Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 302: Bà lão chết tiệt
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:30:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa thấy hai , sắc mặt Phó Điền Điền lập tức trở nên khó coi.
Theo ánh mắt của Phó Điền Điền, Kiều Thời Niệm cũng về phía đến — của Ôn Cảnh Lễ và yêu cũ của .
Bà Ôn nắm tay Nghê Mạn Dao, hai sát bên thiết như con.
Có lẽ họ thấy câu "ly hôn mới là con đường đúng đắn" của Phó Điền Điền lúc nãy, gương mặt bà Ôn lộ rõ vẻ khinh miệt, còn Nghê Mạn Dao thì vẫn bình thản.
Cô chủ động chào hỏi: "Điền Điền, thật trùng hợp, cô và bạn cũng đang dạo ở đây ?"
Phó Điền Điền gật đầu qua loa, sang Kiều Thời Niệm : "Chúng thôi."
"Dùng ly hôn như một thủ đoạn để đe dọa, như ai cũng thiết tha lắm ."
Bà Ôn lạnh lùng cất tiếng phía : "Có chẳng qua chỉ là một kẻ gây hoạ, để Cảnh Lễ say khướt mà cũng chẳng thèm quan tâm. Nếu Mạn Dao kịp thời đến đón con trai về nhà, chăm sóc cả đêm, chuyện gì xảy với Cảnh Lễ !"
Phó Điền Điền , bước chân khựng .
Kiều Thời Niệm nhịn : "Bà Ôn, xin bà rõ tình hình khi chuyện. Hôm đó là buổi liên hoan của phòng Điền Điền, con trai bà tự ý theo, rượu cũng là tự uống, liên quan gì đến Điền Điền?"
Bà Ôn vẫn đầy khinh bỉ: "Phó Điền Điền tự biến thành nạn nhân, tố cáo đủ thứ về nhà chúng . Cảnh Lễ vốn lương thiện, đương nhiên sẽ cảm thấy với cô , ngốc nghếch níu kéo!"
"Điền Điền sự thật!"
Kiều Thời Niệm cảm thấy lời của bà Ôn thật khiến tức giận: "Nhà bà ai đối xử với cô ? Cô một ngày nào thả lỏng ở nhà bà ?"
"Cô lấy Cảnh Lễ, ai chẳng bảo là phúc khí!" Bà Ôn cao giọng: "Cô là bạn của cô , khuyên cô an phận thủ thường, ngược còn xúi giục cô cãi với Cảnh Lễ. Phó Điền Điền chính vì một bạn , mới nông nỗi !"
"Bà già c.h.ế.t tiệt , thì , còn lôi cả Kiều Thời Niệm ?"
Phó Điền Điền nhịn nữa, cô thẳng thừng: "Lấy Ôn Cảnh Lễ là cái phúc khí gì chứ? Có một chồng như bà, thích vẻ phu nhân giáo sư độc địa, đúng là xui xẻo đến tận xương tủy! Cái phúc khí ai thích thì nhận lấy!"
Giọng của Phó Điền Điền vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của một trong trung tâm thương mại.
May mắn là họ gần khu vực thang cuốn, thời điểm qua nhiều, nên gây ảnh hưởng lớn.
Bà Ôn Phó Điền Điền chọc tức đến đỏ mặt: "Đồ mất dạy!"
Phó Điền Điền lạnh: " , bà cũng chẳng ngày đầu thô lỗ mất dạy! Nếu gia thế giáo dục, đến nỗi bà khinh rẻ thế !"
"Cô...!" Bà Ôn chặn họng.
Nghê Mạn Dao vội vàng khuyên: "Bác Ôn, đừng tức giận nữa, chúng lên tầng dạo ."
"Bác cả!" Bà Ôn để Phó Điền Điền chiếm thượng phong, bà giận dữ quát: "Phó Điền Điền, cô thô lỗ là ! Hãy Mạn Dao , lễ phép địa vị, còn một lòng hướng về Cảnh Lễ, Mạn Dao mới thực sự xứng với con trai!"
"Lần Mạn Dao chăm sóc Cảnh Lễ cả đêm, ngày mai sẽ gọi con trai về, bắt nó trách nhiệm với Mạn Dao. Cô từ nay về đừng mơ tưởng bước cửa nhà họ Ôn nữa!"
"Hừ, ai thèm nhà bà nữa, bà đúng là tự phụ quá đấy!" Phó Điền Điền lạnh: "Cũng đừng đợi đến ngày mai, ngay bây giờ , sẽ gọi cho Ôn Cảnh Lễ giúp bà, bắt lập tức kết hôn với bác sĩ Nghê. Như bà sớm cô con dâu như ý, cũng phiền nữa!"
Nói , Phó Điền Điền rút điện thoại .
Bà Ôn rõ con trai sẽ trách , bà vội vàng định giật lấy!
Phó Điền Điền cao hơn bà Ôn gần cả cái đầu, cô giơ điện thoại lên cao khiến bà Ôn thể với tới.
"Cô gì? Chuyện nhà cần cô xen !" Bà Ôn tức giận.
" cũng chẳng rảnh xen chuyện nhà bà, chỉ đang giúp bà một tay thôi!" Phó Điền Điền mở khóa điện thoại bằng vân tay.
Cô định gọi cho Ôn Cảnh Lễ thì bà Ôn đột nhiên lao tới.
Phó Điền Điền theo phản xạ né sang một bên.
"Ái!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-302-ba-lao-chet-tiet.html.]
Bà Ôn bất ngờ thét lên một tiếng, do đẩy Phó Điền Điền nên bà lao về phía , ngã lăn xuống thang cuốn đang di chuyển xuống !
Vài tiếng "ầm" vang lên, bà Ôn lăn cả xuống thang.
"Bác Ôn!"
Nghê Mạn Dao hoảng hốt kêu lên, lập tức chạy về phía bà Ôn!
Tiếng động lớn khiến nhiều xung quanh chú ý.
Nghe thấy tiếng hoảng hốt phía và gọi cấp cứu, Phó Điền Điền mới tỉnh táo .
Theo bản năng nghề nghiệp, cô đưa điện thoại cho Kiều Thời Niệm, nhanh chóng chạy xuống thang để kiểm tra tình hình bà Ôn.
Tất cả xảy chỉ trong chớp mắt.
Kiều Thời Niệm ôm điện thoại của Phó Điền Điền một lúc mới hồn cú sốc.
Bà Ôn phía bất tỉnh, lẽ thương ở phần lưng và chân, bà đang kêu la đau đớn.
Nghê Mạn Dao kiểm tra tình hình các vết thương, còn Phó Điền Điền thì sơ cứu vết thương ở trán đang chảy máu.
bà Ôn chịu hợp tác, bà liên tục bảo Phó Điền Điền biến , gào lên rằng cô là kẻ g.i.ế.c và dọa sẽ báo cảnh sát bắt cô !
Kiều Thời Niệm thấy , trong lòng yên tâm, bà Ôn còn khỏe như , chắc thương nặng bên trong.
Suy nghĩ một chút, Kiều Thời Niệm quyết định gọi cho bác sĩ Ôn.
May mắn là bác sĩ Ôn đang phẫu thuật, nhanh chóng bắt máy: "Cô Kiều?"
"Vâng, là ."
Kiều Thời Niệm nhanh chóng kể tình hình xảy và thúc giục: "Có gọi 120, xe cấp cứu sắp đến, nhanh chóng qua đây !"
Vừa dứt điện thoại, chuông điện thoại của Phó Điền Điền reo, màn hình hiện lên ba chữ "Lục Đình Hào".
Phó Điền Điền đang bận xử lý vết thương cho bà Ôn, Kiều Thời Niệm liền bắt máy: "Lục Đình Hào, bên và Điền Điền chút sự cố, lát nữa để cô liên lạc với ."
"Chuyện gì , hai đang ở ?" Lục Đình Hào lẽ thấy tiếng ồn phía bên , vội hỏi.
Không thể giải thích trong một hai câu, Kiều Thời Niệm chỉ họ đang ở trung tâm thương mại XX, chi tiết sẽ .
" đến ngay!" Lục Đình Hào xong đợi Kiều Thời Niệm trả lời, lập tức cúp máy.
Kiều Thời Niệm cũng rảnh quan tâm Lục Đình Hào đến kịp , cô nhanh chóng xuống thang.
Bà Ôn vẫn lợi dụng việc thương để quá, xung quanh chỉ trích Phó Điền Điền.
Kiều Thời Niệm vội : "Bà Ôn, đừng bừa! Là bà tự giật điện thoại của Điền Điền nên mới ngã xuống thang, trung tâm thương mại đầy camera, kiểm tra một cái là rõ ngay!"
"Điền Điền!"
Một giọng nam lo lắng vang lên.
Kiều Thời Niệm thấy Lục Đình Hào mặc trang phục thường ngày, đang tiến đến đầy phong độ, khỏi ngạc nhiên: Sao đến nhanh thế?
"Chuyện gì , cô ?" Lục Đình Hào nhanh chóng đến mặt họ.
Phó Điền Điền lắc đầu bảo , nhưng bà Ôn chua ngoa: "Phó Điền Điền, cô còn quan hệ gì với , đối xử với cô như , ai tin!"