Nhìn thấy Kiều Thời Niệm, Phó Điền Điền vốn đang bình tĩnh bỗng đỏ mắt, cô lắc đầu: "Sao đến?"
Kiều Thời Niệm đáp ngắn gọn: "Lục Đình Hào gọi điện cho tớ."
Nói xong, Kiều Thời Niệm ngẩng đầu, phát hiện trong phòng chỉ Ôn Cảnh Lễ mà còn cha Ôn Cảnh Lễ đang ghế sofa, sắc mặt cả hai đều khó coi, trông như đang chuẩn chất vấn.
Kiều Thời Niệm vô thức kéo Phó Điền Điền gần .
Lúc , Ôn Cảnh Lễ cũng bước theo: "Mẹ, đang gì ? Mẹ hứa với con sẽ chuyện t.ử tế với Điền Điền, cả nhà cùng giải quyết ? Sao tự ý gọi cô về nhà?"
Bà Ôn vốn đang Phó Điền Điền cho tức nghẹn, thấy con dâu thêm hỗ trợ mà con trai sang trách , bà càng tức giận hơn. Bà loạng choạng một bước, suýt ngã.
Ông Ôn vội dậy đỡ vợ, giọng nghiêm khắc với con trai: "Cảnh Lễ, con chuyện với như thế nào ? Mẹ gọi con dâu về nhà hỏi rõ chuyện, gì sai?"
Nghe , Kiều Thời Niệm nhịn lên tiếng: "Bác sĩ Ôn, thấy cha giống đang hỏi chuyện Điền Điền, mà giống như đang thẩm vấn tội phạm!"
Vì phép tắc, Kiều Thời Niệm trực tiếp đối đầu với ông bà Ôn, mà lạnh lùng Ôn Cảnh Lễ: "Điền Điền lấy là để vợ của , giúp việc kẻ hầu hạ cho nhà ."
Ông Ôn dù cũng là giáo sư địa vị, thấy Kiều Thời Niệm là ngoài một đàn ông tuấn tú ở cửa, dù tức giận cũng kìm nén lời khó với cô.
"Cảnh Lễ, họ là ai? Hôm nay chúng giải quyết việc gia đình, mời họ ngoài!" Ông Ôn nghiêm giọng.
"Chà, việc gia đình gì, rõ ràng là đuổi chúng để cả nhà hợp sức bắt nạt con dâu một !" Mạc Tu Viễn ở cửa lạnh.
"Cậu là cái thá gì!" Bà Ôn ngẩng đầu Mạc Tu Viễn, giận dữ: "Có tư cách gì xen chuyện nhà khác!"
"Cha, , hai đừng nữa."
Ôn Cảnh Lễ đau đầu, mâu thuẫn gia đình còn khó giải quyết hơn cả quan hệ bác sĩ - bệnh nhân.
"Tiểu Kiều, cô đưa Điền Điền về nhà nghỉ ngơi , để giải quyết chuyện ở đây." Ôn Cảnh Lễ với Kiều Thời Niệm.
Cứ tranh cãi thế , tình hình chỉ thêm rối. Ôn Cảnh Lễ hai bên tạm thời bình tĩnh.
" nhớ , hóa là cô!"
Kiều Thời Niệm định đưa Phó Điền Điền rời , bà Ôn bỗng nhận cô và lớn tiếng chỉ trích.
"Dạo cô nhập viện ly hôn ầm ĩ, đúng là thế nào bạn thế ! Phó Điền Điền loạn thế chắc là do cô xúi giục ?"
Bà Ôn bực bội vì Phó Điền Điền dám trái ý , mấy nhịn vì con trai nhưng cô hối cải, còn ngang ngược hơn . Bà thể nhịn nữa!
"Cô Kiều, cô là bạn của Điền Điền, khuyên con dâu an phận sống đành, còn xúi con dâu bỏ nhà đến chỗ cô, cô đang giở trò gì ? Chẳng trách hôn nhân của cô kẻ thứ ba xen , tất cả là do bản cô!"
"Cô vấn đề gì?"
lúc , một giọng lạnh lùng vang lên từ cửa.
Hoắc Dụng Từ xuất hiện!
Không chỉ cha Ôn Cảnh Lễ kinh ngạc, ngay cả Kiều Thời Niệm cũng ngờ theo đến.
"Ôn giáo sư, Ôn phu nhân, chuyện giữa và vợ là do của , liên quan đến cô ."
Hoắc Dụng Từ với giọng bình thản nhưng đầy uy lực: "Dù chúng ly hôn, cũng cho phép khác phỉ báng cô . Còn việc cô gì với cô Phó, tin với mối quan hệ của họ, cô bao giờ hại bạn ."
Lời của Hoắc Dụng Từ khiến sắc mặt ông bà Ôn tái .
Giáo sư Ôn tuy trong giới thương trường, nhưng cũng đầu tư, đương nhiên danh tiếng của Hoắc Dụng Từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-249-ly-do-ket-hon-chop-nhoang.html.]
Cháu đích tôn của Hoắc gia, cầm lái tập đoàn Hoắc thị, nhân vật tiếng ở Hải Thành.
Giáo sư Ôn bao giờ con dâu quen như !
"Hoắc tổng, hôm nay chúng chỉ giải quyết việc gia đình, cố ý x.úc p.hạ.m ai. Mấy vị tự ý đến nhà, chúng bắt nạt con dâu, quá hống hách ?"
"Chà, đấy, như thể các vị oan ức . Có bắt nạt , ngoài là !" Mạc Tu Viễn lạnh.
"Chúng bắt nạt gì cô ? thấy mấy mới là đang lợi thế áp đảo khác! Ở nhà hàng một gã đàn ông, giờ thêm hai nữa!" Bà Ôn tức giận hét lên.
"Mẹ, đừng nữa." Ôn Cảnh Lễ đau đầu lên tiếng.
Anh xoa thái dương, với Hoắc Dụng Từ và Mạc Tu Viễn: "Hai vị cũng xin mời ngoài ."
Hiện tại, tranh cãi chỉ thứ rối thêm. Phó Điền Điền liên lụy đến Kiều Thời Niệm, cô : "Đi thôi."
Kiều Thời Niệm gật đầu, hai cùng hướng cửa. Mạc Tu Viễn và Hoắc Dụng Từ gần cửa nên .
Phó Điền Điền và Kiều Thời Niệm phía , đến cửa thì thấy giọng bà Ôn cố nhỏ nhưng đủ để rõ:
"Đừng tưởng ghê gớm lắm. Lúc đó nếu Cảnh Lễ thấy tin Nghê Mạn Dao bạn trai mới kích động, vội vàng kết hôn với cô?"
Nghe , Phó Điền Điền dừng bước.
Lý do Phó Điền Điền cố gắng nhẫn nhịn đến cùng, vẫn hy vọng hàn gắn với Ôn Cảnh Lễ, là vì cô nghĩ phận sắp đặt họ gặp . Cô nỡ để mối quan hệ trở thành dưng.
giây phút , ảo tưởng và hy vọng trong lòng cô đều tan thành mây khói.
Hóa , Ôn Cảnh Lễ kết hôn chớp nhoáng với Phó Điền Điền vì yêu cô , cũng duyên trời định.
Anh chỉ đang trút giận vì yêu cũ tình mới.
"Điền Điền." Kiều Thời Niệm cũng thấy, cô lo lắng bạn.
"Niệm Niệm, và Mạc tổng, Hoắc tổng ." Phó Điền Điền .
Kiều Thời Niệm lắc đầu: "Điền Điền, gì, tớ sẽ ở cùng ."
"Không cần." Phó Điền Điền như khoác lên một lớp áo giáp, bình tĩnh và kiên định : "Tớ tự giải quyết ."
Nhìn ánh mắt quyết liệt của Phó Điền Điền, Kiều Thời Niệm đoán cô định gì: "Vậy chuyện gì gọi ngay cho tớ."
"Ừ."
Nói xong, Phó Điền Điền đóng cửa, phòng khách.
Thấy Phó Điền Điền với vẻ mặt lạnh lùng, Ôn Cảnh Lễ đang định uống nước bỗng linh cảm lành.
"Điền Điền, thế? Em về với cô Kiều ?"
Phó Điền Điền ông Ôn mặt còn hằn giận, bà Ôn đầy vẻ châm chọc, và Ôn Cảnh Lễ khuôn mặt mệt mỏi.
Cô nhẹ giọng: "Không về nữa, giải quyết chuyện của chúng ."