Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 206: Từ Yêu Thương Sâu Đậm Đến Tuyệt Vọng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:27:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Điền Điền : "Chồng tớ vốn dĩ buổi tối ăn ít, rằng ăn vài miếng hamburger còn cảm giác ngon miệng, liền đem đồ tớ nhường cho Nghê Mạn Dao."

Kiều Thời Niệm cảm thấy ngọn lửa trong lòng bắt đầu bùng lên.

"Chồng đúng là hào phóng thật đấy, đem đồ vợ nhường cho khác ăn! Còn Nghê Mạn Dao mặt dày thật đấy! Chẳng lẽ tất cả những kẻ 'bạch liên hoa' và ' xanh' đời đều mặt dày như ?"

Bạch Y Y là thế, Nghê Mạn Dao cũng !

Phó Điền Điền tiếp tục: "Tớ vui, nhưng chồng tớ khi tan về nhà dường như chẳng nhận , thẳng đến phòng sách xem báo cáo học thuật của . Tớ tức quá, đợi lúc tắm, dùng nước đổ ướt hết báo cáo học thuật của ."

Kiều Thời Niệm xong nhịn khen: "Làm lắm! Chồng trách ?"

Phó Điền Điền thẳng với là do trượt tay đổ, cũng gì, nhưng cả tối đều ở trong phòng sách, bận việc gì.

Sáng hôm , khi cô chạy bộ về, mua tạm cho bác sĩ Ôn hai cái bánh bao bữa sáng, gặp chồng.

"Mẹ chồng tớ trách tớ bữa sáng cho chồng, rằng chồng tớ thể tùy tiện ăn đồ bên ngoài. Tớ nhận điện thoại của chị Đồ, nên quan tâm đến bà nữa, quần áo ngoài luôn." Phó Điền Điền kể .

" như !"

Kiều Thời Niệm bênh vực: "Bình thường chồng ở nhà, bữa nào chẳng chuẩn cẩn thận cho , chỉ một bữa sáng mắng, chồng thật sự nghĩ con trai là thái t.ử ! Điền Điền, sống khổ sở như , chi bằng ly hôn , mấy nhà đó chẳng ."

Với kinh nghiệm từ kiếp , Kiều Thời Niệm thẳng thắn khuyên ly hôn.

"Tớ khao khát một mái ấm, một vợ hiền, con dâu hiếu thảo. coi họ như cha , họ bao giờ coi là con dâu, cớ gì để họ sai khiến như giúp việc?"

Kiều Thời Niệm bức xúc: "Còn chồng , điều kiện , ngoại hình cũng , nhưng cảm xúc, cứ như một cái máy việc, còn mong đáp tình cảm của ? Điền Điền, ly hôn , khi ly hôn , sẽ cuộc sống độc tuyệt vời thế nào!"

Phó Điền Điền liếc Kiều Thời Niệm một cái: "Tớ độc hơn 20 năm , chẳng lẽ mùi vị của cuộc sống độc ?"

Kiều Thời Niệm: "Cảm giác tái sinh tự do sẽ càng quý giá hơn."

Phó Điền Điền cãi Kiều Thời Niệm, cô thở dài nhẹ: "Thực nhiều lúc tớ kiên trì nữa, nhưng tớ thường tự an ủi , ngoài việc quan tâm khác, chồng tớ tật nào. Đặc biệt khi thấy mặc áo blouse trắng ngưỡng mộ, tớ cảm thấy tự hào. tớ quyết định, về sẽ chuyện ly hôn với ."

"Két!" Kiều Thời Niệm giật đạp phanh: "Tớ nhầm chứ, dài dòng như , tớ tưởng sẽ kiên trì đến cùng cơ! Kết quả thông suốt, ly hôn?"

"Cậu lái xe cẩn thận chút, đừng giật như ." Phó Điền Điền trách nhẹ: "Ừ, thông suốt , ly hôn."

Kiều Thời Niệm vui vẻ: "Được! Chỉ vì câu ly hôn của , hôm nay tớ nhất định mua căn nhà !"

Khi Kiều Thời Niệm và Phó Điền Điền đến nơi, Đồ Nhã Lệ đợi sẵn, bạn của Đồ Nhã Lệ cũng cử mang chìa khóa đến.

Đây là một khu chung cư nổi tiếng trong thành phố, tuy thể so sánh với những khu biệt thự cao cấp như Quân Lâm Hoa Phủ Đàn Viên, nhưng môi trường và an ninh đều .

Lên thang máy đến tầng , Kiều Thời Niệm bước thích ngay căn hộ , thiết kế đều đúng gu thẩm mỹ của cô.

Trong nhà chỉ hai phòng ngủ, mà còn phòng gym và một phòng sách nhỏ, đáp ứng đủ nhu cầu hàng ngày của Kiều Thời Niệm.

Quan trọng hơn, đồ gia dụng và nội thất trong nhà đều đầy đủ, gần như thể dọn ở ngay. Phó Điền Điền cũng thấy nơi .

"Chị Đồ, căn nhà mới tinh , bạn chị thật sự bán ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

Đỗ Nhã Lệ gật đầu: "Ban đầu định để tự ở, nhưng gia đình di cư nước ngoài, nên cũng theo, nhà trong nước đương nhiên bán."

Nhờ Chị Đồ trung gian, Kiều Thời Niệm nhanh chóng quyết định mua căn nhà.

Ký hợp đồng, chuyển tiền, nhanh đến mức Kiều Thời Niệm cảm thấy như chỉ mua một bộ quần áo.

"Khi nào dọn nhà xong, chúng cùng đến chúc mừng nhà mới nhé!" Đỗ Nhã Lệ .

Kiều Thời Niệm vui vẻ đồng ý.

Vui vì mua nhà, ba cùng ăn tối.

Phó Điền Điền và Đỗ Nhã Lệ còn uống vài chén rượu trắng nhỏ.

Sau bữa tối, Kiều Thời Niệm uống rượu nên lái xe đưa Phó Điền Điền về khu nhà cô ở.

Biết Phó Điền Điền buồn bã nên mới uống rượu, khi xuống xe, Kiều Thời Niệm nhịn động lòng: "Điền Điền, nếu ly hôn, thì để cũng ."

Rốt cuộc, một từ yêu thương sâu đậm đến tuyệt vọng cần một quá trình.

Phó Điền Điền giống cô, trải qua bi kịch kiếp , cũng thể quyết đoán như cô.

"Tớ vấn đề gì!" Phó Điền Điền lắc đầu, bước khu nhà một cách phóng khoáng.

Phó Điền Điền về đến nhà, mở cửa, đèn trong nhà vẫn sáng.

Bác sĩ Ôn hôm nay nghỉ, thường chọn sách ở nhà.

Phó Điền Điền đặt túi xuống, định rót nước uống, nhưng phát hiện trong ấm nước — hôm nay cô đun.

Trong bếp bát đũa rửa, lẽ là chồng gọi giúp việc đến nấu ăn, nhưng kịp dọn dẹp về .

Mẹ chồng nỡ để con trai đói, nhưng bao giờ thương con dâu rửa bát vất vả .

Phó Điền Điền quan tâm đến đống bát bẩn, cô lấy một chai nước từ tủ lạnh, uống một ngụm, lạnh buốt, cô cảm thấy rượu trong tỉnh hẳn.

Đặt chai nước xuống, cô đến gõ cửa phòng sách.

"Vào ." Giọng bác sĩ Ôn bình thản vang lên.

Phó Điền Điền đẩy cửa bước , bác sĩ Ôn ở bàn việc, đeo kính gọng bạc, toát lên vẻ lạnh lùng và nho nhã.

"Có rảnh em chuyện một chút ?" Phó Điền Điền hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-206-tu-yeu-thuong-sau-dam-den-tuyet-vong.html.]

Bác sĩ Ôn ngẩng đầu lên: "Nói chuyện gì?"

Phó Điền Điền thẳng thắn: "Ly hôn."

Bác sĩ Ôn đặt sách xuống: "Vô cớ, tại đến ly hôn?"

Phó Điền Điền tự giễu bản .

Trong mắt bác sĩ Ôn, ngoài chuyện phẫu thuật, thứ đều là chuyện nhỏ.

Đến hai chữ "vô cớ" cũng dùng .

Phó Điền Điền : "Bởi vì em đủ vai giúp việc , cũng sống đủ cuộc sống của một giúp việc ."

Nghe , bác sĩ Ôn nhíu mày, lạnh lùng : "Có thể chuyện bình thường ?"

"Em câu nào bình thường!"

Phó Điền Điền đột nhiên cao giọng, cô vốn là một cô gái hiền lành, cô sẵn lòng một vợ hiền vì chồng, nghĩa là cô tính cách!

"Anh , !"

Đôi mắt cặp kính của bác sĩ Ôn lộ rõ vẻ ngạc nhiên, lẽ ngờ vợ luôn vui vẻ, rộng lượng mặt hung dữ như .

"Em uống rượu ?" Bác sĩ Ôn ngửi thấy mùi rượu.

"Uống !" Phó Điền Điền : " em say, đang gì!"

Bác sĩ Ôn tranh luận chuyện say : "Tại em tự định nghĩa giúp việc?"

Phó Điền Điền lạnh: "Mọi bữa ăn trong nhà đều do em nấu, việc nhà cũng do em ! Vì chứng sạch sẽ của , em còn lau chùi từng ngóc ngách!"

"Không chỉ việc nhà, mỗi khi nhà việc là gọi em qua! Ngay cả bạn cũ thời đại học của đến nhà, bà cũng gọi em về nấu ăn! Đây giúp việc thì là gì!"

Bác sĩ Ôn: "Nếu em , thể thuê giúp việc theo giờ, ý kiến."

"Anh ý kiến, nhưng cũng ý kiến ?"

Phó Điền Điền nhịn gào lên: "Sau khi kết hôn em , thuê giúp việc, em , em cũng nhiều việc lo! Kết quả lương của em đủ trả tiền giúp việc, chi bằng nghỉ việc ở nhà phục vụ ! Em cớ gì nghỉ việc để phục vụ , sự nghiệp của em chẳng lẽ là sự nghiệp !"

Bác sĩ Ôn giọng điệu của Phó Điền Điền nhíu mày: "Em thể tự thuê, thẻ lương của giao cho em ?"

Không nhắc đến chuyện thì thôi, nhắc đến Phó Điền Điền càng tức giận: "Thẻ lương lấy mất ! Mẹ và em trẻ chi tiêu, bắt em giao thẻ lương cho bà giữ!"

"Bình thường mua quà, mua quần áo cho đều là tiền của em! Bản em còn nỡ mua quần áo mấy nghìn nhưng áo sơ mi của mấy nghìn mấy chục nghìn em chớp mắt liền mua, một tiếng cảm ơn nào ?"

Nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Phó Điền Điền, bác sĩ Ôn liếc đồng hồ, lạnh lùng : "Anh sắp cuộc họp trực tuyến, vấn đề của em chúng ."

Phó Điền Điền nghẹn lời: "Ôn Cảnh Lễ, cho rằng em đang vô lý ? Anh nghĩ vấn đề là vấn đề!"

Bị gọi đích danh, bác sĩ Ôn đẩy cặp kính lên mũi: "Xin , bận, mời em tạm thời ngoài."

Nói xong, bác sĩ Ôn bắt đầu liên lạc với đồng nghiệp để chuẩn họp trực tuyến.

Phó Điền Điền nén cảm giác đập nát máy tính của , cuối cùng cũng bước khỏi phòng sách.

Về phòng, Kiều Thời Niệm nhắn tin cho cô.

[Điền Điền, chuyện với chồng thế nào ?]

Phó Điền Điền mệt mỏi, gượng gạo trả lời: [Không .]

Nhìn mấy chữ đơn giản và vô lực màn hình, Kiều Thời Niệm hỏi thêm.

Ly hôn vốn dễ dàng.

Đặc biệt là khi bản Phó Điền Điền còn quyết tâm.

Kiều Thời Niệm: [Nghỉ ngơi , việc gì đừng một chịu đựng, chúng cùng tìm cách giải quyết.]

Phó Điền Điền: [Ừ.]

...

Căn nhà mới tuy đồ đạc đầy đủ, nhưng vẫn cần dọn dẹp sâu và bổ sung các vật dụng sinh hoạt hàng ngày.

Kiều Thời Niệm đến Nhân Tế d.ư.ợ.c phẩm để theo dõi các vấn đề liên quan đến gọi vốn. Đồ Nhã Lệ cử giúp việc nhà đến căn hộ bổ sung đồ đạc, còn việc dọn dẹp giao cho công ty vệ sinh.

Ngoài , bên thành phố D, Đồ Nhã Lệ cũng giúp Kiều Thời Niệm tìm bạn đáng tin cậy, sẽ âm thầm bảo vệ an cho Kiều Lạc Yên.

Kiều Thời Niệm cảm ơn Đồ Nhã Lệ, thêm liên lạc của bảo vệ đó để trao đổi chi tiết.

Sau đó là xác nhận với Viên Hoằng Chí, và thông báo cho Kiều Lạc Yên chú ý an .

Xử lý xong việc trong tay, Kiều Thời Niệm mới đến Nhân Tế Dược Phẩm của giáo sư Hứa.

Văn phòng Tổng giám đốc Tập đoàn Hoắc thị.

Hoắc Dụng Từ xuất viện, nhưng vết thương ở vai lành hẳn, tinh thần cũng lắm, lúc đang ở bàn việc, Chu Thiên Thành báo cáo.

 

 

Loading...