Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 290: Xứng đáng được ai cũng nâng niu

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:29:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Thời Niệm thản nhiên : "Lần ly hôn với Hoắc Dụng Từ chút vội vàng, kịp trả cho bà. Hôm nay rảnh rỗi, nên cháu mang đến trả bà."

"Niệm Niệm, bà tặng cháu , cháu đem trả bà?" Hoắc lão thái phu nhân trách móc.

"Cháu cảm ơn tấm lòng của bà, nhưng đây là món quà bà dành cho cháu dâu tương lai, cháu phù hợp để giữ."

Kiều Thời Niệm lấy chiếc hộp gấm đựng chiếc trâm kim cương. "Món cũng nhờ bà chuyển giúp cháu cho Hoắc Dụng Từ."

Chiếc trâm Hoắc Dụng Từ lấy , giờ Kiều Thời Niệm mang đến, Hoắc lão thái phu nhân tự nhiên đoán phần nào.

Bà nắm lấy tay Kiều Thời Niệm: "Niệm Niệm, bà rõ cháu và Dụng Từ xảy chuyện gì, nhưng bà , Dụng Từ nhất định cháu buồn. Bà khuyên cháu điều gì, chỉ mong cháu đừng xa cách với bà như . Chiếc ngọc bội là món quà bà tặng cháu, chứ dành riêng cho cháu dâu."

Hoắc lão thái phu nhân tiếp: "Cháu ngoan ngoãn như , trong cuộc hôn nhân với Dụng Từ cũng chịu nhiều thiệt thòi, bà đều thấy hết. Là bà ích kỷ, nghĩ rằng cháu thể đổi cách của Dụng Từ về hôn nhân, nhưng bỏ qua cảm nhận của cháu."

Kiều Thời Niệm trong lòng ấm áp, cô khẽ : "Cháu trách bà , là cáu tự lấy Hoắc Dụng Từ, liên quan đến bà."

"Trả dây chuyền, là xa cách với bà, chỉ là cháu nghĩ nó ý nghĩa đặc biệt với bà, cháu tiện giữ nữa."

"Có gì mà tiện?" Hoắc lão thái phu nhân . "Cháu cháu dâu của bà hơn một năm, bà tặng một món quà mà cháu cứ trả, bà nghĩ nhiều ?"

Đến mức , Kiều Thời Niệm cũng từ chối thế nào, đành nhận : "Bà kiên quyết tặng cháu, cháu khách sáo nữa."

"Vậy mới đúng!"

Hoắc lão thái phu nhân chiếc trâm kim cương: "Cái là Dụng Từ cháu thích nên đặc biệt đấu giá tặng cháu. nếu cháu thực sự nhận, bà sẽ tạm giữ giúp cháu."

Đặt hộp xuống bàn , bác Trương mang đến hoa quả tươi mà Kiều Thời Niệm thích.

"Thiếu phu nhân, cô thời gian thì về thăm bà nhiều hơn, trong lòng bà cũng vui hơn." Bác Trương .

Kiều Thời Niệm nhẹ nhàng nhắc bác Trương đừng gọi là thiếu phu nhân nữa, phù hợp.

"Trong lòng , cô luôn là thiếu phu nhân duy nhất."

Bác Trương chắc nịch: "Thiếu phu nhân, lấy thêm hoa quả cho cô!"

"..." Kiều Thời Niệm.

Hoắc lão thái phu nhân vẫn nắm tay Kiều Thời Niệm: "Niệm Niệm, thật với bà, xảy chuyện gì , cháu đột nhiên nghiêm túc đến để trả đồ?"

Hoắc lão thái phu nhân thể cảm nhận sự khác biệt của Kiều Thời Niệm.

Lần cô cũng đến trả trâm kim cương, nhưng trong cảm xúc vẫn chút bực bội, cũng sẽ giả vờ lạnh nhạt khi thấy Hoắc Dụng Từ.

hôm nay, Kiều Thời Niệm bình thản, nhắc bác Trương đổi cách xưng hô cũng tự nhiên, tỏ ngoài và khách khứa.

"Niệm Niệm, cháu định bắt đầu một mối quan hệ mới ?" Hoắc lão thái phu nhân hiểu hỏi.

Cho nên mới trả chiếc ngọc bội dành cho "cháu dâu tương lai của nhà Hoắc".

Kiều Thời Niệm thản nhiên: "Cũng coi như ."

đoán , Hoắc lão thái phu nhân vẫn ngạc nhiên: "Cháu và Dụng Từ, thực sự còn cơ hội nào ?"

Kiều Thời Niệm mỉm : "Bà ơi, cháu và Hoắc Dụng Từ từng , thì lấy chuyện hòa hợp?"

Hoắc lão thái phu nhân ngẩn , cuối cùng âu yếm vỗ nhẹ tay Kiều Thời Niệm: "Là Dụng Từ phúc. Niệm Niệm giỏi giang như , xứng đáng ai cũng nâng niu."

Kiều Thời Niệm định thêm, nhưng bác Trương : "Thiếu gia, ngoài cửa ?"

Hoắc Dụng Từ đang ở nước T , về ?

Kiều Thời Niệm nghi hoặc đầu, quả nhiên thấy Hoắc Dụng Từ ở cửa.

Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc cùng vest đen, dáng vẻ gầy một chút, khuôn mặt tuấn tú còn phảng phất vẻ mệt mỏi.

Không đó bao lâu, lúc đôi mắt tối sâu thẳm, như vực thẳm đáy.

"Thằng nhóc , đó gì! Mau chào Niệm Niệm !" Hoắc lão thái phu nhân .

Bác Trương đặt hoa quả xuống bếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-290-xung-dang-duoc-ai-cung-nang-niu.html.]

Hoắc Dụng Từ chậm rãi bước đến mặt họ.

Ánh mắt tối Kiều Thời Niệm, khẽ động môi, nhưng cuối cùng gì.

"Mấy ngày nay cháu , trông như con mèo bệnh ?" Hoắc lão thái phu nhân nghi hoặc hỏi.

"Bà ơi, gặp chút sự cố ở nước T, vì giúp cháu nên thương."

Kiều Thời Niệm thành thật : "Hiện tại sức khỏe hồi phục , bà đừng trách vì chuyện của cháu."

Hoắc lão thái phu nhân suy nghĩ: Chái trai giúp Niệm Niệm mà khiến cháu dâu chán ghét đến , ắt hẳn giữa chúng xảy nhiều chuyện.

Hoắc lão thái phu nhân thầm thở dài, lời trách móc định cũng thốt nữa.

"Bà ơi, cháu còn bạn ở bệnh viện, qua chăm sóc họ, nên ăn tối ở đây nữa." Kiều Thời Niệm .

Vốn tưởng Hoắc Dụng Từ về, Kiều Thời Niệm mới quyết định ở ăn tối, giờ về, cô tiếp xúc nhiều với .

Hoắc lão thái phu nhân cố gắng giữ : "Trong bếp chuẩn đồ ăn , ăn xong hãy , cần vội vã như ."

Kiều Thời Niệm lắc đầu: "Cháu cảm ơn bà, thôi ạ."

Hoắc lão thái phu nhân giữ , đành ép nữa: "Niệm Niệm, thời gian thì về thăm bà."

"Vâng. Cháu chào bà ạ."

Kiều Thời Niệm dậy.

"Anh tiễn em." Hoắc Dụng Từ .

Kiều Thời Niệm lạnh nhạt với , chỉ bình thản đáp: "Không cần phiền phức , nghỉ ."

Hoắc Dụng Từ , sắc mặt càng thêm u ám, cố nữa, nhưng khi Kiều Thời Niệm ngoài, theo.

Thấy Kiều Thời Niệm mở khóa xe, Hoắc Dụng Từ nhịn hỏi: "Niệm Niệm, vết thương vai em đỡ ?"

Kiều Thời Niệm , bình thản đáp: "Không ."

Nói xong, Kiều Thời Niệm mở cửa xe, định lên xe.

"Em vội đến bệnh viện, là để chăm sóc Mạc Tu Viễn ?" Giọng Hoắc Dụng Từ trầm xuống.

Lần , Kiều Thời Niệm trả lời, trực tiếp lên xe, nhấn ga rời .

...

Trong bệnh viện, Mạc Tu Viễn vui khi thấy Kiều Thời Niệm đến.

"Cả ngày thấy bóng dáng cô" giọng pha chút oán trách. " dám gọi điện cho cô."

"Sao dám gọi?"

"Sợ cô thấy phiền, lúc nào cũng quấn lấy cô."

Kiều Thời Niệm: "..."

Mạc Tu Viễn vốn ngạo nghễ, suốt ngày mang vẻ "trời sợ đất sợ, bản thiếu gia là nhất".

Lại sợ phiền cô, dám gọi điện?

Mạc Tu Viễn hiểu ý Kiều Thời Niệm, hừ một tiếng: "Lo lo mất ?"

Kiều Thời Niệm buồn thấy chút đáng thương, cô : "Anh thể gọi cho bất cứ lúc nào, thấy phiền ."

"Thật sự thể gọi tùy ý?" Mạc Tu Viễn mong đợi hỏi.

 

 

Loading...