Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 311: Anh và tôi không còn khả năng nào nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:30:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Dụng Từ ôm chặt Kiều Thời Niệm hơn, giọng khàn đặc thì thầm: "Niệm Niệm, em ghét , cũng ghét chính . Tại đây kiên nhẫn với em hơn một chút, tại sớm nhận tình cảm của với em… Là sai , sẽ trân trọng em thật . Niệm Niệm, đừng tuyệt tình với , hãy cho chút thời gian, cho một cơ hội để sửa sai."

Kiều Thời Niệm Hoắc Dụng Từ ôm chặt trong lòng, bên tai là thở nóng bỏng và giọng khàn đặc thành tiếng của . Vốn tưởng lòng bình lặng như nước hồ, nhưng khi những lời của Hoắc Dụng Từ, trong lòng cô vẫn trào dâng một nỗi đắng chát.

"Hoắc Dụng Từ, tổn thương nào cũng thể khắc phục ." Kiều Thời Niệm cố giữ cho giọng bình thản. "Anh xin , chấp nhận, nhưng còn tình cảm với nữa, thể cho cơ hội."

"Vì Mạc Tu Viễn ?" Hoắc Dụng Từ ngẩng đầu lên, đôi mắt đen huyền đầy đau đớn.

Kiều Thời Niệm : "Dù Mạc Tu Viễn thì cũng sẽ khác. thể vì tổn thương bởi mà đoạn tuyệt tình cảm với tất cả . sẽ luôn chấp nhận một tình cảm mới. Anh cần bất mãn, cũng đừng tiếp tục quấy rối nữa, điều chỉ khiến càng thêm khinh thường ."

Hoắc Dụng Từ , ánh mắt tối sầm : "Niệm Niệm, bất mãn. Dù em đến với ai, cũng sẽ từ bỏ!"

Nói rõ ràng như mà Hoắc Dụng Từ vẫn ngoan cố chịu hiểu, Kiều Thời Niệm bỗng cảm thấy phiền não.

"Hoắc Dụng Từ, từ bỏ là việc của . Dù cũng còn khả năng nào nữa, khuyên đừng nghĩ đến việc dùng thủ đoạn gây bất lợi cho Viễn Chinh Mạc Tu Viễn. Dù dựa gia đình họ Mạc gia, nhưng nghĩa cha và trai sẽ khoanh tay !"

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng và tức giận của Kiều Thời Niệm, Hoắc Dụng Từ chỉ cảm thấy nỗi đau trong lòng càng sâu hơn. Cô những hiểu lầm ý , mà còn cho rằng sẽ gây bất lợi cho Mạc Tu Viễn. Còn cô, đang dùng gia đình Mạc gia để đe dọa , cảnh báo hành động tùy tiện.

Trong khoảnh khắc , hy vọng và mong đợi của Hoắc Dụng Từ đều tan biến. Kiều Thời Niệm ghét đến mức , thậm chí còn chút tin tưởng nào nhân phẩm của ?

"Niệm Niệm, em thực sự nghĩ sẽ gây bất lợi cho Mạc Tu Viễn chỉ vì em chọn ?" Hoắc Dụng Từ cam lòng hỏi.

"Tốt nhất là đừng !" Kiều Thời Niệm phớt lờ sự run rẩy trong giọng của Hoắc Dụng Từ, thoát khỏi vòng tay .

"Từ nay về đến Minh Nguyệt Uyển tìm nữa, nếu sẽ dọn đến Đàn Viên hàng xóm với Mạc Tu Viễn!"

Nói xong câu lạnh lùng, Kiều Thời Niệm bước thẳng đến thang máy.

Hoắc Dụng Từ giữa sảnh trống trải, cảm thấy thứ xung quanh đều vô cùng lạnh lẽo và tê cứng.

Bệnh viện tâm thần ở Hải Thành.

Trong phòng bệnh với những bức tường trắng xóa, Bạch Y Y Hoắc Dụng Từ với ánh mắt lạnh lùng, trong mắt cô thoáng hiện nỗi sợ hãi.

"Dụng Từ, em thực sự chỉ vì nhất thời nóng nảy mới dạy cho Kiều Thời Niệm một bài học. Anh thấy em chịu khổ sở như , tha thứ cho em một ? Em dám nữa…"

Hoắc Dụng Từ quan tâm đến lời cầu xin của cô, chỉ tay về phía cửa, Phạm Tố Cầm mặc đồ bệnh nhân tâm thần đưa .

"Con khốn g.i.ế.c con trai , đ.á.n.h c.h.ế.t cô, trả mạng của Hoằng Chí cho !"

Phạm Tố Cầm lao đến túm tóc Bạch Y Y, đập đầu cô tường một cách dữ dội!

"Á!"

Bạch Y Y Phạm Tố Cầm khỏe mạnh túm chặt, khả năng chống cự, trán lập tức vỡ chảy máu, cô chỉ thể thét lên một tiếng.

"Dụng Từ, đừng đối xử với em như , từng hứa với em sẽ chăm sóc em mà! Dụng Từ…"

Hoắc Dụng Từ yên nhúc nhích, trong khi Phạm Tố Cầm kéo Bạch Y Y đập giường: "Con đĩ, đồ điếm, trả mạng con trai !"

"Dừng !"

Ngay khi Bạch Y Y sắp ngất , Bạch Thế Úc xe lăn đẩy nhanh .

"Thả Y Y ! Phạm Tố Cầm, bà là đồ điên vong ân bội nghĩa, lập tức dừng tay cho !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-311-anh-va-toi-khong-con-kha-nang-nao-nua.html.]

Thấy Bạch Thế Úc, Phạm Tố Cầm lập tức buông Bạch Y Y, mắt đỏ ngầu lao về phía ông : "Lão già khốn kiếp! Chính là ông nuôi con đĩ , nó g.i.ế.c con trai , bắt ông đền mạng!"

Dù Phạm Tố Cầm chạy nhanh nhưng vẫn chạm Bạch Thế Úc, hai bên cạnh ông khống chế hai bên!

"Bạch Thế Úc, ông c.h.ế.t thây! Cả nhà ông đều c.h.ế.t thây!" Phạm Tố Cầm giãy giụa gào thét nguyền rủa.

"Đuổi bà ngoài!"

Theo lệnh của Bạch Thế Úc, của ông đưa Phạm Tố Cầm cửa, nhưng hai vệ sĩ to khỏe chặn .

Vệ sĩ là của Hoắc Dụng Từ, họ tỏ nhận chỉ thị của sẽ nhường đường, khiến Bạch Thế Úc lập tức mềm lòng.

"Dụng Từ, bác cầu xin cháu, tha cho Y Y , nếu để con mụ điên ở đây nữa, Y Y sẽ mất mạng!"

Trước lời cầu xin của Bạch Thế Úc, Hoắc Dụng Từ mặt lạnh như tiền, nhúc nhích.

Phạm Tố Cầm ở cửa giãy giụa dữ dội hơn, của Bạch Thế Úc thấy tình hình , cũng chút d.a.o động, nên thả Phạm Tố Cầm .

Bạch Thế Úc còn hiểu tình hình hiện tại.

Ông bất chấp đôi chân tàn tật, quỳ thẳng xuống mặt Hoắc Dụng Từ: "Dụng Từ, sai lầm đều là do bác, là bác dạy dỗ Y Y , cầu xin cháu tha cho Y Y một mạng, xin cháu…"

"Cha—"

Bạch Y Y tóc tai bù xù, bò nửa đến bên Bạch Thế Úc: "Cha dậy , chân của cha thể chịu lực thế !"

Bạch Thế Úc dám dậy, tiếp tục cầu xin Hoắc Dụng Từ: "Dụng Từ, tha cho Y Y , bác sẽ đến xin Kiều Thời Niệm, bác Y Y cam đoan sẽ gây rắc rối cho cô nữa, Dụng Từ…"

Hoắc Dụng Từ vẫn động lòng, Phạm Tố Cầm sức mạnh hung hãn, bà giãy thoát khỏi sự khống chế, lao về phía !

Bạch Y Y thấy hét lên: "Dụng Từ, em , em sẽ tất cả những gì !"

Hoắc Dụng Từ lúc mới hiệu cho vệ sĩ ở cửa, họ đưa Phạm Tố Cầm đang gào thét và đá ngoài.

Bạch Thế Úc Phạm Tố Cầm đá ngã xuống đất và giẫm lên vài cái, giờ đang mặt tái mét kêu đau.

Bạch Y Y và hộ lý cùng khó khăn đỡ Bạch Thế Úc dậy, run rẩy cầu xin: "Dụng Từ, để cha em khám bác sĩ , em cam đoan sẽ tất cả."

Hoắc Dụng Từ gì, ánh mắt lạnh lẽo liếc Bạch Thế Úc.

Bạch Thế Úc đang đau đến nghiến răng lập tức : "Dụng Từ, bác tuyệt đối sẽ bậy mặt Hoắc chủ tịch nữa, cũng vì chuyện của Y Y mà cầu xin ông !"

Thấy Hoắc Dụng Từ ngăn cản nữa, Bạch Y Y để hộ lý đẩy Bạch Thế Úc ngoài.

Trong phòng chỉ còn Bạch Y Y và Hoắc Dụng Từ.

Hoắc Dụng Từ ghế, còn Bạch Y Y sát tường.

Lúc , Bạch Y Y vô cùng t.h.ả.m hại, kiểu tóc tinh tế ngày thường giờ như một bụi cỏ khô, mặt vết tát của Phạm Tố Cầm, trán vài vết bầm tím và trầy xước đang rỉ máu.

Khí chất dịu dàng mà cô tự hào nhất còn, co rúm , Hoắc Dụng Từ với ánh mắt sợ hãi, lo sợ cho Phạm Tố Cầm .

 

 

Loading...