Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 264: Bữa cơm khó xử

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:29:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi chiều, khi Kiều Thời Niệm và Tống Mạn gặp khách hàng xong trở về văn phòng, Mạc Tu Viễn đợi sẵn cô ở đó.

"Có nhất thiết ăn bữa cơm ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

Mạc Tu Viễn gật đầu: "Không thể ăn."

"..."

Hai lên xe, đến một nhà hàng Trung Hoa lâu đời ở Hải Thành, nơi chỉ dành cho thành viên và đặt chỗ .

Nhân viên phục vụ dẫn họ lên lầu phòng riêng. Anh trai Mạc Tu Viễn vẫn đến.

Nghĩ đến bữa "Hồng môn yến" sắp tới, Kiều Thời Niệm thở dài. Cô và Mạc Tu Viễn rõ ràng chẳng gì, giống như một đôi uyên ương sắp ngăn cản ?

Mạc Tu Viễn nhận sự bất lực và căng thẳng của Kiều Thời Niệm, liền an ủi: "Đừng lo, chuẩn cho cô bình xịt cay. Nếu thấy tình hình , cứ thẳng tay dùng nhé."

Nói , Mạc Tu Viễn đưa cho cô một cây bút máy.

Kiều Thời Niệm ngơ ngác: "Anh trai là quan chức ? Tại mang theo bình xịt cay?"

Mạc Tu Viễn hiếm khi nhíu mày, nghiêm túc : "Bề ngoài trai là quan chức, nhưng thực chất liên hệ với giới giang hồ, ngang ngược vô pháp."

"Anh cũng mang theo ba năm tên tùy tùng, đứa nào cũng võ. Nếu chẳng may chuyện vui, ít nhất cô cũng thứ để tự vệ."

Kiều Thời Niệm: "...Anh đang đùa ?"

"Phụt!"

Mạc Tu Viễn bật vẻ mặt cảnh giác của cô: "Kiều Thời Niệm, cô ngốc thật đấy, gì cô cũng tin ? Hahaha!"

"Mạc Tu Viễn, điên !" Kiều Thời Niệm tức giận, đá một cái.

Mạc Tu Viễn nhanh nhẹn né tránh, cô cam tâm, giơ tay định đ.ấ.m một quyền.

Không ngờ, Mạc Tu Viễn nhanh như cắt nắm lấy tay cô, kéo cô lòng , khẽ: "Kiều Thời Niệm, võ công ba cọc ba đồng như cô cũng dám đấu với ?"

"Anh!"

Kiều Thời Niệm hổ tức giận, định đẩy Mạc Tu Viễn thì cửa phòng bỗng mở, kèm theo giọng lịch sự:

"Ngài Mạc, ngài Hoắc, mời hai vị ."

Kiều Thời Niệm đầu

Ngoài cửa, ngoài đàn ông ăn mặc chỉn chu, nghiêm nghị, nét giống Mạc Tu Viễn nhưng khí chất khác, còn cả Hoắc Dụng Từ!

Hoắc Dụng Từ giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng đôi mắt đen như mực đang dán chặt cô và Mạc Tu Viễn.

Kiều Thời Niệm lúc mới nhận vẫn đang Mạc Tu Viễn kéo lòng. Cô vội đẩy Mạc Tu Viễn , thẳng .

Mạc Tu Viễn khó chịu: "Mạc Tu Lâm, ý gì? Không gặp Kiều Thời Niệm ? Tại mang gây khó chịu đến?"

"Nói năng thế nào ?"

Mạc Tu Lâm nhíu mày: "Hoắc tổng chẳng quen ? Hôm nay rảnh, cùng ăn một bữa ?"

"Vậy hai ăn , chúng về!" Mạc Tu Viễn xong liền định kéo Kiều Thời Niệm .

Hoắc Dụng Từ bước lên, kéo Kiều Thời Niệm về phía : "Mạc tổng, thể , nhưng Niệm Niệm hạ đường huyết, cô ăn ."

"Chỉ là ăn cơm, chúng sang phòng bên cạnh cũng !"

Mạc Tu Viễn vẫn kéo Kiều Thời Niệm, nhưng Mạc Tu Lâm ngăn : "Tu Viễn, đừng hỗn, cứ cùng !"

Rồi sang Kiều Thời Niệm: "Cô Kiều, xin . ít khi đến Hải Thành, đây Hoắc tổng giúp một việc, nghĩ rằng đều quen nên mời cùng. Mong cô đừng để bụng."

Kiều Thời Niệm hiểu rõ ý đồ của Mạc Tu Lâm— đang nhắc nhở cô về phận vợ cũ của Hoắc Dụng Từ.

Cô mỉm : "Bữa cơm của ngài Mạc, mời ai cũng là quyền của ngài, dám để bụng."

"Vậy mời ." Mạc Tu Lâm sang nhân viên phục vụ: "Dọn thức ăn lên."

Nhân viên phục vụ rời , lượt bàn.

Bàn ăn bằng gỗ quý, bày biện tinh tế với đĩa trái cây, hạt khô, hoa tươi và trầm hương, toát lên vẻ thanh nhã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-264-bua-com-kho-xu.html.]

Kiều Thời Niệm xuống, Mạc Tu Viễn lập tức kế bên, tự nhiên gắp cho cô một miếng trái cây: "Cô hạ đường huyết, ăn tạm miếng kẻo ngất đấy."

Kiều Thời Niệm liếc một cái cảnh cáo, nhưng Mạc Tu Viễn vẫn giơ tay buông.

Dưới ánh mắt của Mạc Tu Lâm và Hoắc Dụng Từ, cô đành bình tĩnh nhận lấy, c.ắ.n một miếng nhỏ.

Mạc Tu Viễn hỏi: "Ngọt ?"

Đồ khốn Mạc Tu Viễn, cố tình khiến cô khó xử c.h.ế.t !

Kiều Thời Niệm nhịn , giẫm lên chân một cái.

Mạc Tu Viễn đau đến nhe răng, cô thực sự tức giận nên trêu nữa.

Cảnh tượng lọt mắt Mạc Tu Lâm và Hoắc Dụng Từ, nhưng phản ứng của hai khác .

Mạc Tu Lâm bình thản, còn Hoắc Dụng Từ thì mắt càng thêm tối.

"Hoắc tổng, mời ." Mạc Tu Lâm .

"Mạc thị trưởng quá khách sáo." Hoắc Dụng Từ thu hồi ánh mắt, xuống bên trái Kiều Thời Niệm.

"Chỗ nhiều như , thể xa hơn ?" Mạc Tu Viễn thẳng thừng.

Hoắc Dụng Từ Mạc Tu Viễn, giọng lạnh lùng: " đây vấn đề gì?"

"Tu Viễn, em còn chút quy củ nào ?" Mạc Tu Lâm nghiêm khắc.

Mạc Tu Viễn định cãi , Kiều Thời Niệm kéo tay : "Mạc Tu Viễn, lấy giúp thêm miếng trái cây."

Câu thốt , Kiều Thời Niệm lập tức cảm nhận khí quanh Hoắc Dụng Từ trở nên nặng nề hơn.

cố tình gây chuyện, chỉ là Mạc Tu Viễn và trai xung đột, khiến tình huống vốn khó xử càng thêm rắc rối.

thì cũng chẳng .

Giờ cô còn là của Hoắc Dụng Từ, cần gì để ý đến cảm xúc của !

Mạc Tu Viễn , lập tức tranh cãi nữa, đẩy cả đĩa trái cây đến mặt cô: "Tất cả cho cô!"

"Cảm ơn." Kiều Thời Niệm chọn một quả mận khô.

"Trước bữa ăn đừng ăn nhiều trái cây, dễ đau bụng." Hoắc Dụng Từ nhắc nhở.

"Hoắc tổng từ khi nào chuyển sang bác sĩ ?" Mạc Tu Viễn hỏi.

"..."

Kiều Thời Niệm bắt đầu hối hận vì đồng ý dự bữa cơm . Đáng lẽ cô nên kiên quyết từ chối.

May mắn, nhân viên phục vụ nhanh chóng mang đồ ăn lên, giúp cô tạm thời thoát khỏi khí căng thẳng.

Món ăn chuẩn công phu, bày biện mắt, khiến thấy ngon miệng.

"Cô Kiều, đầu gặp mặt, cô thích gì nên gọi tạm một món. Nếu ăn gì, cô cứ tự nhiên." Mạc Tu Lâm khách sáo.

Kiều Thời Niệm lắc đầu: "Ngài Mạc, cần , những món đủ ."

Trong bữa ăn, khí tương đối bình thường. Mạc Tu Lâm giống Mạc Tu Viễn, dù ở vị trí cao nhưng tỏ kiêu ngạo khiến khác khó chịu.

Khi chuyện với Hoắc Dụng Từ, thỉnh thoảng Mạc Tu Lâm còn mời cô gắp thức ăn.

"Cái cho cô."

"Cái cho em."

Kiều Thời Niệm đang ăn, bát của cô bỗng xuất hiện một miếng cá lọc xương và một con tôm bóc vỏ.

Miếng cá là của Mạc Tu Viễn, còn con tôm là của Hoắc Dụng Từ.

Cả hai cùng cô chằm chằm.

 

 

Loading...