Tiên Quân, Bông Sen Trắng Đó Rất Hợp Với Ngài - Chương 39
Cập nhật lúc: 2025-09-01 19:23:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Âm Diễn thấy lừa Khương Thời nữa, vẻ mặt hung tợn. Móng vuốt của cắt qua cánh tay Khương Thời khiến nàng nhíu mày vì đau.
Khương Thời vững, lập tức dùng nữ tiên kiếm ngăn cản Âm Diễn.
Mặc dù đối phương thương, nhưng dù cũng là xà yêu ngàn năm. Hắn dùng xà lệnh khiến tất cả rắn trong ổ đều bò về phía Khương Thời. Vừa Khương Thời còn chống cự , chỉ trong chốc lát nổi da gà khắp .
Nàng ngừng lùi , gần như dồn đường cùng.
“A Vũ sợ rắn , nhưng chính là rắn đó.” Âm Diễn sự sợ hãi trong mắt Khương Thời, l.i.ế.m khóe môi. Quay đầu, từng bước tiếp cận nàng.
Khương Thời lạnh toát, dùng kiếm hất những con rắn nhỏ đang quấn lên. Trong ổ rắn thật sự âm u và ẩm ướt, chỉ ở bên trong thôi cũng khiến nàng thở nổi.
Rất nhanh, thể lực của Khương Thời chống đỡ nổi.
Động tác múa kiếm tay cũng vì thế mà chậm nhiều.
“A Vũ quen sẽ sợ.”
Âm Diễn nhân cơ hội tóm c.h.ặ.t t.a.y Khương Thời, khi nàng còn kịp phản ứng thì xoay một vòng lớn và ấn nàng xuống. Cánh tay thon dài của gần như thể bóp nát chiếc cổ trắng nõn của Khương Thời ngay lập tức, nhưng chỉ và động tác nào khác.
Dường như, đang cố ý chờ đợi điều gì đó.
“Đừng nhúc nhích, nếu cũng dám đảm bảo những con rắn cắn đứt một chỗ da thịt nào nàng .” Hắn ghé sát tai nàng, nhẹ nhàng .
Nụ yêu nghiệt khuôn mặt tuấn tú đó càng thêm rợn .
Khương Thời cố nén cảm giác tê dại da đầu, cố gắng bình tĩnh : “Âm Diễn, ngươi là ân nhân cứu mạng của ngươi. Vậy ngươi, nắm chặt như lắm ?”
Âm Diễn liền đáp: “Chẳng A Vũ quá tinh ranh .”
“Ngươi buông , ngươi cho ngươi đang đợi ai. Ta thể giúp ngươi.” Khương Thời định , nàng dựa những gì Âm Diễn đó liền suy đoán.
“A Vũ ngoan ngoãn đợi, nhúc nhích chính là giúp .”
Ai ngờ, Âm Diễn dễ lừa. Hắn u uất bóp chặt cổ Khương Thời, ánh mắt âm trầm về phía xương quai xanh của nàng.
Nếu để đợi Hạnh Tư Hoài, hận thể sớm cắn nát mặt.
Cũng để nàng nếm thử nỗi đau xương tủy.
Âm Diễn thò một tay, rút kiếm tay Khương Thời ném xa. Không kiếm, Khương Thời giống như một con cá khô. Nàng đè nén nỗi sợ hãi trong lòng mở lời: “Âm Diễn, dù bây giờ cũng nhàm chán. Hay là chúng trò chuyện , cứ giằng co như thế buồn lắm.”
Nam nhân: “?”
Nàng giở trò gì đây.
Hắn ghé sát nàng hơn, định hỏi thì Khương Thời tát một cái giữa đầu và cổ. nỗi đau đối với Âm Diễn chỉ như hạt mưa, Âm Diễn hung hăng về phía Khương Thời.
Khương Thời vẻ mặt ngơ ngác. Chẳng đánh rắn đánh bảy tấc .
Dường như thấu ý nghĩ của Khương Thời, Âm Diễn trêu chọc: “Ngươi cho rằng giống những con rắn tu thành hình ?”
Khương Thời: “…”
Lúc , một bình thuốc lăn từ miệng ổ rắn xuống chân họ. Khương Thời sáng mắt lên, định dùng chân lấy bình thuốc đó.
Âm Diễn chú ý tới, lập tức sai những con rắn khác quấn lấy bình thuốc.
Con rắn nhỏ mang đồ vật đến trong tay Âm Diễn. Hắn thấy bình : Thuốc đuổi rắn.
Hắn nhếch mép tỏ vẻ thú vị: “Chẳng qua là chuyển thế, tiên quân liền trở nên ngu ngốc như ? Đã , những con rắn tu thành…”
Lời còn dứt, một trận âm quang trút xuống. Bình thuốc biến thành lưỡi d.a.o sắc bén, tấn công thẳng tay Âm Diễn. Cảm giác đau đớn khó mà chịu đựng khiến lập tức buông tay đang nắm chặt của Khương Thời phát tiếng thét chói tai.
Khương Thời vội vàng rời khỏi . Trước mắt là một màn khói thuốc s.ú.n.g lớn. Mùi hôi thối khó ngửi lan tỏa trong khí. Khương Thời Âm Diễn biến thành một con xà yêu khổng lồ. Hắn đang há miệng đầy máu, lưỡi d.a.o sắc bén từng chút từng chút đ.â.m vị trí bảy tấc.
Theo tiếng gào thét của Âm Diễn, Đoạn Kính mà bám từ từ rơi xuống từ cơ thể .
Khương Thời chạy tới, đỡ lấy Đoạn Kính đang hôn mê.
Trong ánh mắt tối tăm, tiếng phi hạ xuống. Khương Thời ngẩng đầu, liền thấy Giang Tứ Hoài vẻ mặt vui. Hắn mặc một bộ y phục mỏng, khi gió thổi qua tóc dài tung bay, cổ áo mở, nhưng mang đến cảm giác an tuyệt đối.
“Nếu như , biến ngươi về rắn .” Giọng càng thêm trầm thấp, Giang Tứ Hoài từ lúc nào xuất hiện, mặt mang theo sự lạnh lùng vô tận.
Nếu tạo hóa thiên vị Giang Tứ Hoài, Khương Thời khẳng định.
Hắn dường như bất cứ lúc nào cũng thể lấy mạng con rắn , xuống Âm Diễn từ cao. Những con rắn nhỏ còn theo lời Âm Diễn sợ hãi cuộn , dám nhúc nhích.
“Giang Tứ Hoài! Cẩn thận!”
Nghe Khương Thời gọi , nam nhân chỉ lạnh nhạt nàng, giơ tay, vô luồng sáng rực rỡ chiếu xuống Âm Diễn. Khương Thời thể thấy da của Âm Diễn nhanh chóng nứt .
Mà Giang Tứ Hoài cũng dẫm cái bẫy mà Âm Diễn bố trí từ dùng để đối phó .
“Ngươi nghĩ ngươi thương, ngươi thể sống ?”
Ai ngờ, trận pháp của Âm Diễn như thể theo Giang Tứ Hoài. Giang Tứ Hoài hồn, nhốt bên trong. Hắn ngây , cảm thấy tiên lực của đang hút ngoài với một tốc độ khó mà dự đoán .
Khương Thời cắn răng, thảo nào Âm Diễn kiêu ngạo như .
“Hạnh Tư Hoài, ngươi sẽ sống !!!”
Giọng đầy lời nguyền rủa, sớm chờ Giang Tứ Hoài bước cái bẫy . Khương Thời thấy mà hồn xiêu phách lạc. Bộ quần áo nãy còn sạch sẽ của Giang Tứ Hoài nhanh dính vết máu, sờn rách.
Lương Hi Kiếm ngừng đ.â.m chỗ trận pháp, nhưng vẫn thể phá vỡ.
Không , Giang Tứ Hoài thể chuyện!
“Lương Hi Kiếm!” Khương Thời gọi. Thanh kiếm ý thức lập tức bay đến trong tay Khương Thời. Khương Thời vung kiếm c.h.é.m Âm Diễn, mà rắn của Âm Diễn cũng vì thế mà ngừng chảy máu.
dường như cảm thấy đau, hung dữ bò về phía Giang Tứ Hoài.
Trận pháp ám xạ , là dùng trăm ngàn con rắn luyện hóa mà thành. Đừng là thần kiếm, ngay cả khi hiện tại vẫn là tiên quân cũng thể thoát . Càng giãy giụa, tiên lực mất càng nhiều.
Tiếng gần như điên cuồng.
Khương Thời lo lắng Giang Tứ Hoài thở dồn dập, mặt ít mồ hôi.
Đột nhiên, trong đầu nàng tuôn trào cốt truyện. Sao nàng quên mất, chính là nắm giữ kịch bản. Mặc dù Khương Thời nhớ rõ lắm, nhưng hình như trong tiểu thuyết ghi rằng rắn độc Âm Diễn tu luyện một trận pháp đặc biệt để hại khác.
Cách giải quyết là –
“Lương Hi Kiếm, nếu ngươi chủ nhân của ngươi hẹo tại chỗ. Ngươi liền dùng tốc độ gấp hai mươi bay tìm Duy Chân cho .” Khương Thời với Lương Hi Kiếm.
Nàng giơ tay, dùng lưỡi d.a.o sắc bén mà Giang Tứ Hoài dùng, đ.â.m thẳng vết thương của Âm Diễn, càng lúc càng tàn nhẫn.
Đột nhiên, Khương Thời chỉ cảm thấy thứ gì đó bay khỏi ống tay áo nàng, là bình thuốc độc mà Âm Diễn đưa cho nàng lúc .
Khương Thời kinh hô, kịp bắt lấy cái chai.
Chỉ thấy cái chai vỡ nát, bên trong chất lỏng đen nhánh bay .
Bay thẳng và rơi lên mặt Đoạn Kính bên cạnh nàng.
“Ô!” Là tiếng của Duy Chân. Khương Thời thầm khen lắm. Lương Hi Kiếm nhanh như . Là một tiên thú, Duy Chân đầu trong các loài rắn khổng lồ. Nó thể khống chế mấy vạn tiên xà thế gian , càng đừng là xà yêu.
Duy Chân trận pháp mắt, trong mắt toát mấy chữ: “Ha ha, chuyện vặt.”
Sau đó, ánh mắt kinh ngạc của Âm Diễn, trực tiếp thu hết yêu khí mà những con xà yêu luyện hóa.
“Không!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-quan-bong-sen-trang-do-rat-hop-voi-ngai/chuong-39.html.]
Âm Diễn gào thét. Hắn Duy Chân cắn một miếng, kịp tránh. Khương Thời nhịn vỗ tay cho Duy Chân. Chỉ thấy Duy Thật ném Âm Diễn tới ném lui. “Bang” một tiếng ném xuống đất.
Hạnh Tư Hoài,
Một cái tên rõ ràng bao giờ bao giờ nhắc đến nhưng cảm giác quen thuộc. Giang Tứ Hoài khỏi trận pháp, Âm Diễn Duy Chân dạy dỗ đến thoi thóp.
Hắn nhíu mày, mang theo hàn khí lấy hộp bắt yêu chuyên dụng.
Thu nhỏ rắn của Âm Diễn, đó nhét .
Khương Thời còn đang đỡ Đoạn Kính ngây , thấy Giang Tứ Hoài mệt mỏi mà ngã xuống. Lập tức, nàng liền đẩy Đoạn Kính để đỡ Giang Tứ Hoài. Đoạn Kính mới tỉnh cú đẩy , đầu đập tường.
Đoạn Kính tỉnh táo hơn chút, cảm thấy đầu đau quá. Hắn vươn tay sờ gáy.
Sao sưng một cục to như ???
“Giang Tứ Hoài, ngươi chứ.” Khương Thời vươn tay Giang Tứ Hoài hất .
Vừa mới đỡ , nam nhân liền ơn.
Khương Thời bĩu môi, định gì đó liền thấy hai tay nắm chặt. Không đang kiềm chế cảm xúc gì nhưng dường như tâm trạng tồi tệ. Thấy Giang Tứ Hoài , Khương Thời tính xem tình hình của Đoạn Kính.
Vừa nãy chất lỏng từ bình thuốc độc, nàng rõ ảnh hưởng đến Đoạn Kính .
hiện tại xem Đoạn Kính dường như .
Vừa định nhấc chân, thở ấm áp phía dán lên. Khương Thời sững sờ, cả Giang Tứ Hoài ôm từ phía . Đầu nam nhân nhẹ nhàng tựa vai nàng, kiềm chế cảm xúc.
Khương Thời thể cảm giác sắp ngạt thở, dám động đậy.
Khương Thời: “…”
Sao, thế …
“Sau đừng nghịch dại nữa, đáng lo.” Giọng Giang Tứ Hoài vang vọng bên tai, Khương Thời ngây .
“Nếu A Lạc nhớ thở nó ngửi thấy ở Ma giới, tìm ngươi thế nào đây.” Giang Tứ Hoài .
Hắn , bảy tấc của rắn độc nối liền với trái tim. Chỉ cần dùng tiên khí nhắm thẳng đó sẽ thất bại. Giang Tứ Hoài dám đánh cược đạo hạnh của Âm Diễn lớn đến .
Lúc đó Khương Thời đang trong tay Âm Diễn, khi Giang Tứ Hoài hóa tiên khí thành bình thuốc ném qua, trái tim đập mạnh.
ngờ, Âm Diễn cố tình thiết kế để dẫn dụ .
Duy Chân thấy còn gì để chơi, phát tiếng kêu thể hiện . Không thể , Duy Chân là một tiên thú đáng tin cậy. Khương Thời rằng trở về sẽ cho nó thêm đùi gà. Duy Chân vui vẻ gật đầu.
Nó l.i.ế.m mặt Khương Thời hai cái, đó bay khỏi ổ rắn.
Khương Thời cạn lời, nàng nghịch dại ? Rõ ràng là Âm Diễn tự nhiên lôi nàng đến ổ rắn!
Vừa định đáp lời, Khương Thời liền cảm thấy trọng lượng nặng thêm. Nam nhân gần như đè đầu vai nàng, lưng gần như thể cảm nhận thở ấm áp của .
Khương Thời còn đang do dự nên hất , Đoạn Kính một tay kéo Khương Thời và Giang Tứ Hoài .
Đoạn Kính thấy Giang Tứ Hoài, một lạnh lùng như bám dính lấy Khương Thời, vô cùng khó hiểu. Hắn bụng đến hỏi: “Giang , ngươi cũng yêu quái bám ?”
Giang Tứ Hoài: “…”
Tại Âm Diễn ăn luôn.
Giang Tứ Hoài lạnh lùng liếc Đoạn Kính, trong lòng dâng lên ý nghĩ khó chịu. Đoạn Kính cảm giác ánh mắt lạnh nhạt của Giang Tứ Hoài lướt qua, trốn về bên Khương Thời.
Không Đoạn Kính phá vỡ gian riêng tư của họ, mà là Giang Tứ Hoài trông thật sự giống ngày xưa.
Bỗng nhiên, Đoạn Kính nhớ điều gì đó. Sắc mặt lo lắng: “A Nguyệt ! A Nguyệt chứ?”
Khương Thời khinh thường: “Bị ngươi đem từ kiệu hoa Đoạn gia ô nhục cả một đêm. Sau đó mặt đông đảo khách mời răn dạy nàng là yêu quái, còn nàng xứng gả cho ngươi.”
Đoạn Kính càng lúc càng cau mày, yêu quái khống chế đến mức .
“ , Ninh Nguyệt cô nương chịu quá nhiều đau khổ .” Khương Thời gật đầu.
Đoạn Kính: “Sau khi trở về nhất định tạ tội.”
Khương Thời mỉm : “Ngươi vẫn nên nghĩ xem thế nào để tránh truy sát của Ninh phu nhân .”
Đoạn Kính: “…”
Ngay khi Khương Thời và Đoạn Kính đang chuyện, Giang Tứ Hoài đột nhiên nắm lấy tay Khương Thời. Khương Thời đau mà , cảm thấy nam nhân đang dùng phép để trị thương cho .
Dòng nước ấm lướt qua, nỗi đau của Khương Thời ngày càng nhẹ.
Vừa nãy còn buột miệng “ngươi thể nhẹ nhàng một chút ” trong nháy mắt biến thành giọng nhỏ nhẹ dịu dàng “Cảm ơn.”
Giang Tứ Hoài còn trị thương xong cho nàng, liền thấy Đoạn Kính vén nửa mái tóc dài lên. Chỉ cái cục u đỉnh đầu : “Giang , thể giúp trị một chút ?”
Giang Tứ Hoài thèm , lấy một bình thuốc thật từ trong y phục ném cho Đoạn Kính.
Đoạn Kính bình thuốc đập , tạo thành một cái u to nữa.
Tống Bạch đến muộn. Hắn và sư vì để nhanh chóng tìm thấy Khương Thời tách tìm nàng.
Tống Bạch ngờ Đoạn Kính ở đây. Hắn nhớ rõ hành động của Đoạn Kính đối với Ninh Nguyệt cô nương hôm đó.
Mắt thẳng, để ý đến Đoạn Kính.
Đoạn Kính hiểu Tống Bạch thái độ với , bốn cùng khỏi ổ rắn.
Trước khi , Giang Tứ Hoài bảo họ chờ một lát. Khương Thời nghi hoặc, đó nàng thấy những con rắn nhỏ Giang Tứ Hoài dùng phép thả khỏi ổ rắn. Còn ổ rắn mà Âm Diễn dùng để tu luyện và chuyện Giang Tứ Hoài trực tiếp phá tan.
“Ngươi xa một chút.” Tống Bạch thấy Đoạn Kính mắt, sát hơn bên cạnh Khương Thời.
Đoạn Kính thái độ của cho ngơ ngác, bèn về phía Khương Thời.
Khương Thời bất đắc dĩ giải thích: “Tống Bạch, yêu quái đoạt thể. Hắn cũng rõ những chuyện đây, ngươi tha cho .”
Tống Bạch hừ một tiếng khinh thường: “Đó là vì đủ yêu Ninh Nguyệt cô nương, nếu dễ dàng yêu quái cho thần trí rối loạn. Nếu là sư của , tuyệt đối khả năng khống chế.”
Khương Thời cảm thấy Tống Bạch lý.
Không khỏi phụ họa: “Cũng đúng. mà thì , Đoạn Kính thể so với Giang Tứ Hoài? Chỉ mặt thôi, hai họ là một tiên trời, một ếch giếng .”
Tống Bạch gật đầu: “Nói đúng.”
Đoạn Kính: “…”
Buông tha !!!
Trong lúc mấy đang tranh cãi, Khương Thời thấy Giang Tứ Hoài về phía nàng. Khí chất xuất trần và khuôn mặt đó, khiến tim Khương Thời đập chậm nửa nhịp.
Ngay khi Khương Thời định bày tỏ lòng ơn vì đến cứu nàng, Giang Tứ Hoài hắng giọng.
“Hạnh Tư Hoài là ai.”
Có một khoảnh khắc Khương Thời chần chờ. Theo lý mà , Giang Tứ Hoài luân hồi chuyển thế. Ngoại trừ ở Thiên giới, đời sẽ ai Giang Tứ Hoài chính là Tinh Mệnh tiên quân.
Tại Âm Diễn gọi tên khi biến mất, Khương Thời thể lý giải.
Mà Giang Tứ Hoài nhớ . Hồi nhỏ Khương Thời dường như nhờ giúp tìm .
Mặc dù ký ức chút xa xôi và mơ hồ, nhưng Giang Tứ Hoài vẫn nhớ . Rốt cuộc lúc đó cảm thấy sẽ cướp Khương Thời, nên bao giờ thật lòng giúp Khương Thời tìm.