Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 185: Buông bỏ thể diện mới có thể đuổi theo vợ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:26:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Thời Niệm: " cũng sợ, c.h.ế.t thì ai chả sợ."

"Đồ nhát cáy—"

Mạc Tu Viễn kịp xong, chiếc xe của Lục Đình Hào vượt lên phía họ.

Khi xe ngang qua, Kiều Thời Niệm vô thức đầu . Lục Đình Hào khẽ mỉm với cô, còn Hoắc Dụng Từ vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, hề nhúc nhích.

"Nếu cô nỡ để họ như , thể tăng tốc một chút, đ.â.m đuôi xe họ cho vui." Mạc Tu Viễn cố ý trêu chọc.

Kiều Thời Niệm tức giận trừng mắt : "Anh thật là trẻ con."

"..."

Lục Đình Hào lái xe một đoạn khá xa, gương chiếu hậu xác nhận Mạc Tu Viễn và Kiều Thời Niệm cùng đường, mới thở phào nhẹ nhõm. Lục Đình Hào thực sự lo lắng rằng Hoắc Dụng Từ sẽ giành tay lái để đ.â.m xe của Mạc Tu Viễn. Đâm Mạc Tu Viễn thì , nhưng nếu Kiều Thời Niệm thương thì ai chịu trách nhiệm?

Thấy Hoắc Dụng Từ im lặng, mặt lạnh như băng, Lục Đình Hào : "Anh Hoắc, chắc chị dâu và Mạc Tu Viễn bàn công việc thôi. Chị dâu gia nhập Viễn Chinh mà."

"Bàn công việc mà lái xe mui trần, mang theo tài xế thư ký?" Hoắc Dụng Từ trầm giọng.

Lục Đình Hào cũng nhận Mạc Tu Viễn chút khác thường với Kiều Thời Niệm. Bình thường, Mạc Tu Viễn chẳng quan tâm đến phụ nữ, nhưng với Kiều Thời Niệm, tự lái xe, còn để cô trừng mắt ném đồ . Dù , Lục Đình Hào vẫn tin Kiều Thời Niệm tình cảm với Mạc Tu Viễn.

"Anh Hoắc, em thấy chị dâu hề quan tâm đến Mạc Tu Viễn, đừng lo quá."

" lo gì?" Hoắc Dụng Từ lạnh lùng đáp. "Chúng ly hôn, cô thích ai, ở bên ai, liên quan gì đến ?"

"..." Lục Đình Hào lẩm bẩm: "Vừa ai mặt mày khó coi lắm."

Thấy Hoắc Dụng Từ tâm trạng , Lục Đình Hào khuyên: "Anh Hoắc, chị lẽ vẫn giận nên mới lạnh nhạt. thể cứ giữ thể diện mãi, chủ động hơn chứ?"

"Cậu thật lắm lời." Hoắc Dụng Từ ngắt lời.

Lục Đình Hào bĩu môi: "Nếu thấy liên quan, thì đừng kéo mặt dài thế. Cha em tưởng em bắt cóc đấy."

...

Vài chục phút , Kiều Thời Niệm và Mạc Tu Viễn đến quán mà Tống Thanh Xuyên hẹn.

Đang đỗ xe, Mạc Tu Viễn điện thoại, Kiều Thời Niệm thấy một cô gái nhỏ nhắn đang đuổi theo một con mèo hoang. Con mèo thương, chạy nhanh.

"Đừng chạy nữa, em thương !" Cô gái gọi theo.

Con mèo chạy thẳng về phía Kiều Thời Niệm. Cô cúi xuống, bắt lấy nó. Con mèo nhỏ yếu ớt, một chân đang chảy máu, lông dựng , kêu la t.h.ả.m thiết.

"Bắt ! Cho em nhé!" Cô gái chạy đến, ôm lấy con mèo, lấy một chiếc khăn lụa đắt tiền lau vết thương cho nó. Con mèo c.ắ.n cô gái một cái, nhưng cô gái tức giận, vẫn nhẹ nhàng vuốt ve nó.

Cuối cùng, con mèo dịu , cô gái ngẩng đầu cảm ơn Kiều Thời Niệm: "Cảm ơn chị giúp em."

Kiều Thời Niệm mỉm : "Chuyện nhỏ thôi."

"Chuyện gì thế?" Mạc Tu Viễn tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-185-buong-bo-the-dien-moi-co-the-duoi-theo-vo.html.]

Kiều Thời Niệm nhắc đến chuyện nhỏ , hai cùng quán .

Quán mang phong cách cổ điển, gian yên tĩnh. Tầng một chơi đàn tranh, xung quanh là những đài phun nước nhỏ, khói nhẹ bay lượn, tạo cảm giác như tiên cảnh.

Nhân viên dẫn họ lên phòng riêng tầng hai. Ở đây trang trí tinh tế hơn, hương thơm ngát khiến lòng thư thái.

Tống Thanh Xuyên đang ghế gỗ, một nghệ nhân pha đang tỉ mỉ chuẩn .

"Tống đại gia, gu thẩm mỹ tồi đấy." Mạc Tu Viễn .

"Chào Tống ." Kiều Thời Niệm cũng lịch sự chào hỏi.

Tống Thanh Xuyên mỉm : "Tu Viễn, cô Kiều, mời . Gu thì dám nhận, chỉ là gượng ép sang thôi."

Kiều Thời Niệm và Mạc Tu Viễn xuống, nghệ nhân rót cho họ.

"Cô Kiều, dạo sức khỏe ?" Tống Thanh Xuyên hỏi thăm.

Kiều Thời Niệm gật đầu: "Cảm ơn, ."

Mạc Tu Viễn tham gia câu chuyện, ánh mắt hướng về phía bình phong.

Tống Thanh Xuyên hiểu ý, : "Yên tâm, Mạn Mạn theo đến đây. Để tránh con bé mất kiểm soát, cho con bé cuộc gặp hôm nay."

Mạc Tu Viễn nhíu mày: "Tống đại gia, mau đưa cô về Bắc thành , đừng để cô ở Hải thành nữa."

Tống Thanh Xuyên thở dài: "Việc quyết định . Con bé còn định tiếp tục việc ở Viễn Chinh."

Mạc Tu Viễn cau mày: "Cha ép cho cô Viễn Chinh, phản đối. nếu cô dám hại Kiều Thời Niệm nữa, sẽ tha! Dù là mặt mũi của cha , cũng nể!"

Kiều Thời Niệm trừng mắt với Mạc Tu Viễn. Đừng kéo thù hận về phía cô chứ!

"Trừng mắt gì? sai chỗ nào?"

Mạc Tu Viễn như đang diễn kịch: "Cô từng đe dọa cô, còn mua chuộc giúp việc hại chúng mất con. Nếu cô ngăn, cho cô bài học !"

Kiều Thời Niệm: "..."

rõ với Mạc Tu Viễn rằng chuyện sảy t.h.a.i liên quan đến Tống Mạn, nhưng lợi dụng chuyện . Nhìn giận dữ, cô thầm nghĩ: Không diễn viên thật là phí!

Tống Thanh Xuyên im lặng, mời nghệ nhân pha ngoài, tự tay rót cho Mạc Tu Viễn.

"Tu Viễn, cô Kiều, chuyện ở bệnh viện xin . Hôm nay gặp mặt cũng là để giải thích rõ."

Tống Thanh Xuyên : " tìm dì Trần, giúp việc của Mạn Mạn. Dì thừa nhận chuyện đó, nhưng do Mạn Mạn chỉ đạo."

"Nói dối ai chứ?" Mạc Tu Viễn chế nhạo. "Không thì là ai?"

 

 

Loading...