Niệm bàn tay lớn của Hoắc Dụng Từ nắm lấy, ấm từ lòng bàn tay truyền qua da chân, khiến cô vô cớ thấy thoải mái.
"Anh buông chân , thế thoải mái." Kiều Thời Niệm .
Hoắc Dụng Từ cô một lúc, rốt cuộc nhẹ nhàng đặt chân cô xuống.
Trong xe yên tĩnh trở , Kiều Thời Niệm đầu cảnh vật bên ngoài.
"Em thường xuyên ăn cơm với Tống Thanh Xuyên ?" Hoắc Dụng Từ hỏi.
Biết Hoắc Dụng Từ đang chuyện trưa hôm qua, Kiều Thời Niệm giải thích ngắn gọn: "Tống Mạn việc cùng , Tống Thanh Xuyên đến thăm em gái , thuận thể cùng ăn."
Hoắc Dụng Từ mím môi: "Không cần thiết thì đừng gần ."
Trước đây Hoắc Dụng Từ nhắc nhở cô, bản Kiều Thời Niệm cũng tiếp xúc nhiều với Tống Thanh Xuyên, nên gật đầu.
Không lâu , tài xế đưa xe đến một bệnh viện.
Hoắc Dụng Từ xuống xe , đưa tay ý đỡ Kiều Thời Niệm.
Kiều Thời Niệm để ý, tự cẩn thận bước xuống.
Đang định nhảy lò cò bệnh viện, Hoắc Dụng Từ trực tiếp bế ngang cô lên!