Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 190: Dương Đông Kích Tây
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:26:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nếu , nghĩ thế ngoài việc khiến chị dâu khó chịu, còn gì nữa?"
Lục Đình Hào trút bầu tâm sự cả buổi, nhưng chẳng thấy Hoắc Dụng Từ phản ứng gì, đầu dây bên im lặng như tờ.
Lục Đình Hào chợt cảm thấy lời quá.
Vốn định an ủi vài câu, nhưng Hoắc Dụng Từ cúp máy.
Lục Đình Hào sững .
Hoắc Dụng Từ bình thường nổi mấy lời thẳng thắn của Lục Đình Hào, mà hôm nay chê bai cả buổi, những tức giận, còn im lặng cúp điện thoại?
Trong lòng Lục Đình Hào chợt dâng lên chút bất nhẫn.
Suy nghĩ một lát, Lục Đình Hào bấm gọi cho Kiều Thời Niệm.
"Chị Kiều, chuẩn ngủ ?"
Lục Đình Hào dám gọi "chị dâu" nữa, sợ Kiều Thời Niệm chặn nhưng trong lòng thì vẫn coi Kiều Thời Niệm là vợ của Hoắc Dụng Từ, nên xưng hô vẫn đôi phần kính nể, mặt Dụng Từ thì vẫn gọi “Chị dâu”, nhưng mặt Kiều Thời Niệm thì gọi là “Chị Kiều” thì hơn.
Kiều Thời Niệm trả lời mà hỏi ngược : "Anh tìm việc gì?"
Nghe giọng điệu lạnh của cô, Lục Đình Hào khẽ một tiếng, bắt đầu kế ‘Dương Đông Kích Tây’: "Cũng chuyện gì, cô Phó dạo chứ?"
Kiều Thời Niệm quả nhiên kiên nhẫn hơn một chút, hỏi : "Cô thể chuyện gì?"
Lục Đình Hào : "Mấy hôm gọi mấy cuộc đều máy, hôm nay liên lạc thấy cô tâm trạng , nên hỏi thử xem chuyện gì xảy ."
Lục Đình Hào cũng là để Kiều Thời Niệm bớt cảnh giác, thật sự cảm thấy Phó Điền Điền chút , thăm dò tình hình từ phía cô.
"Điền Điền gặp chút chuyện, nhưng đó là việc riêng của cô , tiện với , hơn nữa giờ cũng xử lý gần xong ." Kiều Thời Niệm trả lời.
"Vậy thì ." Lục Đình Hào gật đầu.
Trong lòng đang nghĩ cách chuyển chủ đề sang Hoắc Dụng Từ, bỗng Kiều Thời Niệm hỏi: "Anh quan tâm Điền Điền như , chẳng lẽ thích cô ?"
"Chị dâu.. , chị Kiều, cô Phó chồng , chúng thể gây tin đồn thất thiệt như ."
Giọng Lục Đình Hào trở nên nghiêm túc: " chỉ là một tay ăn chơi vô dụng, thế nào cũng , nhưng ảnh hưởng đến cuộc sống của cô Phó."
Nghe bảo vệ Phó Điền Điền, Kiều Thời Niệm một tiếng: "Đùa chút thôi, đừng nghiêm trọng quá."
" vốn nghiêm túc."
Lục Đình Hào cũng , tự nhiên chuyển chủ đề sang Hoắc Dụng Từ: "Không như Hoắc, ngày thường cao cao tại thượng, lạnh lùng nghiêm nghị, khiến khác thể đến gần, cũng đoán suy nghĩ của ."
Kiều Thời Niệm im lặng.
Lục Đình Hào thẳng thắn : "Chị Kiều, Hoắc gọi cho , mới chuyện ngốc nghếch đến mức nào."
"Đừng để bụng chuyện đó, Hoắc đúng là ngu ngốc, nhưng bình thường như thế."
Giọng Lục Đình Hào đầy bất lực: "Điều chứng tỏ, Hoắc thật sự động tâm với cô. Chỉ khi thật lòng yêu một , trí tuệ mới giảm sút, hành động cũng trở nên trẻ con."
"Anh Hoắc gọi cho , tuy nhiều, nhưng buồn. Chị Kiều, cô thật sự thể cho một cơ hội ?" Lục Đình Hào hỏi.
"Lục thiếu đùa , giữa chúng tồn tại chuyện cơ hội. Nếu chỉ khó , cần gì tốn công ly hôn?"
Kiều Thời Niệm : "Đừng cố gắng khuyên giải nữa, sẽ với Hoắc Dụng Từ."
Khi Kiều Thời Niệm cúp máy, Lục Đình Hào sờ lên mũi , cảm giác như nó đầy bụi.
...
Kiều Thời Niệm đến tập đoàn Viễn Chinh việc.
Mạc Tu Viễn công tác, cô chính thức gặp mặt và quen với đồng nghiệp.
Lần ở hội quán nhiều tham gia, tin đồn về Kiều Thời Niệm cũng ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-190-duong-dong-kich-tay.html.]
Cộng thêm sự kiện mạng mấy ngày , càng tò mò về cô.
" ly hôn, liên quan gì đến Mạc tổng, giữa chúng cũng tình cảm cá nhân. Đoạn ghi âm mạng là do đăng."
Kiều Thời Niệm thẳng thắn thỏa mãn sự tò mò của : "Để tiết kiệm thời gian, các bạn gì hỏi cứ hỏi trực tiếp, hỏi xong thì việc."
Đồng nghiệp ngạc nhiên sự thẳng thắn của cô, nhưng cuối cùng vẫn đặt vài câu hỏi.
Kiều Thời Niệm đều trả lời thành thật.
Một chuyện thể che giấu, thà cởi mở còn hơn để khác bàn tán lưng, vài ngày nữa họ sẽ quên thôi.
Sau khi trả lời xong, Kiều Thời Niệm cảm thấy cách với đồng nghiệp rút ngắn, nhiều bày tỏ sự bất bình cô, cho rằng cô nên chia nhiều tài sản hơn.
Kết thúc chuyện tò mò, Kiều Thời Niệm trở về văn phòng.
Mạc Tu Viễn đối xử với cô tệ, yêu cầu cô việc cố định, còn chuẩn cho cô một văn phòng riêng.
Vừa dọn dẹp xong, tiếng gõ cửa vang lên.
Kiều Thời Niệm ngẩng đầu, thấy Tống Mạn trong bộ trang phục công sở ở cửa.
Lúc nãy khi tò mò, thấy bóng dáng Tống Mạn, lẽ tin cô đến công ty nên mới tìm đến.
Nhìn thấy cô, ánh mắt Tống Mạn chút tự nhiên.
"Từ nay cũng sẽ đến đây , tuy là trợ lý của cô nhưng đừng nghĩ sẽ khó ."
Kiều Thời Niệm: "Nếu sợ thì cô chuyển bộ phận khác ."
" sợ, cũng sẽ chuyển!" Giọng Tống Mạn đủ tự tin: " tin cô dám khó ."
Kiều Thời Niệm nhiều: "Có việc gì thì , thì ngoài."
Tống Mạn do dự một chút, lấy từ trong túi một phong bì đặt lên bàn Kiều Thời Niệm: "Cái , cho cô!"
Kiều Thời Niệm cô đầy nghi hoặc.
Tống Mạn ho khan một tiếng: "Hôm ở bệnh viện hứa mời chuyên gia dinh dưỡng cho cô, nhưng cô dùng xuất viện. Vì đổi thành tiền mặt gửi cô."
Kiều Thời Niệm bóp nhẹ phong bì, bên trong căng phồng, lẽ đến mấy trăm nghìn.
Tống Mạn hiểu nhầm cô cho là ít, vội giải thích: "Mấy chiếc thẻ của gần đây trai đóng băng, chỉ thể rút chừng thôi, đừng chê ít. Khi nào thẻ mở khóa, sẽ bù thêm."
Kiều Thời Niệm đẩy phong bì , thẳng thừng từ chối: "Không cần, chuyện đó do cô , cô cần bồi thường cho ."
Tống Mạn ngạc nhiên: "Dù , nhưng dì Trần là giúp việc của , vì mới hại cô, cô nghi ngờ ?"
Kiều Thời Niệm mỉm : "Mạc Tu Viễn cô đủ thông minh, cũng đủ can đảm để ."
"..." Tống Mạn bĩu môi: "Anh Tu Viễn gì cô cũng tin ?"
Kiều Thời Niệm nhắc chuyện giữa cô và Mạc Tu Viễn quan hệ gì nữa: "Nếu chuyện gì khác thì cầm tiền của cô ."
Tống Mạn kiên quyết đẩy tiền về phía Kiều Thời Niệm: "Cô nhận , chỉ khi cô nhận mới cảm thấy áy náy."
Thấy , Kiều Thời Niệm từ chối nữa, cô cầm phong bì lên, hỏi bâng quơ: "Người giúp việc của cô từ Bắc thành theo cô đến Hải thành ?"
Tống Mạn hiểu ý cô, nhưng vẫn gật đầu: "Dì Trần giờ chăm sóc ở nhà, đến Hải thành nên theo."
"Dì ở nhà cô lâu , chắc trai cô với dì hẳn là ?" Kiều Thời Niệm hỏi tiếp.
"Cũng lắm, trai nhà riêng, ít về nhà lắm. cô hỏi gì ?" Tống Mạn nghi hoặc.