Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 282: Có đáng không?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:29:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy quả quyết của Hoắc Dụng Từ, Bạch Y Y trong lòng dâng lên một nỗi bất an khó tả.

Rốt cuộc là chỗ nào xảy sơ hở?

Kiều Thời Niệm Viên Hoằng Chí đưa đến nước T, dự án cũng thật.

Bạch Y Y đến nước T cũng lý do chính đáng.

Hơn nữa, Bạch Y Y còn chịu đựng nhiều đau khổ như .

Hiện tại Viên Hoằng Chí c.h.ế.t, tại Hoắc Dụng Từ thể chắc chắn như rằng chuyện liên quan đến cô?

Chỉ dựa lời một phía của Kiều Thời Niệm?

Đầu óc Bạch Y Y vẫn đang điên cuồng suy nghĩ về khả năng.

Hoắc Dụng Từ lấy điện thoại , bật một đoạn ghi âm —

"Phải cẩn thận từng li từng tí, khi đến nước T, để Kiều Thời Niệm phát hiện bất cứ điều gì bất thường."

"Lần nếu hỏng, thì cứ chuẩn tinh thần tù cùng !"

Đó là đoạn ghi âm cuộc chuyện giữa cô và Viên Hoằng Chí!

Đầu óc Bạch Y Y ù , lưng cô lạnh toát, da đầu cũng tê dại.

"Anh... lấy cái ... chắc chắn cố tình hãm hại em!"

Bạch Y Y lớn tiếng. "Chắc chắn là giả mạo, Dụng Từ, điều tra rõ ràng!"

Hoắc Dụng Từ để ý, tiếp tục bật đoạn ghi âm tiếp theo.

Trong đó là giọng cô đang chuyện với bên nước T, bàn bạc chi tiết, xác nhận kế hoạch...

Giọng của cô trong căn phòng bệnh tĩnh lặng càng thêm âm lạnh và rợn .

"Nghe rõ ? Có cần nữa ?" Hoắc Dụng Từ hỏi.

Bạch Y Y thể biện bạch thêm, khuôn mặt cô trắng bệch. "Dụng Từ, em... em chỉ dọa Thời Niệm một chút, ý định thực sự hại cô ..."

"Bày mưu tính kế lừa cô đến vùng đất pháp luật của nước T, tìm nhiều như , còn dám chỉ là dọa một chút?" Hoắc Dụng Từ thần sắc lạnh lùng tàn nhẫn.

"Dụng Từ, em , tha thứ cho em ..."

Nói xong, Bạch Y Y bất chấp đầy thương tích, từ giường bệnh bò dậy quỳ mặt Hoắc Dụng Từ. "Em lừa , em từng buông bỏ tình cảm với . Em tưởng rằng khi và Thời Niệm ly hôn, em sẽ cơ hội, nhưng từng từ bỏ cô . Em quá hận..."

Đôi mắt đen của Hoắc Dụng Từ lạnh lẽo, gương mặt tuấn tú cũng lạnh như băng. "Chỉ vì tình cảm với Kiều Thời Niệm, cô liền đẩy cô chỗ c.h.ế.t?"

Bạch Y Y lắc đầu điên cuồng. "Dụng Từ, ngày càng đối xử với Kiều Thời Niệm, còn vì cô mà đưa em đồn cảnh sát, ngày càng xa cách em! Em nghĩ nếu Kiều Thời Niệm biến mất, liệu thể chú ý đến em ."

Bạch Y Y ngẩng mặt lên, đôi mắt đẫm nước mắt tràn đầy ghen tị. "Em yêu từ khi còn trẻ, nhưng em phận của em xứng với , cũng Hoắc lão thái phu nhân thích em, nên em đành chọn cách nước ngoài… Em tưởng rằng với danh tiếng du học nước ngoài, cùng một thành tích công việc, em thể xứng đáng với , thể bên cạnh . em ngờ kết hôn quá nhanh, mà còn là một phụ nữ chẳng gì nổi bật. Em cam lòng, em thực sự cam lòng, Dụng Từ..."

Bạch Y Y gục xuống đất vì quá đau khổ. "Dụng Từ, khi tin kết hôn, em nhốt trong phòng ba ngày, bước ngoài một bước."

"Khi bác Hoắc bảo em trở về nước, em vui buồn. Bởi em , dù em phá hoại tình cảm giữa và Kiều Thời Niệm, bác cũng sẽ đồng ý để em thực sự trở thành vợ ..."

Bạch Y Y kể về tình yêu của dành cho Hoắc Dụng Từ, về nỗi oan ức và khát khao thành. Nước mắt thấm ướt tóc cô, vết thương cũng rỉ máu.

Hoắc Dụng Từ chỉ lạnh lùng cô. "Nếu cô khẳng định đây là hành vi cá nhân, thì với những việc độc ác như , phần đời còn của cô sẽ ở trong tù!"

"Không, Dụng Từ, đừng đối xử với em như ..."

Bạch Y Y dậy cầu xin Hoắc Dụng Từ, nhưng vì tâm trạng quá kích động, vết thương vỡ nghiêm trọng, kịp lên ngất xỉu.

Vệ sĩ gọi bác sĩ đến kiểm tra, bác sĩ thông báo bệnh nhân thương nặng, mất nhiều máu, thể lực đủ, giả vờ ngất.

......

Sau khi Phó Điền Điền và Lục Đình Hào rời , Kiều Thời Niệm cũng tâm trạng nghỉ ngơi, cô đến phòng bệnh của Mạc Tu Viễn.

Đứng cửa phòng, Kiều Thời Niệm do dự dám bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-282-co-dang-khong.html.]

Như Phó Điền Điền , một sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ cô, tình cảm như thể là giả.

với Kiều Thời Niệm, đó là một áp lực lớn.

Cô từng nghĩ rằng dù Mạc Tu Viễn thích cô, thì cũng chỉ là vì thấy cô vui tính, dễ trêu chọc, thêm đó là để chọc tức Hoắc Dụng Từ.

Ai ngờ, nghiêm túc đến .

"Kiều Thời Niệm?"

Đột nhiên, từ trong phòng vang lên giọng của Mạc Tu Viễn. "Cô ngoài cửa ?"

Kiều Thời Niệm đành đẩy cửa bước . "Sao đến?"

Mạc Tu Viễn khẽ. "Bác sĩ và y tá ngoài cửa thần giữ cửa ."

"......"

"Sao cô ngoài lâu , đang phân vân chuyện gì?" Mạc Tu Viễn hỏi, ánh mắt thấu hiểu.

Kiều Thời Niệm trả lời, mà đến bên giường bệnh của , hỏi ngược : "Tại lừa ? Anh rõ ràng thương nặng như ."

Hỏi xong, Kiều Thời Niệm cảm thấy đầu óc thật sự tỉnh táo, tin lời dối về vết xước của Mạc Tu Viễn.

Nếu chỉ thương nhẹ, liệt giường như ?

Với tính cách của , đến phòng cô để xem tình hình?

"Cũng nặng lắm, ít nhất là nhẹ hơn Hoắc Dụng Từ." Mạc Tu Viễn .

Kiều Thời Niệm: "......" Chuyện cũng so sánh?

Thấy Kiều Thời Niệm im lặng, Mạc Tu Viễn trêu đùa: "Sao, lo lắng sẽ gặp chuyện ? Yên tâm , họa hại lâu dài, mạng cứng lắm, dễ c.h.ế.t !"

"Anh đừng gở nữa !" Kiều Thời Niệm tức giận.

"Được , nữa!" Mạc Tu Viễn đầu hàng. "Không mang đồ ăn cho , mang gì thế?"

Kiều Thời Niệm giơ quả táo trong tay lên. "Cái ."

Lúc , Mạc Tu Viễn mới chịu thua. "Kiều Thời Niệm, hóa mang đồ ăn chỉ là đối phó thôi!"

Kiều Thời Niệm chút áy náy, : "Bữa tạm nợ, đợi khỏe hơn, mời ăn một bữa thịnh soạn."

Mạc Tu Viễn thêm điều kiện: "Hai bữa, cộng thêm một buổi xem phim."

Kiều Thời Niệm đồng ý ngay: "Không thành vấn đề."

"Gọt táo cho ăn." Mạc Tu Viễn đưa yêu cầu.

Kiều Thời Niệm đồng ý càng nhanh: "Được."

Mạc Tu Viễn Kiều Thời Niệm, thật đùa : "Kiều Thời Niệm, cô dễ tính như , sẽ đằng chân lân đằng đầu đấy."

Kiều Thời Niệm Mạc Tu Viễn định gì. "Thực cũng dễ tính lắm, để tránh từ chối, nhất đừng mà thử."

"......" Mạc Tu Viễn.

Vai của Kiều Thời Niệm cũng thương, nên gọt táo chậm.

"Thôi , vụng về quá, gọt thế , thấy ăn." Mạc Tu Viễn tỏ vẻ chê bai.

Sau một thời gian tiếp xúc, Kiều Thời Niệm cũng hiểu phần nào tính cách của , miệng chê nhưng thực là đang thể hiện sự quan tâm.

Kiều Thời Niệm gọt táo hỏi: "Mạc Tu Viễn, đáng ?"

 

 

Loading...