Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 232: Món quà chính thức đầu tiên
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:28:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Dụng Từ luôn nghĩ rằng việc cùng Kiều Thời Niệm kỷ niệm ngày đặc biệt nào đó khiến cô tức giận nhảy lầu và đề nghị ly hôn.
Anh cho rằng Kiều Thời Niệm chỉ đang dùng chiêu trò mới để gây sự, và tin chắc cô sẽ sớm hối hận.
thời gian trôi qua, quyết tâm của Kiều Thời Niệm ngày càng kiên định.
Cô đưa nhiều lý do, nhưng Hoắc Dụng Từ luôn cảm thấy thỏa đáng.
Mãi đến khi Kiều Thời Niệm kể về giấc mơ .
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng bi t.h.ả.m của cô trong mơ, Hoắc Dụng Từ khỏi đau lòng.
Anh đối xử tệ với cô đến mức ngay cả trong giấc mơ cô cũng chịu đựng khổ đau, đến nỗi khi tỉnh dậy, cô dám đến gần thêm một bước?
...
Khi Kiều Thời Niệm tắm rửa xong bước , Hoắc Dụng Từ biến mất.
Không buồn quan tâm , cô thu dọn hành lý, ghé qua trung tâm bảo tồn nữa để ngắm những chú gấu trúc con, lên chuyến bay trở về Hải Thành buổi chiều.
Trước khi cất cánh, Kiều Thời Niệm vẫn kịp thấy Hoắc Dụng Từ đến muộn.
Anh xuống cạnh cô, đưa cho cô một chiếc hộp nữ trang. "Niệm Niệm, đây là quà tặng em."
Kiều Thời Niệm ngơ ngác nhận lấy, mở xem, bên trong là một chiếc vòng tay bằng vàng với những hạt chuỗi chế tác thành hình gấu trúc vô cùng đáng yêu, mỗi hạt đều ngộ nghĩnh, xâu thành chuỗi mắt độc đáo.
Cả buổi sáng Hoắc Dụng Từ biến mất, là để đặt thứ ?
"Anh từng tặng em món quà chính thức nào đây. Biết em thích gấu trúc, nên nhờ chiếc vòng tay ."
Hoắc Dụng Từ như thể buổi sáng họ từng cuộc trò chuyện căng thẳng, kiên nhẫn giải thích: "Nhân viên cửa hàng vàng mang tài lộc, kết hợp với hình ảnh gấu trúc em yêu thích, đeo ý nghĩa."
Nếu là món nữ trang khác, Kiều Thời Niệm ngần ngại từ chối, nhưng chiếc vòng tay hình gấu trúc là đầu tiên cô thấy, phía còn khắc dòng chữ nhỏ "ZZ", khiến cô nỡ trả cho Hoắc Dụng Từ.
"Bao nhiêu tiền? chuyển cho ." Kiều Thời Niệm .
Hoắc Dụng Từ: "Niệm Niệm, đây là quà tặng em, đừng khách sáo với như ."
Kiều Thời Niệm liền lấy chiếc vòng khỏi hộp. "Vậy khi kết hôn, em sẽ tặng một món quà thật hậu!"
"Anh sẽ cưới khác."
Thấy Kiều Thời Niệm định đeo vòng tay, Hoắc Dụng Từ chủ động đề nghị: "Để giúp em."
"Không cần." Kiều Thời Niệm tránh tay , tự đeo : "Nếu , chiếc vòng coi như là quà cưới tặng cho !"
Hoắc Dụng Từ xong, tim đau thắt . "Em định kết hôn với ai?"
Kiều Thời Niệm thẳng mắt , nghiêm túc trả lời: "Hiện tại quyết định sẽ kết hôn với ai, nhưng nếu duyên đến, chắc chắn sẽ tái hôn!"
"Trước đây em từng , giờ đây với em tình cảm là thứ quan trọng nhất, em chỉ tập trung sự nghiệp!" Hoắc Dụng Từ bỗng cảm thấy bức bối.
Kiều Thời Niệm gật đầu: " , tình cảm ưu tiên hàng đầu của , nhưng nghĩa là sẽ từ chối nó. thể sống một cả đời, ông ngoại cũng cho phép !"
Hoắc Dụng Từ câu của cô chặn họng. Cô còn trẻ, đương nhiên thể lập gia đình.
chỉ cần nghĩ đến việc Kiều Thời Niệm sẽ sống cùng đàn ông khác, lòng dâng lên một nỗi đau nhói.
"Niệm Niệm—"
"Dừng !" Kiều Thời Niệm thẳng thừng ngắt lời. "Dù thế nào, tái hôn cũng là . từng lỡ bước một , thể lặp sai lầm nữa. Vì , Hoắc tổng—"
Cô giơ chiếc vòng tay lên. "Anh chọn tặng quà cưới , chuyển tiền cho ?"
Cổ tay Kiều Thời Niệm thon thả, trắng ngần, chiếc vòng vàng tinh xảo đeo lên càng tôn thêm vẻ của cô.
Hoắc Dụng Từ kìm nén cảm xúc nắm lấy tay cô, mím chặt môi.
Anh tưởng rằng mấy ngày bên , quan hệ giữa họ sẽ dịu .
Đặc biệt là đêm qua, còn ôm cô ngủ suốt đêm.
Kiều Thời Niệm rõ ràng ý định hòa hoãn, cô còn cố tình những lời đ.â.m thẳng tim .
Gọi tiếp viên lấy chăn mỏng, Hoắc Dụng Từ nhắm mắt giả vờ ngủ.
Kiều Thời Niệm thấy cũng tức giận. "Vậy cảm ơn vì món quà chúc mừng nhé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-232-mon-qua-chinh-thuc-dau-tien.html.]
Nói xong, cô ngắm nghía chiếc vòng tay một lúc, bắt đầu sắp xếp album ảnh điện thoại.
Hơn hai tiếng , máy bay hạ cánh xuống Hải Thành.
Vừa đặt chân xuống đất, Kiều Thời Niệm nhận điện thoại của Mạc Tu Viễn, rằng đang đợi cô ở sân bay.
Hoắc Dụng Từ quen nhận và vướng cuộc trò chuyện xã giao, nên Kiều Thời Niệm .
Ở bãi đỗ xe, Mạc Tu Viễn quả nhiên đang đợi cô.
Anh vẫn lái chiếc xe thể thao bắt mắt, mặc bộ vest trắng, đeo kính râm, dựa thành xe với vẻ ngoài điển trai, phóng khoáng.
"Kiều Thời Niệm, bên !"
Nhìn thấy cô, Mạc Tu Viễn bỏ kính xuống, vẫy tay bước đến.
Kiều Thời Niệm định về phía , bỗng tay một bàn tay lớn nắm lấy.
Quay đầu , Hoắc Dụng Từ từ lúc nào theo , giờ đây khuôn mặt lộ vẻ hài lòng. "Sao em đợi ? Tài xế đang đợi chúng , xe ."
Kiều Thời Niệm kịp gì, Mạc Tu Viễn đến bên cạnh. "Hoắc tổng, nhiều chen ngang giữa và Kiều Thời Niệm, là nghĩ dám đ.á.n.h ?"
Ánh mắt Hoắc Dụng Từ lập tức tối sầm.
Kiều Thời Niệm thực sự cảnh tượng ở phòng chờ lặp , cô giật tay khỏi Hoắc Dụng Từ, kéo tay áo Mạc Tu Viễn. "Chúng thôi."
"Nể mặt Kiều Thời Niệm, tạm tha cho !" Mạc Tu Viễn ném cho Hoắc Dụng Từ một cái khinh bỉ.
Lên xe, Kiều Thời Niệm thắt dây an và thúc giục Mạc Tu Viễn ngay, thu hút thêm sự chú ý.
Mạc Tu Viễn cũng do dự, nhấn ga rời .
"Hoắc tổng, chúng nhé!"
Khi ngang qua Hoắc Dụng Từ, Mạc Tu Viễn còn cố ý vẫy tay chào.
Khuôn mặt Hoắc Dụng Từ càng thêm lạnh lẽo.
Kiều Thời Niệm nhịn , trừng mắt Mạc Tu Viễn. "Mạc thiếu, thể bớt trẻ con ?"
Mạc Tu Viễn hừ một tiếng. "Hoắc Dụng Từ ép về nhà, tính sổ với là may, là trẻ con?"
Biết tính cách của Mạc Tu Viễn vốn , Kiều Thời Niệm tranh cãi thêm. "Cha chứ?"
"Vẫn như cũ, mỗi đều là những chiêu trò đó, phát ngán ." Mạc Tu Viễn bực dọc.
Kiều Thời Niệm bình luận gì về chuyện nhà họ Mạc, cô hỏi : "Sao đến đón ở sân bay? Có việc gì ?"
"Không việc thì tìm cô ?" Mạc Tu Viễn tỏ vui.
Kiều Thời Niệm đang định tiếp thì điện thoại reo.
Là Kiều Lạc Yên gọi, rằng cô về trường và hỏi khi nào Kiều Thời Niệm trở Hải Thành.
"Chị khỏi sân bay. Em về nhà hôm nay ?" Kiều Thời Niệm hỏi.
"Mẹ em giục em về." Kiều Lạc Yên . "Em sợ bà hỏi về chuyện theo đuổi Hoắc Dụng Từ, sợ bà chuyện Viên Hoằng Chí, trả lời thế nào."
"Chị sẽ đến trường đón em, chúng cùng về." Kiều Thời Niệm thông báo.
Kiều Lạc Yên đồng ý ngay.
Cúp máy, Kiều Thời Niệm với Mạc Tu Viễn: " đến công ty nữa, phiền đưa về nhà, cần lấy đồ và lấy xe."
Mạc Tu Viễn vui. "Kiều Thời Niệm, đặc biệt đến đón cô, cô chịu ăn một bữa với ?"
Biết tranh cãi với Mạc Tu Viễn chẳng lợi gì, Kiều Thời Niệm khôn ngoan : "Làm phiền Mạc thiếu, nhưng hôm nay thực sự việc, hẹn bữa khác nhé."
"Vậy còn !"
Có lẽ vì thái độ hợp tác của Kiều Thời Niệm mà Mạc Tu Viễn vui vẻ hẳn lên. Anh : "Sao cô phiền phức về nhà lấy xe gì? Cô , để đưa cô luôn!"