Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 178: Hoắc Dụng Từ lạnh buốt từ đầu đến chân
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:25:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Kiều , từ đầu tiên theo ông của đến Hải Thành và gặp em, cảm thấy em đặc biệt."
Dư Cảnh Trừng chằm chằm Kiều Thời Niệm. "Mấy năm nay, dù liên lạc với em, nhưng ông của kể nhiều về em."
"Nghe em kết hôn với thích, thật sự ghen tị với đó, nhưng điều duy nhất thể là chôn sâu tình cảm của trong lòng."
"Lần em và ông của em đến tỉnh H gặp em, phát hiện cảm xúc dành cho em hề giảm , ngược còn mãnh liệt hơn. Vì , khi ông của em mời đến Hải Thành, đồng ý."
Dư Cảnh Trừng . "Anh chỉ ở gần em một chút, giúp em chia sẻ chút phiền muộn cũng . Anh tự đặt cho thời hạn một năm, một năm , sẽ quên em và bắt đầu cuộc sống mới."
" hôm nay tin em ly hôn, thể kìm lòng nữa nên tìm đến em, vì một câu giấu trong lòng lâu: Niệm Niệm, thích em."
Dù chuẩn tâm lý, Kiều Thời Niệm Dư Cảnh Trừng bày tỏ tình cảm vẫn cảm thấy chấn động.
Cô bao giờ nghĩ rằng Dư Cảnh Trừng, đây chỉ gặp mặt đếm đầu ngón tay, âm thầm thích cô lâu đến !
"Anh việc đột ngột những lời phần kỳ lạ và vội vã."
Dư Cảnh Trừng . " đây cơ hội, giờ hy vọng, chỉ với em ngay lập tức về cảm xúc của ."
Kiều Thời Niệm vội . "Anh Dư, em xin …"
"Đừng từ chối nhanh như ."
Lời từ chối của Kiều Thời Niệm kịp hết, Dư Cảnh Trừng ôn hòa ngắt lời.
"Niệm Niệm, em chỉ xem như trai, nhưng chỉ là trai của em. Anh hy vọng em hiểu lòng , trong tương lai khi lựa chọn, em thể cân nhắc đến ."
Kiều Thời Niệm ngẩng đầu Dư Cảnh Trừng.
Dưới ánh đèn, dáng tuy cao bằng Hoắc Dụng Từ, nhưng vẫn cao hơn cô một chút.
Ánh mắt tràn đầy sự chân thành và dịu dàng, như thể kiềm chế nữa, bày tỏ hết những cảm xúc tích tụ bấy lâu.
Khi xe của Hoắc Dụng Từ đến Kiều gia, thấy Kiều Thời Niệm và Dư Cảnh Trừng đang trò chuyện trong sân.
Kiều Thời Niệm mặc bộ đồ ngủ đơn giản, khoác thêm áo khoác ngoài, chân đôi dép lê, dáng nhỏ nhắn, mảnh mai.
Khi chuyện với Dư Cảnh Trừng, cô kiên nhẫn, nghiêng đầu ngoan ngoãn, khuôn mặt nhỏ xinh nở nụ ngọt ngào.
Trong lòng Hoắc Dụng Từ bỗng trào lên cơn tức giận, Kiều Thời Niệm lâu lắm với Hoắc Dụng Từ như thế.
Mỗi gặp Hoắc Dụng Từ, cô chỉ lạnh nhạt hoặc khó chịu.
Vậy mà với đàn ông khác, cô thể kiên nhẫn và dịu dàng đến !
Ngay đó, Kiều Thời Niệm Dư Cảnh Trừng gì đó, cả bất ngờ khựng .
Rồi vội vàng tỏ áy náy.
Còn Dư Cảnh Trừng Kiều Thời Niệm bằng ánh mắt dịu dàng đầy tình cảm, như đang bày tỏ nỗi lòng.
Hoắc Dụng Từ thấy , lông mày lập tức nhíu chặt, ánh mắt đen kịt càng thêm u ám.
Kiều Thời Niệm ly hôn, Dư Cảnh Trừng vội vàng nhắm cô!
Chắc hẳn ý đồ từ lâu.
Bình thường miệng lưỡi ngọt ngào gọi "Kiều ", giả vờ quân tử, nhưng Kiều Thời Niệm chồng vẫn đến Hải Thành, thể !
"Dừng xe!" Hoắc Dụng Từ lệnh cho tài xế dừng , mở cửa định lao giành lấy Kiều Thời Niệm!
Ngay lúc đó, điện thoại của Hoắc Dụng Từ reo lên.
Hoắc Dụng Từ liếc máy, là Chu Thiên Thành.
Giờ , nếu việc gấp, Chu Thiên Thành sẽ gọi.
Hoắc Dụng Từ bật màn hình, lạnh lùng hỏi: "Có việc gì?"
Chu Thiên Thành thái độ băng giá của ông chủ nao núng, mà nghiêm túc báo cáo: "Hoắc tổng, Hàn Lâm tin tức ."
Hoắc Dụng Từ nhíu mày, ở hộp đêm, Hàn Lâm dẫn đến khiêu khích thừa cơ trốn thoát, đó cũng bắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-178-hoac-dung-tu-lanh-buot-tu-dau-den-chan.html.]
Mấy ngày nay, Hoắc Dụng Từ luôn cho theo dõi tung tích của Hàn Lâm, tìm kẻ chủ mưu , giờ cuối cùng cũng manh mối.
"Cậu cho khống chế , việc còn để ngày mai xử lý."
Chu Thiên Thành do dự một chút, : "Hoắc tổng, nên đến công ty một chuyến."
Lông mày Hoắc Dụng Từ cau , Chu Thiên Thành vô nguyên tắc, cũng dễ dàng trái lệnh .
Chắc hẳn sự tình phần gay go.
"40 phút , đợi ở văn phòng."
Nói xong, Hoắc Dụng Từ cúp máy.
Trong sân, ánh mắt đầy tình cảm của Dư Cảnh Trừng thu , đang chuyện bình thường với Kiều Thời Niệm.
Hoắc Dụng Từ cuộc gọi cũng bình tĩnh hơn.
Hoắc Dụng Từ đến đây để hỏi Kiều Thời Niệm về món quà, để cãi , nếu lúc nãy xông tranh giành, chắc Kiều Thời Niệm càng ghét .
Bây giờ thời gian trò chuyện, Hoắc Dụng Từ định lên tiếng chào Kiều Thời Niệm , nhưng thấy Dư Cảnh Trừng khoác áo khoác của lên cô.
Dáng Kiều Thời Niệm vốn mảnh mai, áo khoác đàn ông rộng thùng thình, khoác lên càng nổi bật sự yếu ớt của cô, cạnh Dư Cảnh Trừng cao lớn trong đêm, trông thật chói mắt.
Sự khó chịu trong lòng Hoắc Dụng Từ trào lên, lúc , Kiều Thời Niệm đưa mắt .
Khuôn mặt còn tươi của Kiều Thời Niệm lập tức trở nên lạnh lùng, đôi mắt to đen láy tràn ngập cảnh giác và nghi ngờ.
"Anh đến đây gì?" Giọng cô xa lạnh, như thể Hoắc Dụng Từ là thứ gì đó đáng ghét.
Ngay lập tức, Hoắc Dụng Từ cảm thấy tất cả sự phấn khích, hào hứng, nôn nóng khi thấy món quà đều đóng băng.
Như trong đêm đông lạnh giá, khi sắp đông cứng thấy ánh lửa, cố gắng chạy đến, nhưng chỉ nhận một gáo nước lạnh tạt mặt, khiến lạnh buốt từ đầu đến chân.
Tất cả những lời , sự hối hận bày tỏ, đều kẹt trong cổ họng, thể thốt .
"Niệm Niệm, ngoài trời lạnh lắm, em mau nhà nghỉ ngơi ." Dư Cảnh Trừng dịu dàng thúc giục.
Kiều Thời Niệm liếc Hoắc Dụng Từ đang im lặng, cuối cùng từ chối: "Vậy em , cũng về sớm nhé."
"Ừ."
Kiều Thời Niệm nhà, Dư Cảnh Trừng mở khóa xe.
Nhìn thấy Hoắc Dụng Từ vẫn trơ đó, Dư Cảnh Trừng lạnh nhạt hỏi: "Anh Hoắc, định đây mãi ?"
Hoắc Dụng Từ về hướng Kiều Thời Niệm , giọng lạnh băng chút gợn sóng: "Kiều Thời Niệm là vợ , cô yêu cũng là , đừng mơ tưởng."
"Anh Hoắc sai ." Dư Cảnh Trừng thản nhiên đáp. "Hai ly hôn, Niệm Niệm giờ là tự do, quyền theo đuổi cô ."
Dư Cảnh Trừng sai, bây giờ Kiều Thời Niệm là tự do, ai cũng thể theo đuổi cô.
Hoắc Dụng Từ mím môi, nắm chặt chiếc khuy áo kim cương trong tay, thèm để ý Dư Cảnh Trừng nữa, rời .
Kiều Thời Niệm bên cửa sổ, theo bóng lưng Hoắc Dụng Từ.
Dáng vẻ của vẫn thẳng tắp, oai phong như xưa, nhưng Kiều Thời Niệm cảm thấy bước chân chút... cứng nhắc?
Lục Đình Hào gọi điện Hoắc Dụng Từ đang uống rượu ?
Sao đột nhiên tìm đến cô?
Nhìn thấy cô và Dư Cảnh Trừng cùng , Hoắc Dụng Từ hề hống hách chất vấn, khi cô nhà cũng ngăn cản.
Trông như gặp chuyện gì đó vui mừng, lúc cô ngẩng đầu, ánh mắt Hoắc Dụng Từ lấp lánh phấn khích.
cô hỏi, như đả kích, đôi mắt đen ngay lập tức tối sầm.
Cô đối với Hoắc Dụng Từ kiên nhẫn cũng đầu, phản ứng lớn thế?