Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 137: Mời Hoắc Dụng Từ ở lại qua đêm
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:25:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sao tới?
"Ông ngoại, ông còn mời cả Hoắc Dụng Từ nữa ?" Kiều Thời Niệm hiểu liền hỏi.
Kiều Đông Hải đáp: "Chiều nay Dụng Từ gọi điện hỏi thăm sức khỏe ông, ông buột miệng cháu sắp tới, liền hỏi Dụng Từ tới ăn cơm , thế là thằng bé đồng ý."
Kiều Thời Niệm ông ngoại vẫn cô và Hoắc Dụng Từ ly hôn, nếu hơn nửa tháng từ sinh nhật Hoắc lão thái phu nhân trôi qua, ông chẳng hề hỏi qua tình hình giữa cô và Hoắc Dụng Từ. Mời tới, chắc ông vẫn nghĩ hai còn cơ hội.
Thật phiền phức, Hoắc Dụng Từ sẽ ký đơn ly hôn khi nào, cứ kéo dài thế , e rằng việc ly hôn sẽ ngày càng khó khăn. Kiều Thời Niệm bắt đầu cân nhắc đề nghị hợp tác mà Mạc Tu Viễn đưa .
Không lâu , Hoắc Dụng Từ bước . Từ một sự kiện trang trọng nào đó, mặc bộ vest đen bên trong là áo sơ mi trắng tinh tế, dù là trang phục bình thường nhưng toát lên khí chất điềm đạm, nội liễm cùng sự uy nghiêm khó bỏ qua.
Hoắc Dụng Từ liếc cô một cái, đó lễ phép chào hỏi các bậc trưởng bối, bình thản hỏi Dư Cảnh Trừng: "Anh Dư tới Hải Thành ?"
Dư Cảnh Trừng mỉm ôn hòa: "Vâng, mới tới chiều nay."
"Dụng Từ, cháu tới đúng lúc lắm!"
Kiều Quốc Thịnh xen . "Tiểu Dư sắp việc tại M.Q, tiểu Dư tới Hải Thành quan hệ gì, mong cháu hãy chiếu cố tiểu Dư vài phần đấy!"
Nghe thấy hai chữ " việc", lông mày Hoắc Dụng Từ khẽ nhíu, đó nhẹ giọng đáp: "Dễ thôi."
"Anh Dư đây hình như việc ở nước ngoài?" Hoắc Dụng Từ hỏi như vô tình.
Dư Cảnh Trừng gật đầu: " , nhưng giờ nữa, cảm thấy quê hương vẫn là nhất."
Hoắc Dụng Từ thêm gì, chỉ mỉm gật đầu.
"Thôi, đừng đó nữa, ! Niệm Niệm, cháu cứ ì đó, nhường chỗ cho Dụng Từ !" Tầm Thục Hồng trách móc.
Trong phòng vẫn còn ghế khác, nhưng đều xa chỗ ông ngoại, ý của mợ Hoắc Dụng Từ cạnh ông, còn cô thì hầu là . Kiều Thời Niệm định , Hoắc Dụng Từ lên tiếng: "Không , cháu cũng ."
"Ngồi chỗ Niệm Niệm , tiện chuyện với ông cụ!"
Tầm Thục Hồng lệnh. "Niệm Niệm, cháu Dụng Từ thích uống gì, pha cho chồng cháu một tách ."
"Không cần…."
Hoắc Dụng Từ còn từ chối, Kiều Thời Niệm dậy, thẳng về phía nhà bếp.
"Dụng Từ, cháu cứ , để Niệm Niệm lo."
Tầm Thục Hồng . "Cháu hiếm khi tới nhà, Niệm Niệm vui lắm đấy!"
Hoắc Dụng Từ theo bóng lưng Kiều Thời Niệm, chẳng thấy chút vui vẻ nào, ngược từ ánh mắt bất mãn lúc nãy, Hoắc Dụng Từ cô hoan nghênh .
"Dụng Từ, , Niệm Niệm lát nữa sẽ thôi." Kiều Đông Hải cũng lên tiếng.
Hoắc Dụng Từ thu hồi ánh mắt, xuống theo lời.
Kiều Thời Niệm chẳng định pha cho Hoắc Dụng Từ, cô chỉ tránh mặt khỏi phòng khách. Đi vòng qua nhà bếp, cô lẻn phòng điều chế hương thơm. Nơi đây yên tĩnh, thể thư giãn bằng việc điều hương.
Đang mải mê, Kiều Thời Niệm bỗng tiếng gõ cửa, Hoắc Dụng Từ bước .
Sao xuất hiện khắp nơi thế? Kiều Thời Niệm nhíu mày.
Hoắc Dụng Từ nhẹ giọng: "Cơm tối xong, ông ngoại đoán em ở đây nên bảo tới gọi em ăn."
"Biết ."
Kiều Thời Niệm bỏ dụng cụ xuống, rửa tay. Quay , Hoắc Dụng Từ vẫn đợi cô.
Cô nhịn : "Nếu rảnh thế, giấy ly hôn hứa ký xong ?"
Hoắc Dụng Từ bình thản liếc cô: "Bận mấy cũng ăn."
"Vậy dự án còn bao lâu nữa xong?" Kiều Thời Niệm hỏi.
Hoắc Dụng Từ hỏi ngược : "Gấp thế, em tái hôn ngay ?"
"Cứ coi như em đang gấp , thể dứt khoát hơn ?"
"Gấp lấy ai?" Hoắc Dụng Từ hỏi. "Mạc Tu Viễn, Dư Cảnh Trừng ?"
Kiều Thời Niệm: ?
Anh đang cái gì thế? Nhắc tới Mạc Tu Viễn đủ vô lý, giờ còn lôi cả Dư Cảnh Trừng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-137-moi-hoac-dung-tu-o-lai-qua-dem.html.]
Hoắc Dụng Từ thấy suy nghĩ của cô, : "Theo , sự nghiệp của Dư Cảnh Trừng ở nước ngoài tệ, em nghĩ vì hạ tới M.Q phó cho của em?"
Kiều Thời Niệm: "Anh rõ , thấy ?"
Hoắc Dụng Từ cô: "Anh nước ngoài, nhiều nơi thể , cớ gì tới Hải Thành?"
Vậy ý Hoắc Dụng Từ là Dư Cảnh Trừng vì cô mà M.Q. Trước giờ cô và Dư Cảnh Trừng chỉ gặp đôi , đó chẳng liên lạc, thế chẳng buồn !
"Hoắc Dụng Từ, em nhắc nữa, chúng sắp ly hôn, xin bỏ cái tính chiếm hữu vô lý đó !" Kiều Thời Niệm tức giận xong, bước khỏi phòng.
Ngửi mùi hương thoảng qua từ cô, Hoắc Dụng Từ mím môi, theo .
Hai lượt tới phòng ăn. Bàn tròn dọn xong, đều chỗ, Kiều Lạc Yên cũng từ phòng xuống.
Thấy Hoắc Dụng Từ, Kiều Lạc Yên vẫn còn ngại vì chuyện ở nhà hàng xoay, cúi đầu chào.
"Yên Yên, thấy rể chào hỏi, thật vô lễ." Tầm Thục Hồng trách.
Kiều Lạc Yên cúi đầu, lí nhí gọi: "Chào rể.”
Hoắc Dụng Từ gật đầu lịch sự.
"Dụng Từ, Niệm Niệm, đây ." Kiều Đông Hải gọi. Hai chỗ cạnh ông dành sẵn, Kiều Thời Niệm gần ông, Hoắc Dụng Từ tự nhiên cạnh cô.
Bữa tối khá thịnh soạn, Kiều Quốc Thịnh còn lấy rượu mời Dư Cảnh Trừng và Hoắc Dụng Từ cùng uống. Không khí khá vui vẻ, Kiều Quốc Thịnh say sưa kể chuyện ăn, Dư Cảnh Trừng cũng đưa vài ý kiến.
Hoắc Dụng Từ gắp đồ ăn cho Kiều Thời Niệm, còn tự tay bóc tôm cho cô.
"Không cần, em thích ăn." Kiều Thời Niệm gắp tôm đĩa xương.
"Lần Phó Điền Điền em thích ăn ?"
Hoắc Dụng Từ hỏi. "Hay em thích tôm nướng hơn?"
Kiều Thời Niệm: "Đồ chạm , em đều thích."
"Niệm Niệm, cháu gì thế, Dụng Từ bụng bóc tôm cho cháu, còn kén cá chọn canh!" Tầm Thục Hồng bênh.
"Mẹ, tình cảm vợ chồng liên quan gì đến ." Kiều Lạc Yên bĩu môi.
Tầm Thục Hồng trừng mắt con gái: "Con chồng gì mà , Kiều Thời Niệm đang nũng đấy!"
"Mợ, là cháu Niệm Niệm giận, của cô ." Hoắc Dụng Từ lên tiếng.
"Dụng Từ, đừng chiều con bé, con bé chiều hư , thích cả nhà dỗ dành!" Tầm Thục Hồng .
"Vậy càng chứng tỏ đều yêu quý tiểu Kiều, nên cô mới tính cách ngây thơ thẳng thắn." Dư Cảnh Trừng .
"Ngây thơ gì, chỉ là ương bướng—"
Chưa hết, Tầm Thục Hồng thấy Hoắc Dụng Từ vui, ngoảnh thấy Kiều Quốc Thịnh cũng đang bà với ánh mắt khó chịu, đành ngậm miệng.
"Thôi, ăn ."
Kiều Đông Hải lên tiếng. "Niệm Niệm, ông ăn tôm, nếu cháu thích thì cho ông nhé?"
Kiều Thời Niệm chỉ ghét Hoắc Dụng Từ, hỏng bữa ăn, liền : "Để cháu bóc cho ông!"
"Xem kìa, vẫn nỡ đưa tôm Dụng Từ bóc cho ông." Kiều Đông Hải trêu.
"Ông ngoại!"
Kiều Thời Niệm nũng. "Cháu chỉ ông ăn tôm cháu bóc thôi!"
"Thôi , cần giải thích, ông hiểu."
Kiều Đông Hải trêu thêm vài câu, với Hoắc Dụng Từ: "Dụng Từ, ăn cháu, cả tối chẳng thấy cháu ăn gì."
Hoắc Dụng Từ bình thản: "Vâng ạ."
Sau bữa tối, Kiều Thời Niệm định ở nhà ông ngoại.
"Dụng Từ, khuya , cháu uống rượu, ở đây một đêm ?" Kiều Đông Hải hỏi.