Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 157: Tìm Kiếm Trợ Thủ
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:25:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ của Hoắc Dụng Từ, Hoắc phu nhân.
Kiều Thời Niệm và chồng chỉ gặp qua video một hai , ngoài vài lời chào hỏi xã giao, từng bất kỳ cuộc trò chuyện nào khác.
suốt nhiều năm qua, ngoài việc chính thức ly hôn, tình cảnh giữa Hoắc phu nhân và Hoắc lão gia đồn chẳng khác gì ly dị.
Bà sống cùng Hoắc lão gia, ngay cả dịp sinh nhật Hoắc lão thái phu nhân, Hoắc phu nhân cũng về nước, điều cho thấy bà tuyệt vọng với cuộc hôn nhân .
Vì , Kiều Thời Niệm nghĩ rằng bà thể thấu hiểu , thậm chí giúp đỡ trong việc ly hôn.
Điện thoại kết nối, bên nhấc máy.
Kiều Thời Niệm giữ thái độ lễ phép: "Mẹ, con là Kiều Thời Niệm."
Mẹ Hoắc rõ ràng ngạc nhiên: "Chào con. Có việc gì ?"
"Con thật sự xin vì phiền , nhưng một việc, con hy vọng thể giúp đỡ."
Giọng yếu ớt của Kiều Thời Niệm pha chút van xin: "Con ly hôn với Hoắc Dụng Từ."
Hoắc phu nhân ngạc nhiên: "Đã xảy chuyện gì ? Con vẻ lắm."
Giọng bà trầm ấm và bình thản, toát lên vẻ tri thức và tinh tế.
Nghe câu hỏi mang hướng quan tâm , giọng Kiều Thời Niệm vốn điềm tĩnh bỗng nghẹn : "Con..."
Hoắc phu nhân ngắt lời, kiên nhẫn chờ cô bình tĩnh .
"Con thật sự gặp chút chuyện, giờ chỉ ly hôn với Hoắc Dụng Từ."
Giọng Kiều Thời Niệm khàn đặc: "Trước đây hứa với con, sinh nhật bà nội sẽ ký đơn, nhưng đến giờ vẫn thực hiện. Anh còn dùng cách đe dọa để ép con ly hôn."
"Bà nội thương con, bà luôn nghĩ rằng con và Hoắc Dụng Từ vẫn còn tình cảm, chúng con chia tay. Bà nội lớn tuổi, con dùng chuyện để kích động bà nội. Con thật sự bất lực, nên mới nhờ giúp đỡ."
Nghe xong, Hoắc im lặng giây lát: " chuyện của Dụng Từ, từng can thiệp."
Có lẽ vì Hoắc Dụng Từ khiến bà yên tâm, Hoắc phu nhân chỉ can thiệp chuyện của con trai, mà gần như hề quan tâm.
Kiều Thời Niệm hiểu rõ, nào thật sự thờ ơ với chuyện của con .
Hoắc phu nhân chắc chắn lý do riêng.
"Mẹ, hẳn , con thích Hoắc Dụng Từ nhiều năm, cuộc hôn nhân cũng là do con cầu xin bà nội. Nếu vì thể tiếp tục, con dễ dàng đề cập đến ly hôn."
Giọng Kiều Thời Niệm nghẹn ngào: "Cứ cố gắng níu kéo, chúng con chỉ khiến thêm khổ sở. Giờ con đau khổ, lãng phí thêm thời gian với nữa. Mẹ thể giúp con ?"
Không câu nào chạm đến trái tim Hoắc phu nhân, bà im lặng một lúc : "Hai ngày nữa sẽ về nước."
Nước mắt lăn dài, Kiều Thời Niệm chân thành cảm ơn chồng.
Phó Điền Điền bưng khay đồ ăn phòng, liền thấy đôi mắt đỏ hoe của Kiều Thời Niệm.
"Sao nữa ?" Cô lo lắng bước đến: "Có chuyện gì ?"
Kiều Thời Niệm lắc đầu, kể việc gọi điện nhờ chồng giúp đỡ.
Phó Điền Điền kinh ngạc một lúc lâu mới hỏi: "Chuyện chồng đồng ý ?"
Dù Hoắc Dụng Từ cũng là con trai bà , gì nào khuyên con trai ly hôn với con dâu?
Kiều Thời Niệm hiểu suy nghĩ của Phó Điền Điền: "Bà hẳn mong Hoắc Dụng Từ một cuộc hôn nhân , chứ cùng con dằn vặt đến cuối đời."
Bởi chính bà cũng mắc kẹt trong cuộc hôn nhân của .
...
Suốt buổi chiều và tối, Kiều Thời Niệm đều nghỉ ngơi, cơ thể cô quá yếu, Phó Điền Điền yên tâm nên ở bên cạnh.
Sáng hôm , khi bác sĩ khám xong và dặn dò một điều, Kiều Thời Niệm khuyên Phó Điền Điền nghỉ ngơi: "Tớ một cũng , việc sẽ gọi giúp."
"Tớ , đừng nghĩ tớ , bề ngoài trông bình thường nhưng đêm qua cả đêm ngủ đúng ?"
Nhìn nét buồn thương thể che giấu trong ánh mắt Kiều Thời Niệm, Phó Điền Điền hiểu : "Hay là định đuổi tớ tìm cách gặp Bạch Y Y?"
Kiều Thời Niệm gì.
Đêm qua cô thật sự ngủ .
Chỉ cần nhắm mắt , cô nghĩ đến những lời khiêu khích và độc ác của Bạch Y Y.
Cùng đứa con hóa thành một vũng m.á.u của cô.
Cô thể kìm nén nỗi hận .
"Kiều Thời Niệm, hiểu rõ mà, giờ g.i.ế.c Bạch Y Y, con cũng thể sống . Giờ lẽ cô đang chờ trả thù, để lợi dụng chuyện gì đó."
Phó Điền Điền : "Cậu nghĩ xem, đây Bạch Y Y luôn ẩn trong bóng tối, dù gì, cô cũng giả vờ ngây thơ, nhưng giờ dám thẳng thừng thừa nhận và khiêu khích , nghĩ là vì ?"
Phó Điền Điền hỏi kỹ Kiều Thời Niệm tối qua, mới chi tiết về sự việc ngày hôm qua.
Khi Bạch Y Y thừa nhận việc sảy t.h.a.i là do cô gây , Phó Điền Điền suýt ngất vì tức giận.
Bạch Y Y trong đạt mục đích, những chừa, còn dám công khai hại Kiều Thời Niệm ngay trong bệnh viện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-157-tim-kiem-tro-thu.html.]
Phó Điền Điền tự trả lời: "Vì Bạch Y Y , những chiêu trò đây thể tổn thương , nên cô đổi chiến thuật, khiến suy sụp."
Phó Điền Điền chân thành khuyên: "Kiều Thời Niệm, đừng chìm đắm trong đau khổ nữa, giữ gìn sức khỏe mới là quan trọng nhất. Ác giả ác báo, tớ tin Bạch Y Y sẽ nhận kết cục xứng đáng."
"Không thể chờ trời trị, tớ tự tay giải quyết." Kiều Thời Niệm lạnh lùng .
"Kiều Thời Niệm..."
"Thôi nào." Kiều Thời Niệm sang an ủi Phó Điền Điền: "Giờ tớ tìm cô , đợi khi cơ thể khỏe hơn sẽ tính tiếp."
Nói xong, cô còn cố gắng nở một nụ .
"Vậy mới đúng chứ."
Nghe Kiều Thời Niệm , Phó Điền Điền thở phào nhẹ nhõm, cô véo nhẹ má Kiều Thời Niệm: "Không thì đừng cố, mà xót."
"Tớ nghi ngờ đang trêu tớ, và bằng chứng đấy." Kiều Thời Niệm giả vờ trách móc.
Phó Điền Điền: "Không cần nghi ngờ, tớ đang trêu thật đấy! Giá tớ là đàn ông, nhất định sẽ theo đuổi bằng , còn để là của Hoắc gia !"
Hai đang đùa giỡn, bỗng "rầm" một tiếng, cửa phòng bệnh đẩy mạnh mở !
Kiều Thời Niệm về phía cửa, ngờ là cha của Bạch Y Y, phía ông còn mấy cầm máy , trông giống phóng viên hoặc truyền thông.
"Các là ai, gì!" Phó Điền Điền phắt dậy.
Bạch Thế Úc đẩy mạnh Phó Điền Điền sang một bên, chỉ tay Kiều Thời Niệm với những phía : "Mọi xem, chính là phụ nữ !"
"Con gái bụng cứu cô , một lời cảm ơn, còn ân oán ngược, những bóp cổ con suýt c.h.ế.t, còn đẩy nó xuống hồ suýt mất mạng!"
Nghe , máy và máy ghi âm đều chĩa về phía Kiều Thời Niệm.
Kiều Thời Niệm quan tâm đến họ, cố gắng dậy hỏi Phó Điền Điền: "Điền Điền, !"
"Không ."
Phó Điền Điền va bàn cạnh giường, đau đến mức rên lắc đầu, cố gắng cạnh Kiều Thời Niệm.
"Xem , phụ nữ chuyện độc ác như , nhưng chẳng chút hối , còn dám coi thường !"
Bạch Thế Úc rơi nước mắt: "Con gái từ nhỏ hiền lành, đến kiến cũng nỡ g.i.ế.c! Vậy mà phụ nữ độc ác mấy hãm hại, hôm qua nếu con mạng lớn, c.h.ế.t đuối !"
Mấy xong, càng hăng hái đưa máy gần.
"Cút ngay!" Phó Điền Điền che mặt Kiều Thời Niệm, chỉ Bạch Thế Úc: "Ông đang bậy gì , rõ ràng là con gái ông hại Kiều Thời Niệm sảy thai!"
"Còn các nữa!" Phó Điền Điền chỉ những khác tức giận : "Lập tức rời khỏi đây! Không sẽ gọi cảnh sát!"
"Gọi , gọi ngay !"
Bạch Thế Úc những sợ, còn lóc: "Hôm qua con gái đẩy xuống hồ nhiều nhân chứng, cũng nhờ cảnh sát phân xử, xem những vết thương con tính thế nào! Đủ để kết tội cố ý g.i.ế.c của họ Kiều !"
Mấy chữ "cố ý g.i.ế.c " thốt , mấy cùng như ch.ó đói thấy miếng mồi ngon, ánh mắt sáng rực!
Đã liên quan đến tính mạng, đây còn là chuyện tình cảm bình thường nữa, chỉ cần khéo léo dẫn dắt, thể tạo tiếng vang cực lớn!
Phó Điền Điền cũng nghĩ đến điểm .
Hiện tại, bề mặt, thể tìm của Bạch Y Y, y tá cho t.h.u.ố.c những tìm thấy, dù tìm thấy cũng chắc liên quan đến cô .
Nếu sự việc phơi bày, dư luận chắc chắn sẽ bất lợi cho Kiều Thời Niệm!
"Mọi xem, họ miệng sai, nhưng khi bảo gọi cảnh sát thì sợ!"
Bạch Thế Úc nhận sự do dự của Phó Điền Điền, càng lớn tiếng: "Cô Kiều dựa phận của , nhiều bắt nạt con gái , con luôn nhẫn nhịn, thậm chí để ý đến chuyện cũ, còn vì cô mà nhận một gậy từ kẻ , giờ vẫn xe lăn..."
Bạch Thế Úc càng càng đau lòng, nước mắt rơi nhiều hơn: "Con gái rốt cuộc gì sai, chỉ là gia cảnh bằng họ Kiều , chịu nhiều ấm ức như ..."
"Cô Kiều, chúng đến phòng bệnh của con gái ông Bạch, cô giờ vẫn liệt giường, mặt cổ đầy vết thương, xin hỏi những vết thật sự là do cô gây ?"
Một trông giống phóng viên cầm máy ghi âm tiến đến gần Kiều Thời Niệm.
"Đây là chuyện riêng của họ, sự đồng ý của Kiều Thời Niệm, các quyền ép cô trả lời!" Phó Điền Điền lạnh giọng.
"Dù là chuyện riêng, nhưng khi oan ức, chúng nghĩa vụ đưa tin, giúp họ đòi công bằng!" Người đáp đầy vẻ chính nghĩa.
"Các là đòi công bằng là tay sai, tự các hiểu rõ!" Phó Điền Điền tức giận, lấy điện thoại định gọi bảo vệ bệnh viện.
"Điền Điền, ." Kiều Thời Niệm kéo nhẹ tay Phó Điền Điền: "Để họ hỏi."
"Kiều Thời Niệm, đừng quan tâm đến họ, họ sẽ chẳng gì ..." Phó Điền Điền sốt ruột.
Khuôn mặt nhợt nhạt của Kiều Thời Niệm tràn đầy bình tĩnh: "Không , đỡ tớ dậy."
Thấy Kiều Thời Niệm kiên quyết, Phó Điền Điền do dự một chút, đỡ cô thẳng dậy.
"Hừ, giả vờ, xem cô thể biện minh thế nào!" Bạch Thế Úc đầy vẻ khinh bỉ.
Kiều Thời Niệm tức giận, bình thản Bạch Thế Úc: "Ông Bạch, khi trả lời câu hỏi của , thể hỏi ông một câu ?"