Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 283: Bạn có tin con người có kiếp trước không?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:29:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Tu Viễn kịp theo kịp suy nghĩ của Kiều Thời Niệm, hỏi: Là ?"
Kiều Thời Niệm ngẩng đầu lên, đôi mắt đen trắng rõ ràng mang chút bối rối: "Chúng quen chỉ mới vài tháng, tự nhận cũng gì nổi bật, thể nảy sinh tình cảm thật sự với ?"
Mạc Tu Viễn câu của Kiều Thời Niệm cho nghẹn lời trong hai giây.
"‘Sao thể nảy sinh tình cảm thật sự’ là ý gì?"
Nếu vì đang thương, Mạc Tu Viễn gõ đầu Kiều Thời Niệm : "Ý cô là tình cảm của chỉ thể là giả dối? thích cô chỉ để cho vui miệng?"
Kiều Thời Niệm ho nhẹ một tiếng: "Anh suốt ngày chẳng nghiêm túc, ai câu nào thật câu nào giả."
"Kiều Thời Niệm, cô giỏi lắm đấy!" Mạc Tu Viễn tức đến mức gì nữa.
Kiều Thời Niệm cũng câu hỏi của quá đáng.
Mạc Tu Viễn giúp cô bẫy Bạch Y Y, tặng nhà, theo cô đến tỉnh S, còn định tặng cả sở thú... từng việc từng việc thể hiện rõ tấm lòng của , chỉ là cô từng để ý mà thôi.
Thấy Mạc Tu Viễn tức giận, Kiều Thời Niệm cắt một miếng táo nhỏ đưa đến mặt : "Anh ăn một miếng nhé?"
"Không ăn."
Mạc Tu Viễn vẫn còn bực: "Kiều Thời Niệm, nhận thức của cô về bản chính xác đấy! Cô chẳng gì nổi bật, còn ngốc nghếch nữa! Là mắt mờ đầu óc vấn đề, mới để tâm đến một phụ nữ ngốc nghếch như cô!"
"..." Kiều Thời Niệm.
" hỏi đáng , là cảm thấy bản xứng đáng đối xử như ?"
Mạc Tu Viễn hỏi: "Rốt cuộc cô đối xử thế nào ở chỗ Hoắc Dụng Từ mà mất tự tin đến mức ? Đàn ông thật lòng yêu một phụ nữ, sẽ nỡ để cô tổn thương, cũng sẽ dùng hết khả năng để bảo vệ cô . Chuyện bình thường như , đến cô trở thành áp lực lớn lao?"
Mạc Tu Viễn nghĩ đến vẻ mặt đầy băn khoăn và áy náy của Kiều Thời Niệm khi bước phòng bệnh, lửa giận bốc lên: "Kiều Thời Niệm, như là lựa chọn của , cô ép buộc, cô suy nghĩ mắc nợ ? Chẳng lẽ đỡ một nhát d.a.o cho cô, cô nhất định chấp nhận tình cảm của mới cảm thấy nợ nần?"
Mạc Tu Viễn lạnh: "Theo cách tính của cô, Hoắc Dụng Từ còn nhận một viên đạn nữa, cô lấy tái hôn ?"
Bình thường Mạc Tu Viễn luôn tỏ bất cần, ngang tàng, bao giờ nghiêm túc và tức giận nhiều lời như với cô.
Kiều Thời Niệm bất ngờ, cũng chút xúc động.
Không thể phủ nhận, những lời của Mạc Tu Viễn hữu ích, khiến áp lực chồng chất trong lòng Kiều Thời Niệm tan biến.
"Nếu như , nghĩ cần mời ăn cơm và xem phim nữa." Kiều Thời Niệm cố ý .
Mạc Tu Viễn ngừng một chút, bất lực: "Được, Kiều Thời Niệm, cô giỏi tổng kết và chắt lọc trọng điểm lắm đấy!"
"Phụt." Kiều Thời Niệm bật vì Mạc Tu Viễn: "Đùa thôi, nhất định sẽ mời, thiếu !"
Mạc Tu Viễn nụ của Kiều Thời Niệm, cùng đôi mắt lấp lánh của cô, thoáng chốc mất thần.
"Cốc cốc."
Lúc , cửa phòng bệnh vang lên tiếng gõ, Phó Điền Điền và Lục Đình Hào xuất hiện ở cửa.
"Không phiền hai chứ?"
Phó Điền Điền nháy mắt với Kiều Thời Niệm: "Vừa thấy món tráng miệng da thích ở gần đây, sợ để lâu ngon nên mang lên cho ."
Kiều Thời Niệm: "Cảm ơn , để đây giúp tớ nhé."
"Ừ." Phó Điền Điền đặt món tráng miệng xuống, tiện miệng hỏi thăm Mạc Tu Viễn: "Mạc thiếu, cảm thấy thế nào ?"
Mạc Tu Viễn ngại ngần : "Có Kiều Thời Niệm bên cạnh, cảm thấy hơn nhiều."
"Nhờn thật." Lục Đình Hào ở cửa thì thầm đ.á.n.h giá.
Tuy nhỏ, nhưng Mạc Tu Viễn thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-283-ban-co-tin-con-nguoi-co-kiep-truoc-khong.html.]
Anh liếc Lục Đình Hào một cái, dùng giọng điệu gần như cầu xin thương hại với Kiều Thời Niệm: "Niệm Niệm, táo cô gọt ngọt quá, ăn thêm vài miếng nữa."
Kiều Thời Niệm: "..."
Phó Điền Điền: "..."
Lục Đình Hào: "..."
Lục Đình Hào ở thêm một giây nào, buồn nôn đến mức đầu bỏ ngay.
Phó Điền Điền kịp thời thu vẻ kinh ngạc lộ rõ: "À, Mạc thiếu, để Kiều Thời Niệm ở với một lúc nữa, bọn ăn đây!"
Nói xong, cô cũng chạy nhanh như bay.
Trong phòng chỉ còn Kiều Thời Niệm và Mạc Tu Viễn.
"Mạc Tu Viễn, khi diễn thì báo cho một tiếng nhé? cũng chút chuẩn tâm lý." Kiều Thời Niệm còn sợ hãi.
Mạc Tu Viễn quan tâm hừ một tiếng: "Đuôi sam của Hoắc Dụng Từ, đương nhiên thể để thoải mái."
"..."
...
Lục Đình Hào gặp Hoắc Dụng Từ là một tiếng đó.
"Anh Hoắc, Mạc Tu Viễn tên đó quá đáng lắm, tìm đủ lý do để quấn lấy chị dâu bắt chị ở , còn công khai bảo chị đút táo cho ăn!"
Lục Đình Hào nghĩ đến lời của Mạc Tu Viễn lúc nãy tức giận: "Anh Hoắc thấy ánh mắt si mê của Mạc Tu Viễn chị dâu , chỉ thiếu chút nữa là dán mắt chị ! Nếu vì là bệnh nhân, em cho một bài học !"
Lục Đình Hào tức giận : "Đàn bà nhiều như thích, nhắm chị dâu, em thấy rõ ràng là ý đồ !"
Lục Đình Hào hồi lâu thấy Hoắc Dụng Từ lên tiếng, liền : "Anh Hoắc, em đang chuyện với đấy, tức ?"
Hoắc Dụng Từ mím môi , thần sắc chút u ám.
"Này Hoắc, giải thích xem, rốt cuộc là thế nào , cứu Bạch Y Y trong lúc nguy hiểm như ?"
Nhắc đến chuyện Lục Đình Hào đau lòng thôi: "Anh bỏ bao nhiêu nhân lực, vật lực, tinh lực để cứu chị dâu, thấy chị , bất kể lúc đó chị nguy hiểm , đều bảo vệ chị , đảm bảo an cho chị chứ! Bạch Y Y dù nguy hiểm đến tính mạng, cũng đến lượt lo, hiện trường nhiều thể cứu, nhất định tự tay?"
Nghĩ đến sự phẫn nộ của Phó Điền Điền khi nhắc đến chuyện , cùng vẻ mặt lạnh lùng của Kiều Thời Niệm, Lục Đình Hào chỉ thấy đầu đau đau.
"Anh Hoắc, hôm nay cho em một câu trả lời chân thật, tình cảm khác với Bạch Y Y , nếu em sẽ nhúng tay chuyện nữa!"
" cứu Bạch Y Y." Hoắc Dụng Từ lấy một điếu t.h.u.ố.c từ hộp.
"Anh cứu cô , còn đá con d.a.o ?" Lục Đình Hào tin.
Hoắc Dụng Từ châm thuốc, hít một chậm rãi: "Đình Hào, tin con kiếp ?"
Lục Đình Hào khó hiểu: "Anh, viên đạn b.ắ.n trúng đầu chứ, em đang hỏi chuyện Bạch Y Y, gì kiếp kiếp ?"
Hoắc Dụng Từ nhả khói thuốc: "Sau khi tỉnh dậy từ ca mổ, mơ thấy Kiều Thời Niệm."
"Cô gầy lắm, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, dường như hận , mắt đỏ ngầu, hét lên một câu ‘kiếp sẽ yêu nữa’, đ.â.m một nhát d.a.o ngực."
Lục Đình Hào xong sững sờ: "Ý là, lúc đó nhầm Bạch Y Y là chị dâu, nên mới xông đến?"
" đúng, giấc mơ của hôm nay mới , chuyện xảy từ hôm qua cơ mà!"