Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 294: Người không thể tự chuốc lấy nghiệp

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:29:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Dụng Từ mặc bộ quần áo của , là chỉ đơn giản ngoài hít thở khí, việc .

Nhìn thấy cô đẩy Mạc Tu Viễn, trong đôi mắt đen vốn dĩ lạnh lùng và xa cách của Hoắc Dụng Từ thoáng hiện lên một tia đau đớn.

"Ô, Hoắc tổng, cũng đang viện ở đây , thật là trùng hợp." Mạc Tu Viễn chủ động chào hỏi.

Hoắc Dụng Từ thèm để ý đến Mạc Tu Viễn, ánh mắt trở vẻ thâm thúy, về phía Kiều Thời Niệm, như thể điều .

Kiều Thời Niệm hỏi: "Có việc gì ?"

Hoắc Dụng Từ mím chặt môi: "Làm phiền em vài phút, đến phòng bệnh của chuyện ?"

Kiều Thời Niệm bình thản đáp: "Không cần, ở đây cũng ."

Hoắc Dụng Từ liếc Mạc Tu Viễn, Kiều Thời Niệm: "Chuyện riêng, tiện để ngoài ."

"Vậy thì xin ." Kiều Thời Niệm , "Bây giờ rảnh, đợi khi nào rảnh sẽ ."

Nghe , trong lòng Hoắc Dụng Từ dâng lên một nỗi đau âm ỉ, Kiều Thời Niệm giờ đây thậm chí dành cho dù chỉ vài phút.

"Xin nhường đường, chúng cần qua." Kiều Thời Niệm còn thúc giục tránh .

Hoắc Dụng Từ rõ, Kiều Thời Niệm "đợi khi nào rảnh" chỉ là cái cớ, cô thực sự chuyện với .

Hoắc Dụng Từ đành mở lời: "Mẹ , tối qua Vũ San khi ngủ đốt tinh dầu em tặng, cả đêm mất ngủ. Vũ San còn vẽ một bức tranh, tặng cho em."

Kiều Thời Niệm bất ngờ, cô và Hoắc Vũ San chỉ gặp một , mà Hoắc Vũ San thậm chí còn ngẩng mặt cô, tặng cô bức tranh do vẽ?

"Nhà ông ngoại còn một ít tinh dầu thơm, nếu Vũ San cần, sẽ nhờ mang qua." Kiều Thời Niệm .

Thấy Kiều Thời Niệm vẫn quan tâm đến những liên quan đến , nỗi u uất trong lòng Hoắc Dụng Từ vơi đôi chút.

Hoắc Dụng Từ hạ giọng: "Niệm Niệm, tự tay tặng em bức tranh của Vũ San, khi nào em rảnh, sẽ hẹn địa điểm giúp hai ."

Kiều Thời Niệm thản nhiên đáp: "Không cần hẹn, em điện thoại của bác, lúc nào tiện em sẽ tự liên lạc."

Mấy tháng , Hoắc Dụng Từ chỉ mong Kiều Thời Niệm thể yên tĩnh, đừng phiền .

bây giờ, khi Kiều Thời Niệm tỉnh táo và lý trí, Hoắc Dụng Từ hy vọng cô thể bộc lộ chút cảm xúc, dù là nổi giận với .

"Anh thể tránh đường ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

Trong lòng Hoắc Dụng Từ đắng chát và nặng trĩu, nhưng biểu lộ chút nào, chỉ lùi một bên hành lang.

Kiều Thời Niệm đẩy Mạc Tu Viễn thẳng về phía thang máy, một ngoái .

...

"Kiều Thời Niệm, cô hứa với sẽ cho cơ hội, cô thể nuốt lời ."

Trong thang máy, Mạc Tu Viễn chút bực bội .

Hoắc Dụng Từ đem và em gái , rõ ràng là mượn cớ để tiếp cận Kiều Thời Niệm.

Mạc Tu Viễn cũng tư cách danh phận gì để ngăn cản Hoắc Dụng Từ.

"Điều thể đảm bảo." Kiều Thời Niệm nhíu mày.

"Kiều Thời Niệm, cô!" Mạc Tu Viễn tức giận. "Cô đang đùa giỡn với ?"

" ." Kiều Thời Niệm gật đầu, "Trước đây đùa giỡn với bao nhiêu , bây giờ trả một cũng quá đáng chứ?"

Trước vẻ mặt kinh ngạc tức giận của Mạc Tu Viễn, Kiều Thời Niệm nhắc nhở:

"Nhân viên của ép đến văn phòng cho , bắt dùng tiệc dưa leo phá hoại công việc của Hoắc Dụng Từ, để chọc tức Tống Mạn, đẩy vòng xoáy nguy hiểm hết đến khác..."

Mạc Tu Viễn: "...". Những tội ngày xưa giờ đây báo ứng ?

"Kiều Thời Niệm, lúc đó chỉ là..."

Mạc Tu Viễn vội vàng . "Nếu ngày hôm nay, nhất định sẽ ngang ngược như , sẽ để cho cô nhiều ấn tượng hơn!"

Nhìn vẻ mặt sốt ruột của Mạc Tu Viễn, Kiều Thời Niệm nhịn : " đùa thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-294-nguoi-khong-the-tu-chuoc-lay-nghiep.html.]

" vì Hoắc Dụng Từ, Hoắc lão thái phu nhân và Hoắc phu nhân đều đối xử với , chỗ nào giúp sẽ giúp." Cô giải thích thêm.

Nghe , gương mặt điển trai của Mạc Tu Viễn lập tức nở nụ đầy quyến rũ và chân thành: "Kiều Thời Niệm, cô thật sự xinh bụng."

"Thôi thôi." Kiều Thời Niệm xoa xoa cánh tay. "Mạc thiếu, hãy bình thường một chút, đừng như , cũng đừng những lời , thì cảm thấy đang giấu diếm điều gì đó."

"...". Mạc Tu Viễn, quả nhiên con thể tự chuốc lấy nghiệp, hình tượng bất cần đời của thể nào sửa nữa !

...

Kiều Thời Niệm vốn tưởng Mạc Tu Viễn sẽ đưa cô đến một nơi vui chơi hoặc phong cảnh tuyệt .

Mạc Tu Viễn đưa cô đến một nghĩa trang!

Kiều Thời Niệm đẩy Mạc Tu Viễn, theo sự chỉ dẫn của , đến một tấm bia mộ.

Trên tấm ảnh là một phụ nữ trung niên với khuôn mặt hiền hậu, nụ ấm áp.

"Đây là ." Mạc Tu Viễn . "Khu là nghĩa trang của gia tộc bên ngoại . Mẹ lấy chồng về Bắc Thành, nhưng sợ bà cô đơn nên cũng lập cho bà một tấm bia ở đây."

Kiều Thời Niệm gì.

Bình thường Mạc Tu Viễn luôn tỏ bất cần, để tâm đến bất cứ điều gì, nhưng khi nhắc đến , trong ánh mắt thoáng hiện sự dịu dàng và đau buồn hiếm thấy, thể thấy nhớ .

Mạc Tu Viễn bước xuống xe lăn, cúi đặt bó hoa chuẩn sẵn mộ , nhẹ nhàng lau những chiếc lá rơi bia.

"Cô luôn tại ghét Hoắc Dụng Từ đến ?" Mạc Tu Viễn hỏi.

Kiều Thời Niệm thực sự , cũng hỏi Mạc Tu Viễn nhiều .

Lần ở tỉnh S, Mạc Tu Viễn cho cô nguyên nhân, nhưng hết.

Lúc Mạc Tu Viễn xổm mộ , ánh mắt tấm ảnh, trong lòng Kiều Thời Niệm thoáng dự đoán.

"Chẳng lẽ, cái đêm đưa đồn cảnh sát, gặp chuyện gì đó?"

Trong đôi mắt phượng của Mạc Tu Viễn thoáng hiện nỗi đau.

Mạc Tu Viễn gật đầu khó nhọc, kể rằng đêm đó, tin, vội vã lên đường đến Hải Thành.

giữa đường gặp t.a.i n.ạ.n giao thông nghiêm trọng.

Khi trở về Bắc Thành ngày hôm , qua đời.

Mạc Tu Viễn thậm chí mặt cuối.

"Vì cực kỳ hận Hoắc Dụng Từ, nếu sai đến gây rối, đưa đồn, cũng gặp tai nạn..."

Giọng của Mạc Tu Viễn đầy hối hận và đau thương, dù là hận Hoắc Dụng Từ, nhưng thể thấy còn hận chính bản hơn.

"Con phụng dưỡng nhưng cha còn", tâm trạng Kiều Thời Niệm hiểu rõ.

Kiều Thời Niệm an ủi Mạc Tu Viễn thế nào, với một đứa trẻ mới hơn mười tuổi, chuyện như chắc chắn là một cú sốc cực kỳ lớn.

Mạc Tu Viễn lẽ luôn nỗi áy náy đè nặng.

Mỗi cha và trai gọi điện bảo về nhà, dù phiền nhưng vẫn theo.

Nếu vì cảm thấy , với tính cách của , ai thể đe dọa .

"Cha trách móc, nhưng ông thể tha thứ cho ."

Giọng Mạc Tu Viễn trở nên bình thản, kể với Kiều Thời Niệm, đó du học nước ngoài, ở đó vài năm, đến năm ngoái mới trở về nước.

Sau đó đến Hải Thành tiếp quản tập đoàn Viễn Chinh.

"Anh nấu ăn, cũng là học ở nước ngoài ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

 

 

Loading...