Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 337: Quyết Định
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:31:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Thời Niệm khẽ , trả lời mà hỏi ngược : "Anh nghĩ em sẽ giấu chuyện gì?"
Mạc Tu Viễn hừ một tiếng: "Vậy là em đang nghĩ về Hoắc Dụng Từ, tại xuất hiện ở buổi ký kết?"
Việc Bác Châu can thiệp , ai cũng Hoắc Dụng Từ cố ý , và Mạc Tu Viễn cũng luôn bận tâm về điều .
Kiều Thời Niệm hiểu rõ Mạc Tu Viễn cô an ủi . Cô cố ý : "Cứ coi như em đang nghĩ về ."
"Kiều Thời Niệm, em!" Mạc Tu Viễn đúng là nổi giận.
"Tức giận cái gì? Chẳng tự nhắc đến ?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Mạc Tu Viễn chặn họng.
Kiều Thời Niệm bật : "Không câu trả lời nhưng tự nhắc đến, xong chịu nổi, tự chuốc khổ chứ gì?"
Mạc Tu Viễn nhận Kiều Thời Niệm đang trêu , véo má cô một cái thật mạnh! rốt cuộc chẳng dám gì, chỉ buồn bã : "Niệm Niệm, giận, chỉ ghen tị vì em và quá nhiều quá khứ."
Đáng để ghen tị ?
Kiều Thời Niệm tự nhạo bản , khẽ: "Quá khứ thì nhiều thật, nhưng chẳng gì đẽ cả."
Nói xong, cô gạt bỏ những cảm xúc tiêu cực trong lòng: "Chuyện em nghĩ liên quan đến ."
lúc nhân viên phục vụ mang đồ ăn đến, cô với Mạc Tu Viễn: "Trời đất bao la, ăn uống là quan trọng nhất, ăn ."
Sau một hồi xáo trộn, Kiều Thời Niệm dường như trở như .
Mạc Tu Viễn dù cô đang nghĩ gì nhưng cũng hỏi thêm.
Bữa tối phong cách phương Tây ở đây chế biến tinh tế, hương vị đậm chất nguyên bản, khung cảnh bên sông cũng thơ mộng, hai thong thả thưởng thức đồ ăn và rượu vang, thời gian trôi qua nhanh chóng.
Nhân viên phục vụ mang đến món tráng miệng, Kiều Thời Niệm nếm thử, ngọt thanh ngấy, hợp khẩu vị.
"Niệm Niệm, em điều gì với ?" Mạc Tu Viễn lắc ly rượu, cuối cùng nhịn hỏi.
Hôm nay Kiều Thời Niệm chủ động mời ăn, vẻ tâm sự, dù bữa ăn bình thường trở nhưng Mạc Tu Viễn vẫn cảm thấy cô khác ngày.
Kiều Thời Niệm đặt thìa xuống, : "Mạc Tu Viễn, em định tự thành lập một công ty, bên Viễn Chinh em sẽ bàn giao hết công việc, sẽ đến nữa."
Nhìn vẻ nghiêm túc của Kiều Thời Niệm, Mạc Tu Viễn cảm thấy kỳ lạ: "Thành lập công ty là chuyện , nhưng em đột nhiên quyết định ?"
Đây là quyết định Kiều Thời Niệm suy nghĩ cả đêm.
Trước đây cô hợp tác với Mạc Tu Viễn là để đối đầu với Bác Châu, giành dự án của Bạch Y Y và thâu tóm Bác Châu.
Hiện tại Bạch Y Y viện tâm thần, còn việc thâu tóm Bác Châu cực kỳ khó khăn, nếu Hoắc Dụng Từ nổi giận phản công, ai thắng ai thua còn .
Kiều Thời Niệm mang thêm rắc rối cho Mạc Tu Viễn nữa.
Quan trọng nhất, lý do Mạc gia coi thường cô, ngoài việc cô từng kết hôn với Hoắc Dụng Từ, còn vì năng lực bản cô đủ mạnh.
Nếu cô thực sự đồng ý đến với Mạc Tu Viễn, sẽ cho rằng cô leo cao tới Mạc gia.
Kiều Thời Niệm nâng cao năng lực và thực lực của , để dù chọn ai, gia cảnh đó thế nào, cũng ai dám cô leo cao.
Thấy Mạc Tu Viễn đang chờ câu trả lời, Kiều Thời Niệm mỉm : "Em nghĩ đến từ lâu, nhưng đây thành thêm vài dự án ở Viễn Chinh, tích lũy kinh nghiệm và vốn liếng mới với . bây giờ em thấy thời cơ chín muồi, Minh Mao sắp lên sàn, hợp đồng với Nhân Tế d.ư.ợ.c phẩm ký, em cũng dự án mới, thể bắt đầu chuẩn ."
Mạc Tu Viễn : "Vậy thì đúng lúc, Bạch thị đây cũng một nghiệp vụ liên quan đến tài chính, khi tất thủ tục thâu tóm, em thể tiếp quản luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-337-quyet-dinh.html.]
Kiều Thời Niệm từ chối khéo, Bạch thị giờ là dự án của Viễn Chinh, cô thể chiếm của riêng.
Mạc Tu Viễn rõ, Bạch thị gần phá sản là công lao của cô, chỉ giúp cô thâu tóm, định sáp nhập Viễn Chinh.
Kiều Thời Niệm cảm động, nhưng vẫn từ chối: "Công là công, tư là tư. Viễn Chinh nhúng tay thì nó thuộc về Viễn Chinh, chỉ cần chia phần cho em theo thỏa thuận đây là ."
Thái độ kiên quyết của Kiều Thời Niệm khiến Mạc Tu Viễn nhượng bộ, sẽ bàn khi thâu tóm xong.
Vấn đề tạm thời thống nhất.
"Hôm nay em khác thường như , chỉ vì chuyện thôi ?" Mạc Tu Viễn hỏi.
Lúc , gió đêm thổi nhẹ, mặt nước gợn sóng lăn tăn, Kiều Thời Niệm về phía ánh đèn neon bên sông, ánh mắt thoáng xa xăm.
"Mạc Tu Viễn, thời gian tới em sẽ bận, thể dành thời gian cho những việc ngoài công việc nữa."
"Vậy thì ?" Giọng Mạc Tu Viễn trở nên khó hiểu.
Kiều Thời Niệm đưa mắt , gặp ánh mắt đa tình của Mạc Tu Viễn, áy náy : "Vì , việc em hứa với đây, lẽ em thể thực hiện nữa."
"Là tạm thời, là kết thúc luôn?" Mạc Tu Viễn hỏi.
Kiều Thời Niệm ngập ngừng, : "Kết thúc luôn , chúng trở bạn bè thôi."
" hôm em còn với rằng em tin tưởng , em sẽ đổi thái độ với ." Giọng Mạc Tu Viễn chút xao động.
Kiều Thời Niệm cố tỏ bình tĩnh: "Trước đây em cho và bản một cơ hội, nhưng khi suy nghĩ kỹ, em nhận em cảm động vì nhiều hơn là rung động. Em và ở bên thoải mái, nhưng đó là tình yêu."
Nghe , đôi mắt phượng của Mạc Tu Viễn tràn ngập đau đớn: "Kiều Thời Niệm, đây mới là mục đích thật sự khi em mời ăn tối hôm nay ? Tại ?"
Anh thể chấp nhận: "Em thành lập công ty, ủng hộ. Em đủ thích , cũng . Anh bắt em đến với ngay lập tức, tại em thu hồi cả cơ hội đang chờ?"
Trong lòng Kiều Thời Niệm chợt se , cô hít sâu, cố bằng giọng nhẹ nhàng: "Anh luôn bảo em ngốc ? Em xây dựng sự nghiệp, mất bao nhiêu năm, em thể kéo dài thời gian của mãi ."
"Anh ngại." Mạc Tu Viễn nghiêm túc .
Kiều Thời Niệm lắc đầu: " em ngại. Không đồng ý, cũng từ chối, em chẳng khác gì một kẻ lừa tình. Hay em trở thành một kẻ như ?"
Mạc Tu Viễn quan tâm đến lời đùa của cô: "Lý do em đưa , thể chấp nhận."
" em quyết định ." Kiều Thời Niệm cũng kiên quyết.
Mạc Tu Viễn chằm chằm Kiều Thời Niệm, bỗng nhiên, chợt nghĩ đến điều gì đó: "Mạc Tu Lâm tìm em?"
Kiều Thời Niệm giật , ngờ Mạc Tu Viễn đoán trúng.
"Không—"
Cô định phủ nhận, Mạc Tu Viễn gọi điện cho trợ lý: "Kiểm tra lịch trình của Mạc Tu Lâm hai ngày qua, xem đến Hải Thành ?"
"Mạc Tu Viễn, đây là chuyện giữa em và , liên quan đến khác." Kiều Thời Niệm vội .
Mạc Tu Viễn cất điện thoại, vẻ mặt hiếm khi nghiêm túc: "Kiều Thời Niệm, khi chuyện rõ ràng, sẽ đồng ý quyết định của em."