Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 260: Kết hôn chớp nhoáng là vì yêu
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:28:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn vẻ mặt cương quyết của , Ôn Cảnh Lễ khẽ nhíu mày. "Mẹ lời bác sĩ Nghê ? Chúng con chỉ là đồng nghiệp. Hơn nữa, con ly hôn, cũng ý định kết hôn nữa."
Bà Ôn rõ ràng hài lòng, nhưng vì Nghê Mạn Dao đang ở đó, thêm gì.
Sau bữa ăn, Nghê Mạn Dao rời , kéo .
"Cảnh Lễ, tại con như ? 'Không ý định kết hôn' là thế nào? Chẳng lẽ con định sống độc cả đời? Con Mạn Dao vẫn thích con, với con ?"
Ôn Cảnh Lễ trả lời. "Con . Giữa con và cô chỉ là đồng nghiệp bình thường, ngoài quan hệ gì khác."
"Con chọc tức !"
Bà Ôn nổi giận. "Con và Mạn Dao chia tay bao nhiêu năm , con cũng yêu đương gì, chẳng lẽ đang chờ cô ? Giờ cô chủ động điều về bệnh viện của con, con còn cao gì nữa!"
Ôn Cảnh Lễ bình tĩnh . "Con chờ cô . Năm đó chúng con chia tay vì học hành và sự nghiệp, những năm nay yêu đương một là vì thời gian, hai là vì gặp phù hợp."
"Nếu con bận tâm chuyện chia tay, tại khi cô bạn trai, con kết hôn chớp nhoáng với Phó Điền Điền!"
Nghe lời , Ôn Cảnh Lễ nhíu mày, "Mẹ ai con kết hôn với Điền Điền là vì bác sĩ Nghê bạn trai?"
Bà Ôn cũng nhíu mày, "Mạn Dao đăng tin weibo, với con ? Mà đầy hai ngày , con đăng ký kết hôn với Phó Điền Điền!"
Bà Ôn vốn thích kể lể chuyện đời, Ôn Cảnh Lễ thường để tâm, chỉ nghĩ đến việc của .
Ai ngờ hiểu lầm như .
"Mấy năm nay nhờ giới thiệu bao nhiêu đối tượng cho con, con đều ưng! Phó Điền Điền gia cảnh , công việc tầm thường, học vấn cũng bình thường, nếu kích động, con lấy loại phụ nữ như !"
Lời của bà Ôn khiến Ôn Cảnh Lễ bỗng thấy bực bội. "Không ! Con thậm chí bác sĩ Nghê bạn trai, con kết hôn với Điền Điền là vì con thích cô !"
Đó là đầu tiên quát .
Mẹ giật vì phản ứng của .
Bố đang tưới hoa ngoài ban công cũng bước .
Anh quan tâm đến họ, tự lái xe về nhà.
Nhà thuê giúp việc theo giờ, thứ đều dọn dẹp sạch sẽ.
Đồ ăn cũng chuẩn sẵn theo giờ tan của .
Những ngày ly hôn, Ôn Cảnh Lễ thấy gì khác biệt, cuộc sống dường như vẫn như .
Anh giày, bước phòng sách.
Anh lật báo cáo nghiên cứu học thuật mà dành nhiều tâm huyết.
một tiếng trôi qua, thậm chí một chữ nào.
Ôn Cảnh Lễ phòng tắm, giúp việc chuẩn sẵn quần áo cho .
Anh mở nước lạnh định rửa mặt, trong gương gì khác thường, bỗng nhiên đ.ấ.m mạnh tấm gương.
Gương vỡ tan, khớp ngón tay rỉ máu.
Ôn Cảnh Lễ chằm chằm vết thương tay, cảm giác đau đớn từ từ lan tỏa từ tim.
Một lúc , khi định cảm xúc, bình tĩnh cầm máu, băng bó, xin nghỉ ở bệnh viện, máy tính trong phòng sách.
Suốt đêm đó, Ôn Cảnh Lễ rời khỏi phòng sách.
Đến sáng, đồng hồ, lái xe đến sân vận động.
Những trận đấu kiểu Ôn Cảnh Lễ bao giờ hứng thú xem, đủ chuyên môn, cũng đủ hấp dẫn.
Nghe tiếng ồn ào của đám đông, cố gắng ở chỗ yên tĩnh nhất.
Trận đấu sân bắt đầu, đội cổ vũ đang nhảy múa hết , các thí sinh từ các bệnh viện tiến sân và vẫy tay chào.
Ôn Cảnh Lễ thấy Phó Điền Điền, cô giơ biển hiệu của bệnh viện, ngẩng cao đầu ở phía đội hình.
Cô vẫn tràn đầy năng lượng, ánh mắt lấp lánh.
Như ngày đầu họ gặp ở quán cà phê.
Ban đầu, Ôn Cảnh Lễ bình thản với chuyện ly hôn, thậm chí ảnh hưởng đến công việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-260-ket-hon-chop-nhoang-la-vi-yeu.html.]
Mỗi ngày vẫn thức dậy, nghỉ ngơi, như bình thường.
tối qua, khi hét lên với câu "Con kết hôn với Phó Điền Điền là vì con yêu cô ", lòng bỗng còn bình yên nữa.
Như thứ gì đó từ trái tim vọt , gào thét trong lồng ngực.
Sau khi bốc thăm, bệnh viện của Phó Điền Điền lên sân đầu tiên, đối đầu với một bệnh viện khác thực lực mạnh.
Trên sân, Phó Điền Điền toát mồ hôi, phối hợp nhịp nhàng với đồng đội, đặc biệt là một trai điển trai, hai ăn ý đến lạ.
Mỗi ghi điểm, họ đều reo hò, đập tay cổ vũ .
Ôn Cảnh Lễ đầu tiên thấy Phó Điền Điền tỏa sáng đầy tự tin như , trong mắt , cô chính là tâm điểm của cả sân.
Nửa tiếng , Phó Điền Điền và đồng đội kết thúc hiệp đầu, thắng với cách biệt vài điểm.
"Điền Điền ngầu nhất, Điền Điền giỏi nhất!" Kiều Thời Niệm vội vàng chạy đến cổ vũ.
Phó Điền Điền vén tóc."Tất nhiên , tớ đương nhiên là ngầu nhất!"
"Điền Điền, lấy khăn lau mồ hôi ."
Lúc , Lục Đình Hào tới, tự nhiên đưa cho cô một chiếc khăn sạch.
Khi Phó Điền Điền lau mồ hôi, Lục Đình Hào mở một chai nước đưa cho cô. "Cô khát ? Uống một ngụm , vận động xong nhớ đừng uống quá nhanh."
"Cảm ơn lời nhắc, nhưng đừng quên nghề của , mấy chuyện cơ bản vẫn mà!" Phó Điền Điền trách móc.
Lục Đình Hào xin . "Xin , y tá trưởng Phó, múa rìu qua mắt thợ!"
"Ừm, thái độ cũng , tha cho đấy!"
Phó Điền Điền xong, tự cũng bật .
Kiều Thời Niệm thấy nụ chân thành của Phó Điền Điền, trong lòng bỗng cảm kích Lục Đình Hào, thật sự quan tâm khác.
"Điền Điền."
lúc đang , một giọng nam vang lên phía .
Phó Điền Điền đầu, thấy Ôn Cảnh Lễ.
Cô ngạc nhiên, Ôn Cảnh Lễ thường xuất hiện ở những nơi như thế , gặp cô cũng chủ động chào.
Vậy mà giờ tìm cô?
"Anh đến gì?" Kiều Thời Niệm hỏi với giọng khó chịu.
Cô lầm, Ôn Cảnh Lễ thật sự đang ở khán đài.
Kiều Thời Niệm giờ ghét Ôn Cảnh Lễ, dù là kiếp kiếp , đều khiến Phó Điền Điền tổn thương sâu sắc!
Còn của Ôn Cảnh Lễ, năng khó , đủ cách nhục Phó Điền Điền, mà cũng từng bảo vệ cô dù chỉ một .
Ở Hoắc gia, ít nhất cô còn Hoắc lão thái phu nhân che chở, họ hàng cũng đối xử t.ử tế với cô nhờ sự yêu thương của lão thái phu nhân.
Hơn nữa, việc trong nhà đều bác Vương giúp đỡ.
Phó Điền Điền thì ? Không ai bảo vệ, cô còn như một giúp việc chăm sóc họ!
Ôn Cảnh Lễ để ý đến thái độ của Kiều Thời Niệm, gương mặt vẫn bình thản, Phó Điền Điền, "Chúc mừng thắng hiệp đầu, xuất sắc."
Phó Điền Điền ngạc nhiên, Ôn Cảnh Lễ bao giờ khen cô , hôm nay thật hiếm .
"Cảm ơn." Phó Điền Điền đáp lời ngắn gọn và bình thường.
Liếc băng gạc tay Ôn Cảnh Lễ, bàn tay của bác sĩ ngoại khoa quý giá, thường ngày bao giờ để thương.
Dù tò mò về vết thương của , nhưng cô hỏi thêm, mà sang Lục Đình Hào. "Chúng qua phía đội chính !"
Lục Đình Hào gật đầu, "Ừ."
"Điền Điền!" Ôn Cảnh Lễ bỗng thấy hoảng hốt, gọi cô .