Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 279: Thương tích
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:29:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt Phó Điền Điền lóe lên một tia ngạc nhiên rõ rệt.
Kiều Thời Niệm chỉ hỏi về Mạc Tu Viễn?
Nhìn thấy vẻ hoảng hốt mặt Kiều Thời Niệm, Phó Điền Điền đành trêu chọc nữa mà cho cô :
"Mạc Tu Viễn đang một kiểm tra, tình hình vết thương cụ thể thế nào tớ rõ, nhưng chắc chắn nguy hiểm đến tính mạng."
Nghe , Kiều Thời Niệm thở phào nhẹ nhõm.
May mắn là Mạc Tu Viễn , nếu cô sẽ áy náy cả đời.
"Cậu uống t.h.u.ố.c , lát nữa thể đến phòng bệnh thăm ."
Đỡ Kiều Thời Niệm xuống, Phó Điền Điền đưa cho cô một ít t.h.u.ố.c và giải thích rằng cô ép uống một loại t.h.u.ố.c mạnh tương tự t.h.u.ố.c ngủ.
Loại t.h.u.ố.c chuyên khiến hôn mê bất tỉnh, cô ngủ hơn mười tiếng đồng hồ.
Trong lúc mê man, cô mở mắt vài nhưng ý thức.
"Thuốc đó gây nghiện ?" Kiều Thời Niệm lo lắng hỏi.
"Không gây nghiện, nhưng sẽ một tác dụng phụ nhẹ, thời gian tới sẽ thường xuyên cảm thấy khó chịu."
Phó Điền Điền đau lòng . "Và vai tổn thương gân cốt, cần nghỉ ngơi một thời gian."
Bị vạ lây như quả thật xui xẻo, nhưng Kiều Thời Niệm quá bận tâm, so với việc những tên đàn ông hãm hại bán khu đèn đỏ, kết quả hiện tại là nhất .
"Điền Điền, chúng đang ở ?" Kiều Thời Niệm chợt nhớ và hỏi.
"Bệnh viện ở nước T." Phó Điền Điền trả lời. "Cảnh sát đang điều tra vụ việc của các , dự kiến mấy ngày tới vẫn thể về nước."
, dù quản lý an ninh ở đây chặt chẽ, nhưng cũng đến nỗi bỏ qua chuyện lớn như thế .
Kiều Thời Niệm hỏi. "Điền Điền, ở đây?"
Phó Điền Điền rằng cô tin cô gặp chuyện nên đặc biệt bay đến.
"Cậu hôm qua khi liên lạc với , tớ sợ hãi thế nào ? Cậu xuống máy bay sẽ gọi cho tớ, nhưng tớ mãi thấy, gọi thì kết nối ."
Từ lời kể của Phó Điền Điền, Kiều Thời Niệm rằng Hoắc Dụng Từ là cô thông báo.
Vì Phó Điền Điền liên lạc với cô, cũng liên lạc với Mạc Tu Viễn, lo lắng nên gọi cho Hoắc Dụng Từ.
"Niệm Niệm, rốt cuộc các gặp chuyện gì ? Không Hoắc Dụng Từ đưa đến cứu ? Sao Mạc Tu Viễn cũng mặt ở đó, và cả hai đều thương?"
Phó Điền Điền đến đây và liên tục túc trực bên Kiều Thời Niệm, chỉ một tình tiết chung chứ rõ đầu đuôi câu chuyện.
Với câu hỏi của Phó Điền Điền, Kiều Thời Niệm cũng giấu giếm, kể từ lúc rời sân bay cho đến khi bắt đến nhà xưởng bỏ hoang.
Phó Điền Điền xong kinh ngạc sợ hãi.
Cô liên tục xoa tay, "Bạch Y Y độc ác quá, lừa nước ngoài, chỉ bắt cóc mà còn định bán !"
"May mà Viên Hoằng Chí thuyết phục , nếu hậu quả thật khó lường!"
Phó Điền Điền chợt nhớ , "À, lúc tớ đến ở đây , hiện trường hai c.h.ế.t. Trong đó một đàn ông là Hoa, c.ắ.t c.ổ bằng dao."
"Lúc đó tớ nghĩ nhiều, nhưng kể xong, lẽ đó là Viên Hoằng Chí?"
Kiều Thời Niệm nhíu mày, những ở hiện trường ngoài tên đầu hói và đồng bọn dùng s.ú.n.g thể b.ắ.n c.h.ế.t, những khác chỉ thương trong lúc ẩu đả, đến mức c.h.ế.t .
Người Hoa c.h.ế.t chắc chắn ai khác.
Lúc cô tên đầu hói khống chế bãi đỗ xe, trong nhà kho vang lên tiếng hét liên tục của Bạch Y Y.
Kiều Thời Niệm còn tưởng Bạch Y Y gặp chuyện gì, hóa gặp nạn là Viên Hoằng Chí?
Bạch Y Y đang đòi tự t.ử ? Sao cô c.h.ế.t?
Kiều Thời Niệm nghĩ đến khoảnh khắc Bạch Y Y tự tử, Hoắc Dụng Từ lao tới với vẻ mặt căng thẳng kinh hãi, bỗng thấy buồn .
Hoắc Dụng Từ miệng quan tâm cô, đòi cô, nhưng quan tâm nhất vẫn là Bạch Y Y.
Gặp chuyện liên quan đến sinh tử, trái tim sẽ phản ứng chân thật nhất.
Trước đây, việc để Bạch Y Y trở Bác Châu, tìm bác sĩ cho cha cô , là ý của Hoắc lão gia.
"Bây giờ đừng nghĩ nhiều nữa." Phó Điền Điền tưởng cô đang nghĩ về chuyện của Viên Hoằng Chí, liền khuyên. "Có , lát nữa tớ hỏi thăm là ."
Kiều Thời Niệm giải thích, gật đầu nhắm mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-279-thuong-tich.html.]
Trước khi nghỉ ngơi, Phó Điền Điền dường như còn điều gì đó , nhưng thấy cô quá mệt nên thôi.
...
Tỉnh dậy, bên ngoài trời tối.
Kiều Thời Niệm cảm thấy cơn choáng váng trong đầu đỡ hơn, khi ăn chút gì đó, cô quyết định thăm Mạc Tu Viễn.
Trong phòng bệnh, Mạc Tu Viễn ngửa giường, chăn phủ đến ngực, lộ một chút băng trắng.
Khuôn mặt điển trai của còn vẻ ngạo nghễ thường ngày, mà tái nhợt như đôi môi, cả trông vô hồn.
Kiều Thời Niệm thấy, lòng đầy áy náy.
Mùi m.á.u mà cô ngửi thấy khi hôn mê thực sự là của Mạc Tu Viễn?!
Có lẽ do tiếng động khi cô bước lớn, Mạc Tu Viễn mở mắt.
"Cô Kiều—"
"Anh đừng nữa, cảm thấy thế nào ?"
Kiều Thời Niệm bước đến mặt , hỏi với vẻ áy náy.
Mạc Tu Viễn cô một cái, giọng yếu ớt. "Cảm thấy... đau..."
"Anh đợi chút, gọi bác sĩ!" Kiều Thời Niệm vội vàng định chạy ngoài.
"Đừng ." Mạc Tu Viễn yếu ớt gọi cô . "Bác sĩ đến cũng vô ích, vết thương thần tiên cũng khó cứu, cô ở với thêm chút nữa ..."
Thần tiên khó cứu?
Phó Điền Điền nguy hiểm đến tính mạng ?
Kiều Thời Niệm cảm thấy vô cùng áy náy, mắt cô đỏ hoe. "Y học bây giờ tiến bộ, chỉ là vết thương do s.ú.n.g thôi, chắc chắn sẽ ."
Đôi mắt phượng của Mạc Tu Viễn chằm chằm cô. "Kiều Thời Niệm, nếu chuyện, cô buồn ?"
"Không, Mạc Tu Viễn, điên ? Ai bảo đỡ đạn cho !"
Kiều Thời Niệm bỗng nổi giận. "Anh mấy mạng sống chứ? Gia đình gặp chuyện thì ?"
Mạc Tu Viễn như sững , đó hỏi. "Kiều Thời Niệm, cô đang lo lắng cho ?"
Có lẽ do thương quá nặng, giọng khàn và yếu, chẳng còn chút sức lực nào, Kiều Thời Niệm ghét bản đến c.h.ế.t.
"Mạc Tu Viễn, thích , cũng sẽ chấp nhận tình cảm của , ý nghĩa gì chứ?"
Mạc Tu Viễn hỏi ngược . "Hoắc Dụng Từ trong mắt ý nghĩa ?"
"Đây chuyện giống , Hoắc Dụng Từ bù đắp cho vì chuyện cũ, còn cần bù đắp cho !"
Mạc Tu Viễn . " thể cô gặp chuyện."
Kiều Thời Niệm khẽ giật .
Dù Mạc Tu Viễn rõ thích cô, cũng bày tỏ sẽ theo đuổi cô.
Kiều Thời Niệm vẫn mấy tin .
Lúc , ánh mắt của Mạc Tu Viễn quá chân thành và đắm đuối, chút giỡn cợt, khiến lòng Kiều Thời Niệm càng thêm áy náy.
"Mạc Tu Viễn, ..."
"Thôi, đừng bộ mặt như sắp c.h.ế.t và cô sẽ thủ tiết cho nữa."
Mạc Tu Viễn ngắt lời cô xin , giọng điệu bông đùa. " đùa đấy, thương do súng, chỉ đạn sượt qua rách da thôi."
Kiều Thời Niệm sững sờ, đôi mắt đỏ hoe tin.
Mạc Tu Viễn vốn chẳng đắn, Kiều Thời Niệm quyết định tự kéo chăn của xem.
Tay đưa , bên cửa vang lên một giọng khàn khàn.
"Niệm Niệm."
Kiều Thời Niệm ngẩng đầu lên.