Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 179: Anh không dám biết sự thật
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:25:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc kệ chuyện gì đang xảy .
Kiều Thời Niệm kéo rèm cửa sổ và phòng.
...
Khi Hoắc Dụng Từ đến văn phòng, Chu Thiên Thành đợi sẵn.
"Hàn Lâm thế nào ? Hắn đang ở ?" Hoắc Dụng Từ hỏi.
"Hoắc tổng, mời xem cái ." Chu Thiên Thành thần sắc nghiêm túc đưa cho Hoắc Dụng Từ một tập tài liệu.
Hoắc Dụng Từ mở xem, vốn là bình tĩnh sóng gió, nhưng khi thấy nội dung bên trong, sắc mặt đột nhiên đổi!
Chu Thiên Thành cảm nhận sự biến động trong tâm trạng của ông chủ, cúi đầu im .
Một lúc , Hoắc Dụng Từ tiếp tục lật xem tài liệu.
Nhìn thấy những bức ảnh, biên lai chuyển khoản cùng các bằng chứng khác, thần sắc dần trở bình thản, chỉ điều trong mắt vẫn ẩn chứa vô cảm xúc phức tạp.
Xem xem nhiều , Hoắc Dụng Từ ném tập tài liệu xuống bàn. "Tiếp tục điều tra, xem mục đích của bọn họ là gì."
"Bây giờ gặp Hàn Lâm."
Chu Thiên Thành gật đầu, "Vâng, sẽ sắp xếp ngay."
"Ngoài , Hoắc tổng, việc yêu cầu điều tra lịch trình của thiếu phu nhân và cô Phó cũng kết quả." Chu Thiên Thành đưa thêm một phong bì khác cho Hoắc Dụng Từ.
Hoắc Dụng Từ chiếc phong bì màu nâu mặt, nhưng vội nhận.
Lục Đình Hào từng , chính vì ép Kiều Thời Niệm bỏ đứa con, khiến cô ly hôn.
Đứa bé đó, Kiều Thời Niệm luôn bảo vệ đến cùng.
Dù thế nào cô cũng giữ .
Ngày cô uống nhầm t.h.u.ố.c phá thai, Kiều Thời Niệm như điên cuồng đẩy Bạch Y Y xuống hồ, ánh mắt tràn đầy hận thù.
Sau đó, cô cũng cực kỳ căm ghét , xem như kẻ thù.
Thậm chí còn dùng cách cực đoan là nhảy lầu để ép ký đơn ly hôn.
Đứa con là nỗi đau thể chạm của Kiều Thời Niệm, dám một nữa mở vết thương lòng đó.
Tối qua, khi thấy nụ ngọt ngào của Kiều Thời Niệm, chợt hiểu , chỉ cần cô ở bên cạnh, chỉ cần cô luôn vui vẻ, đứa con là của ai cũng quan trọng.
Còn một lý do nữa, trong lòng bỗng trào dâng nỗi sợ hãi, ... dám sự thật.
"Đem tài liệu hủy." Hoắc Dụng Từ lấy một chiếc khuy áo kim cương từ túi, lệnh với giọng điệu bình thản.
nếu lắng kỹ, thể phát hiện giọng của run nhẹ.
Chu Thiên Thành dù ngạc nhiên nhưng hỏi thêm. "Vâng, Hoắc tổng."
...
Hôm , khi Kiều Thời Niệm thức dậy, cô nhận tin nhắn của Chu Dương Ứng.
Chỉ là lời chào hỏi bình thường và chia sẻ về quá trình thi đấu của .
Chu Dương Ứng bận rộn như mà vẫn dành thời gian nhắn tin cho cô, Kiều Thời Niệm vẫn đang lo lắng cho cô.
Cô nhắn , rằng và bảo Chu Dương Ứng yên tâm thi đấu, giành chức vô địch.
Vừa gửi tin nhắn xong, tiếng gõ cửa vang lên.
Người giúp việc thông báo khách đến nhà, ông ngoại cô xuống .
Kiều Thời Niệm nghi hoặc, lúc sẽ là ai, mà còn đặc biệt yêu cầu cô xuống?
Khoác thêm áo, cô xuống.
Phát hiện trong phòng khách ngoài ông ngoại, còn của Hoắc Dụng Từ!
Bà mặc một chiếc váy dài màu xanh lục đậm, thắt lưng buộc nhẹ nhàng, bên ngoài là áo khoác đen, tóc dài búi cao để lộ chiếc cổ thon dài.
Dù ngoài 50 tuổi, nhưng bà vẫn giữ nét thanh tú, trang nhã và dịu dàng, đó như một bức tranh.
Kể từ ngày ly hôn, Kiều Thời Niệm chỉ nhắn tin cho bà một , ngờ bà trực tiếp đến Kiều gia.
Trên bàn bày đầy quà, chắc cũng là do bà mang đến. Đã ly hôn nên giữa họ còn mối quan hệ chồng - nàng dâu nữa.
"Ông ngoại, Hoắc phu nhân." Kiều Thời Niệm lên tiếng chào.
"Niệm Niệm xuống , cháu chuyện với Hoắc phu nhân , ông ngoài dạo một chút." Ông ngoại cô, dặn dò.
Kiều Thời Niệm gật đầu, "Vâng ạ."
Sau khi ông ngoại rời , cô tò mò hỏi: "Hoắc phu nhân, phu nhân đến?"
Hoắc phu nhân trả lời mà hỏi ngược . "Thời Niệm, sức khỏe của cháu thế nào , ?"
"Cháu , bác sĩ cũng đến bôi t.h.u.ố.c hàng ngày."
Kiều Thời Niệm . "Cháu đang định vài hôm nữa sẽ đến thăm bác và bà nội, ngờ bác đến ."
"Ổn là ." Hoắc phu nhân dịu dàng . "Mấy năm nay bác ở trong nước, cũng đến thăm Kiều lão thái gia, thật là thất lễ. Đừng gọi bác là “Hoắc phu nhân” xa cách lắm. Ngày mai bác định về Y Quốc, nên đến thăm hai ông cháu khi ."
Kiều Thời Niệm từng Hoắc lão thái phu nhân nhắc, Hoắc phu nhân là tiểu thư khuê các, hiểu lễ nghĩa, quả sai.
Chỉ là hiểu bà nhiều năm về nước, cũng quan tâm đến Hoắc Dụng Từ.
"Bác mới về mấy ngày, sớm ?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Hoắc phu nhân gật đầu, giải thích."Vũ San một ở Y Quốc, bác yên tâm, về sớm để ở bên con bé."
Hoắc Vũ San là em gái Hoắc Dụng Từ, từ nhỏ yếu tim, cũng ít khi về nước, ngay cả trong video Kiều Thời Niệm cũng từng thấy.
"Thời Niệm, xin , chuyện của cháu và Dụng Từ, bác giúp gì." Hoắc phu nhân áy náy . "Sau khi cháu gọi điện cho bác, ngày hôm bác về nước, nhưng Dụng Từ chịu gặp bác."
"Bác còn tìm thằng bé hai nữa, nhưng nó đều bận việc, nên bác đến Hoắc gia, chuyện của hai đứa với bà cụ..."
"Bác Hoắc, bác cần xin ." Kiều Thời Niệm . "Lúc đó cháu chỉ ly hôn nhanh, nghĩ đến cảnh của bác, là cháu nên xin mới ."
"Thời Niệm, cháu là một đứa trẻ ngoan. Chuyện của cháu và Dụng Từ, bác đều bà cụ kể , là Dụng Từ khiến cháu chịu thiệt."
Ánh mắt Hoắc phu nhân tràn đầy áy náy, "Chuyện cũng của bác. Những năm qua ở bên Dụng Từ, khiến tính cách thằng bé trở nên lạnh lùng, bày tỏ cảm xúc."
Về chuyện giữa của Hoắc Dụng Từ và , Kiều Thời Niệm tiện bình luận. Cũng sợ Hoắc phu nhân sẽ gì đó, nên cô im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-179-anh-khong-dam-biet-su-that.html.]
"Thời Niệm, bác nhắc đến chuyện để khuyên cháu ." Hoắc phu nhân như đoán suy nghĩ của cô. "Cháu chọn ly hôn, ắt hẳn lý do của riêng ."
"Chỉ là dù ly hôn, cháu vẫn thể xem bác như , bà nội cũng quý cháu, chuyện gì cứ tìm chúng ."
Lời của Hoắc phu nhân chân thành, giọng điệu cũng chân thật, Kiều Thời Niệm gật đầu. "Vâng ạ."
Hai đang chuyện, bên ngoài vang lên tiếng xe.
Cùng với đó là giọng quen thuộc của một đàn ông đang chào ông ngoại.
Kiều Thời Niệm thấy, lông mày cau .
Hoắc Dụng Từ tối qua mới đến , giờ tới nữa?
Hoắc phu nhân cũng thấy tiếng con trai.
Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Kiều Thời Niệm, bà nhẹ nhàng giải thích. "Thời Niệm, bác dẫn Dụng Từ theo ."
Kiều Thời Niệm lời giải thích của Hoắc phu nhân cho ngượng.
Hoắc Dụng Từ ngay cả gặp còn , thể cùng bà đến Kiều gia?
"Bác Hoắc, cháu chỉ bất ngờ thôi, ý trách bác." Kiều Thời Niệm .
Hoắc phu nhân , liếc đồng hồ. "Cũng còn sớm nữa, bác về ."
"Cháu tiễn bác ngoài."
"Ừ."
Kiều Thời Niệm đưa Hoắc phu nhân cửa, quả nhiên thấy Hoắc Dụng Từ đến.
Hoắc Dụng Từ vẫn mặc bộ vest đen tối qua, dáng thẳng tắp nhưng toát lên vẻ mệt mỏi, đang chuyện với ông ngoại.
Khi thấy Kiều Thời Niệm và bước , Hoắc Dụng Từ đưa mắt sang.
Có lẽ là ảo giác, nhưng ánh mắt dường như chớp động khi thấy cô.
Như thể cả đêm ngủ, khóe mắt đỏ, biểu cảm so với đây chút khác biệt, nhưng Kiều Thời Niệm rõ là khác ở .
"Dụng Từ, con đến thăm Thời Niệm?" Hoắc phu nhân ôn hòa hỏi.
Hoắc Dụng Từ gọi "" với giọng điệu xa cách, trả lời. "Mẹ, con đến gặp ông ngoại bàn chuyện về M.Q."
Hoắc phu nhân hỏi thêm, Kiều lão thái gia, mỉm . "Kiều lão thái gia, cháu về , dịp về nước sẽ đến thăm ông."
Kiều lão thái gia lịch sự gật đầu.
"Thời Niệm, nhớ thường xuyên đến thăm bà nội." Hoắc phu nhân với Kiều Thời Niệm.
"Bà nội bác đến đây, đặc biệt nhắn bác với cháu, dù ly hôn với Dụng Từ, bà vẫn là bà nội mà cháu yêu quý nhất, nhớ thường xuyên đến thăm bà nội."
Nghe những lời , lòng Kiều Thời Niệm nghẹn . "Vâng, cháu sẽ đến thăm bà khi thời gian."
"Vậy bác về ."
"Tạm biệt bác."
Sau khi Hoắc phu nhân lên xe rời , Kiều Thời Niệm thấy ánh mắt sâu thẳm của Hoắc Dụng Từ đang chằm chằm , như điều gì đó.
So với sự nôn nóng và kích động của ngày hôm qua, hôm nay Hoắc Dụng Từ rõ ràng trầm tĩnh hơn, chỉ là trong mắt vẫn lộ rõ sự mong chờ.
Kiều Thời Niệm đáp , định nhà.
"Kiều Thời Niệm." Hoắc Dụng Từ đột nhiên gọi cô.
Kiều Thời Niệm lạnh lùng. "Có việc gì?"
Giọng Hoắc Dụng Từ trầm xuống. "Chúng chuyện một chút."
"Niệm Niệm, cháu chuyện với Dụng Từ , ông ." Ông ngoại lên tiếng nhà.
Kiều Thời Niệm liếc Hoắc Dụng Từ, "Giữa chúng còn gì để ?"
Hoắc Dụng Từ . "Đã tìm thấy Hàn Lâm, lén về quê thăm đêm."
Vậy là tối qua Hoắc Dụng Từ tìm Hàn Lâm nên mới mệt mỏi thế ?
"Hắn khăng khăng là do tức giận nên mới trả thù, giao cho cảnh sát, Chu Thiên Thành đang theo dõi tiếp."
Kiều Thời Niệm dù thấy hành động của Hàn Lâm kỳ lạ, nhưng thuộc về Viễn Chinh, tay Bạch Y Y với tới .
"Chuyện , còn việc gì khác ?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Kiều Thời Niệm, Hoắc Dụng Từ kìm nén cảm xúc trong lòng, giơ tay lên. "Cái em quen ?"
Chiếc khuy áo kim cương màu xanh đậm gắn cổ tay áo trắng của Hoắc Dụng Từ, nổi bật giữa bộ vest đen, ánh nắng lấp lánh.
Kiều Thời Niệm đương nhiên quen.
Cô chọn lâu, mấy cửa hàng mới đặt đôi khuy áo cho Hoắc Dụng Từ.
Chỉ mong thích và cùng cô trải qua một ngày kỷ niệm hảo.
Tiếc , ngày cô coi trọng đó, Hoắc Dụng Từ để ý, thậm chí rõ cô đang chờ mà vẫn chọn cùng Bạch Y Y dự sinh nhật.
Kiều Thời Niệm lạnh. "Hoắc Dụng Từ, tìm thấy nó ở , nhưng với , nó chẳng khác gì rác rưởi."
"Còn cái , cũng là rác?" Hoắc Dụng Từ lấy tấm thiệp cô .
Kiều Thời Niệm tấm thiệp, dòng chữ ký và trái tim cô tỉ mỉ, đầy xúc động, đại diện cho tình yêu ngập tràn của cô.
đó là chuyện của kiếp .
Sau ngày hôm đó, cô trọng sinh.
Nếu Hoắc Dụng Từ lấy , cô quên mất sự tồn tại của nó.
"Phải." Kiều Thời Niệm trả lời.
Một chữ "" ngắn ngủi và lạnh lùng của Kiều Thời Niệm khiến ánh mắt Hoắc Dụng Từ tối sầm, hy vọng trong lòng cũng tan biến.
"Còn việc gì nữa ?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Thấy cô sắp rời , Hoắc Dụng Từ vội hỏi thêm. "Đồ đạc trong biệt thự Long Đằng xử lý thế nào?"