Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 182: Đá hắn một cái!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:25:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần , cô Hoắc Dụng Từ bắt cóc ngay tại bệnh viện, gây ít xôn xao. Các y tá hẳn tin đồn, nên giờ thấy chính chủ xuất hiện, tò mò là chuyện bình thường.

Kiều Thời Niệm bình tĩnh tiến gần, hỏi thăm Phó Điền Điền.

"Cô ở đây xong, chắc xin nghỉ để băng ." một y tá trả lời.

"Điền Điền thương ?" Kiều Thời Niệm ngạc nhiên.

"Tay cô bỏng nhẹ, nhưng giờ đỡ nhiều ." y tá giải thích.

"Cảm ơn cô."

Kiều Thời Niệm vội vã đến khoa bỏng.

Phó Điền Điền bước từ phòng khám.

"Điền Điền, bỏng thế? Không chứ?" Kiều Thời Niệm hỏi cầm tay bạn xem xét.

Trên cánh tay, từ cổ tay đến khuỷu tay, một vết thương đỏ ửng hiện rõ, trông khá ghê rợn, chứng tỏ vết bỏng nhẹ.

"Sao thành thế ? Sao với tớ?" Kiều Thời Niệm xót xa hỏi.

Phó Điền Điền nhẹ: "Chỉ là vết bỏng nhỏ thôi, cần gì ầm ĩ? Hơn nữa, giờ da non lên , ."

Bỏ qua lời đùa của bạn, Kiều Thời Niệm tiếp tục truy hỏi: "Bình thường cẩn thận, thế? Chồng ?"

Ánh mắt Phó Điền Điền chợt tối . Cô rút tay về, qua loa: "Lỡ tay khi nấu ăn thôi. Đừng nhắc chuyện nữa, đến tái khám ? Tớ cùng."

Kiều Thời Niệm đoán rằng giữa Phó Điền Điền và bác sĩ Ôn chuyện, nhưng đây nơi thích hợp để bàn, nên cô lời bạn khám .

Kết quả kiểm tra cho thấy sức khỏe Kiều Thời Niệm hồi phục , vết thương do ngã từ ban công cũng còn đáng ngại.

"Cậu ăn trưa đúng ? Đi ăn gì ." Kiều Thời Niệm đề nghị.

Phó Điền Điền từ chối: "Vào căng tin thôi, lát nữa tớ còn trực."

"Được."

Căng tin bệnh viện sáng đèn, sàn nhà sạch bóng, xung quanh trang trí nhiều cây xanh, tạo cảm giác dễ chịu. Giờ qua bữa trưa nên đông .

"Bệnh viện môi trường quá." Kiều Thời Niệm buột miệng khen.

Phó Điền Điền giải thích: "Bình thường thế . Nghe tập đoàn Hoắc thị tài trợ xây thêm mấy tòa nhà, mấy hôm nay đoàn khảo sát đến nên mới dọn dẹp kỹ ."

Tập đoàn Hoắc thị tài trợ xây bệnh viện?

"Chắc là nhờ đấy." Phó Điền Điền . "Hồi viện, Hoắc Dụng Từ thường xuyên lui tới, ban lãnh đạo bệnh viện nhân cơ hội xin tài trợ cũng dễ."

Kiều Thời Niệm nghĩ liên quan. cô hiểu tại đây ban lãnh đạo bệnh viện dám can thiệp chuyện của Hoắc Dụng Từ, nguyên nhân hẳn là ở đây.

Phó Điền Điền mua hai suất cơm, hai góc khuất.

"Điền Điền, cô bạn học cũ của bác sĩ Ôn hồi ở nước ngoài, giờ về nước ?" Kiều Thời Niệm thẳng thắn hỏi.

Phó Điền Điền phủ nhận. Cô gắp vài hạt cơm, bình thản : "Cô điều về đây nửa tháng . Nghe bác sĩ hợp môi trường trong nước nên đổi thành cô ."

Kiều Thời Niệm nhíu mày: "Chồng với ?"

Phó Điền Điền lắc đầu. Lần từ biệt thự nhà họ Hoắc về, chồng gọi điện bảo cô về ngay. Tưởng bà bệnh, nào ngờ về đến nơi mới nhà khách.

Vị khách đó chính là Nghê Mạn Dao, bạn học cũ của bác sĩ Ôn.

Cô cũng chỉ chuyện Nghê Mạn Dao điều về qua lời chồng.

Trong lúc phụ bếp, cô vô tình bà nhắc đến chuyện Nghê Mạn Dao từng yêu bác sĩ Ôn, giọng tiếc nuối khiến Phó Điền Điền khó chịu.

lúc bác sĩ Ôn về, cô kéo bếp chất vấn.

"Chồng ?"

Gương mặt Phó Điền Điền vô hồn: "Anh chuyện qua, cần nhắc ."

"Không cần thiết cái gì! Anh cố tình giấu!" Kiều Thời Niệm tức giận. "Vậy vết bỏng của ? Cậu nấu ăn quen , thể xảy tai nạn?"

"Bị ở nhà chồng."

Phó Điền Điền kể, cô tức giận vì bác sĩ Ôn giấu diếm, bảo tự nấu ăn , cô phục vụ yêu cũ của . Anh định bỏ , cô níu kéo.

Trong lúc giằng co, cô va nồi canh bếp, nước sôi b.ắ.n lên tay.

Bác sĩ Ôn sơ cứu qua loa, nhưng vết bỏng nặng, đến bệnh viện. Mẹ chồng trách cô lắm chuyện, bảo con trai hiếm khi về, đừng bắt , để cô tự .

"Chồng thật sự đưa ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

Phó Điền Điền: "Theo yêu cầu của chồng, gọi xe cho tớ."

"Đồ khốn nạn!" Kiều Thời Niệm nhịn chửi. "Vợ thương mà thèm đưa , còn khốn nạn hơn cả Hoắc Dụng Từ!"

Hồi Bạch Y Y dị ứng t.h.u.ố.c viện, Hoắc Dụng Từ thể thương. bác sĩ Ôn tận mắt thấy vết thương của vợ mà để cô tự !

"Mẹ chồng cũng chẳng coi là con dâu! Sợ con trai mệt mà bắt con dâu thương tự viện! Còn niềm nở với yêu cũ của con trai, bắt con dâu về nấu ăn, đây là hành động của một chồng ?"

Có lẽ qua cơn giận, Phó Điền Điền khá bình thản: "Bà vốn ưa tớ, tớ thương bà càng quan tâm."

"Đáng ghét nhất là chồng quan tâm , cũng về phía , chuyện gì cũng giấu! Cậu sống kiểu gì !" Kiều Thời Niệm tức giận. "Điền Điền, đá , hai đứa sống với , đàn ông để gì!"

Phó Điền Điền gượng: "Cậu tính tớ mà, dù buồn nhưng mỗi mặt chồng tớ, tớ thấy thể chịu ."

"Nếu chỉ lạnh lùng, chuyện linh tinh thì chịu cũng . Giờ yêu cũ rõ ràng , bản cũng mập mờ, còn chịu gì nữa!"

Kiều Thời Niệm hỏi: "Mấy hôm nay hỏi thăm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-182-da-han-mot-cai.html.]

"Anh là bác sĩ, mức độ vết thương của tớ, hỏi cũng thế." Phó Điền Điền . "Hơn nữa, dạo bận hội thảo, hai đứa ít gặp."

"Vậy là hỏi ?" Kiều Thời Niệm lạnh giọng. "Bận đến mức hỏi thăm vợ, nhưng rảnh uống cà phê với yêu cũ!"

Vừa dứt lời, Kiều Thời Niệm nhận lỡ miệng.

, cô cũng định giấu, liền lấy điện thoại đưa cho Phó Điền Điền xem ảnh chụp: "Cậu xem! Có chồng ?"

Phó Điền Điền cầm điện thoại, khi thấy bác sĩ Ôn và Nghê Mạn Dao, ánh mắt cô chợt mờ .

Kiều Thời Niệm khuyên: "Điền Điền, tớ luôn thấy cách hai yêu vấn đề. Tỉnh , đừng mê nhan sắc nữa, đàn ông trai ngoài nhiều vô !"

Cô tưởng rằng đưa Phó Điền Điền sang L quốc, yêu cũ của bác sĩ Ôn về nước, thì kết cục sẽ khác.

ngờ, hai tháng, cô vẫn về nước và lòng chồng như kiếp .

Chuyện Kiều Thời Niệm lo lắng cuối cùng cũng xảy !

Phó Điền Điền trả điện thoại: "Để tớ chuyện với chồng tớ ."

"Còn gì để nữa." Kiều Thời Niệm . "Điền Điền, đàn ông bao giờ trân trọng thứ dễ dàng . Nếu tha thứ , càng coi thường !"

Nhớ đến kết cục của Phó Điền Điền kiếp , Kiều Thời Niệm chỉ bạn tránh xa bác sĩ Ôn ngay lập tức!

Phó Điền Điền cô: "Niệm Niệm, tớ cho tớ. chồng tớ là đàn ông đầu tiên tớ yêu, tớ bỏ lỡ. Dù chia tay, tớ cũng giữa hai đứa hiểu lầm và hối tiếc."

Bề ngoài Phó Điền Điền vui vẻ, mạnh mẽ, nhưng nội tâm vô cùng mềm yếu.

Bố cô mất sớm, cô luôn khao khát một gia đình, yêu bên cạnh.

bác sĩ Ôn yêu cô, cô kiên trì cũng vô nghĩa.

"Điền Điền, buông tay khó như nghĩ."

Kiều Thời Niệm cố gắng thuyết phục. "Trước tớ cũng nghĩ Hoắc Dụng Từ thì sống nổi. xem, giờ ly hôn tớ vui vẻ thế nào, Hoắc Dụng Từ còn quấy rối tớ nữa! Vì , đàn ông chỉ là như thế thôi. Bề ngoài hảo, nhưng bản chất là đồ khốn và đểu!"

Lời dứt, Phó Điền Điền kéo tay áo Kiều Thời Niệm, hiệu phía .

Kiều Thời Niệm ngoảnh

Mấy vị lãnh đạo bệnh viện cùng nhóm mặc vest đang cùng một đàn ông căng tin.

Người đàn ông đó mặc vest, cao lớn tuấn tú — chính là Hoắc Dụng Từ.

"…" Kiều Thời Niệm.

Tại Hoắc Dụng Từ xuất hiện ở đây?

Còn vô tình lời phàn nàn của cô!

Hoắc Dụng Từ về phía Kiều Thời Niệm. Mới hai ngày gặp, cảm thấy như lâu lắm .

Cô mặc chiếc áo len rộng, màu xanh nhạt khiến cô càng thêm tươi tắn.

Dù sắc mặt còn tái, nhưng tinh thần cô .

Thoải mái và tự nhiên.

Như thể đang tỏa một thứ ánh sáng nào đó.

Chỉ là, thứ ánh sáng còn dành cho Hoắc Dụng Từ nữa. Và cô cũng vô cùng chán ghét .

"Hoắc tổng, chúng cần tham quan nhà bếp ?" Một vị lãnh đạo bệnh viện hỏi.

Hoắc Dụng Từ thu hồi ánh mắt, lạnh lùng : "Đi nơi khác."

Có lẽ là ảo giác, vị lãnh đạo cảm thấy khí xung quanh Hoắc Dụng Từ bỗng trở nên lạnh giá. Như thể cả gian đóng băng.

Âm thầm xoa tay, vị lãnh đạo chỉ đường: "Mời ngài hướng ."

Thấy xa, Phó Điền Điền trêu chọc: "Bị bắt gặp khi , cảm giác thế nào?"

Kiều Thời Niệm: "Nghe thì , tớ , chỉ là sự thật."

"Không ngờ hôm nay tập đoàn Hoắc thị đến khảo sát, do Hoắc Dụng Từ dẫn đầu."

Phó Điền Điền . "Niệm Niệm, nghĩ Hoắc Dụng Từ tin ở bệnh viện nên đặc biệt đến ?"

Kiều Thời Niệm phủ nhận: "Không ."

Phó Điền Điền: "Vậy hai duyên phận thật đấy."

Kiều Thời Niệm: "Cảm ơn, cần."

Bị Hoắc Dụng Từ gián đoạn, Kiều Thời Niệm cũng khuyên Phó Điền Điền thêm.

Phó Điền Điền vốn là chính kiến.

Hơn nữa, con thường dễ khuyên khác, nhưng khi tự quyết định khó.

Như cô với Hoắc Dụng Từ kiếp , như Phó Điền Điền với bác sĩ Ôn bây giờ.

...

Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị.

Chu Thiên Thành cảm nhận khí ngột ngạt từ sếp.

 

 

Loading...