Tiến Kinh Sau Thành Vạn Nhân Mê - 31.
Cập nhật lúc: 2025-12-10 06:26:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó, hai chẳng lời nào bước tửu lầu.
Tên ăn mày vẫn giữ nguyên tư thế cúi lưng, khóe mắt ướt, lẽ là đầu tiên nếm trải tư vị tôn trọng.
Trong đại sảnh tửu lầu, tiểu nhị đang nhiệt tình dọn dẹp bàn ghế cho khách.
Trần Nhị Cẩu tùy ý gọi vài món, Ngụy Tranh ăn uống vui vẻ, hình nhỏ bé nhưng nuốt trọn hai bát cơm cùng một bàn đầy thức ăn.
Hai đang ăn ngon lành, ngoài đại sảnh đến mấy vị khách đặc biệt.
“Đại nhân! Mời trong!”, tiểu nhị thấy đến, lập tức nhiệt tình bước tới dẫn .
Xem mấy là khách quen ở đây.
Mấy đều vận y phục nha dịch, đàn ông dẫn đầu trông vẻ hung thần ác sát, cánh tay lộ từ ống tay áo, thể mơ hồ thấy một vết sẹo dài.
Kẻ , Trần Nhị Cẩu mơ cũng quên .
Ngụy Tranh cũng chú ý đến mấy , đồng t.ử co rút , căng thẳng, ẩn ý nhe răng.
Trần Nhị Cẩu đưa tay nhẹ nhàng xoa dịu mu bàn tay , hai vẫn giả vờ như chuyện gì tiếp tục dùng bữa.
Tiểu nhị dẫn mấy đến bàn bên cạnh Trần Nhị Cẩu.
Tên đầu sỏ nha dịch ghế dài, một chân gác lên đuôi ghế, nhón một hạt lạc từ đĩa bàn ném miệng: “Mấy ngươi con heo mập đó kêu t.h.ả.m thế nào , còn tra tấn bao lâu ngất xỉu .”
Mấy nha dịch khác dường như gợi hứng thú, nhao nhao truy hỏi: “Vậy huyện lệnh đại nhân trực tiếp…”
Một nha dịch trong đó hết lời, mà đưa tay lên cổ động tác cắt cổ.
“Cái ngươi hiểu , huyện lệnh đại nhân chẳng vì cái .”, tên đầu sỏ nha dịch xoa hai ngón tay: “Nghe Lưu đại phu giàu nứt đố đổ vách, hơn nữa còn giấu cả một rương vàng, huyện lệnh đại nhân thể động lòng?
Vả , phu nhân huyện lệnh chúng là kẻ mắt cao hơn trán, chút vốn liếng, ả dâm phụ chịu theo ?”
“Vậy con heo mập đó chịu nổi tra tấn ? Đến giờ vẫn khai ?”, nha dịch hỏi.
“Hắn khai , chỉ là huyện lệnh đại nhân sai tìm mà thấy, đoán là dối, đây chẳng đang xét xử .”
“Mẹ kiếp, nếu rương vàng đó là của , cũng nếm thử mùi vị của ả dâm phụ ?”, một nha dịch chua chát .
Mọi liền dâm đãng tục tĩu.
Tên đầu sỏ nha dịch cũng nghĩ đến chuyện gì , trong mắt lộ vẻ tham lam.
Đợi mấy , Trần Nhị Cẩu mới đến quầy yêu cầu một phòng, tiện thể hỏi thăm tiểu nhị khi nào mấy nha dịch sẽ đến đây dùng bữa.
Trần gia thôn cách Thanh Sơn trấn quá xa, thêm ông nội mất, cũng cần ở Trần gia thôn nữa, huống hồ giờ đây Ngụy Tranh bên cạnh.
Chỉ cần hai họ ở bên , sống ở cũng như , hơn nữa để tiện cho Ngụy Tranh thể sách học chữ, chi bằng cứ ở Thanh Sơn trấn.
Tối đến, trong phòng khách, Trần Nhị Cẩu quả thực chút mệt mỏi, chợp mắt từ tối qua đến giờ.
Hắn gọi tiểu nhị mang chút nước nóng, định tắm rửa sạch sẽ ngủ một giấc ngon lành.
Chỉ là nước nóng , đầu thấy Ngụy Tranh đang mở to đôi mắt phượng đáng thương .
“Ta tắm.”
Hắn suýt quên mất, tắm cho Ngụy Tranh đúng là một đại sự nan giải.
Trần Nhị Cẩu trừng mắt: “Không !”
Ngụy Tranh càng đáng thương hơn, cúi đầu, lén lút dùng đôi mắt phượng liếc Trần Nhị Cẩu.
Mỗi bắt gặp, đều trưng vẻ mặt rưng rưng sắp .
Hai đối đầu hồi lâu, kết quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tien-kinh-sau-thanh-van-nhan-me/31.html.]
Ngụy Tranh nhẹ nhàng cọ đến bên Trần Nhị Cẩu, bộ thiết cọ cọ .
Trái tim Trần Nhị Cẩu lập tức tan chảy như nước mùa xuân, nhưng vẫn kiên định dùng tay che mặt Ngụy Tranh, đẩy xa một chút.
“Không tắm thì ôm !”
Ngụy Tranh lập tức chịu, bộ nhào tới ôm, Trần Nhị Cẩu để biểu lộ lập trường kiên định của , lập tức né tránh.
Trần Nhị Cẩu né tránh, Ngụy Tranh càng tủi hơn, hai đùa giỡn một hồi, cuối cùng Trần Nhị Cẩu vẫn Ngụy Tranh nhào tới đè xuống.
Có lẽ buông thả tâm tính, Ngụy Tranh cuối cùng l.i.ế.m một cái lên mặt Trần Nhị Cẩu.
Trần Nhị Cẩu tuy đây là Ngụy Tranh đang thể hiện thiện ý với , nhưng vẫn nghiêm khắc : “Sau tùy tiện l.i.ế.m khác.”
Ngụy Tranh bĩu môi: “Tại ?”
Trần Nhị Cẩu: “Nào nhiều tại như , bỏ cái thói quen , .”
Hắn xong, tự thử nhiệt độ nước, vặn.
Ngụy Tranh lầm bầm phía : “Ta l.i.ế.m khác, chỉ l.i.ế.m thôi mà.”
Trần Nhị Cẩu rõ: “Cái gì?”
“Không gì.”, Ngụy Tranh trực giác mách bảo nếu câu , tối nay Nhị Cẩu thể sẽ cho ngủ chung giường.
Hắn thật là một nam nhân t.h.ả.m thương mà.
Cuối cùng, Ngụy Tranh yêu cầu Trần Nhị Cẩu tắm cùng, mới chịu xuống nước.
Bất đắc dĩ, Trần Nhị Cẩu đành thỏa hiệp.
Hai cùng bước bồn gỗ, Trần Nhị Cẩu Ngụy Tranh trong lòng chơi nước vui vẻ, trong lòng luôn một cảm giác buồn bã mơ hồ rằng lừa.
Ngày hôm , Trần Nhị Cẩu dậy sớm, Ngụy Tranh vẫn còn trong giấc ngủ.
Hắn mặc quần áo xong, một xuống lầu gọi thức ăn.
Khi lên, Ngụy Tranh đang trần truồng ở cửa, vẻ mặt đầy căng thẳng.
Thấy Trần Nhị Cẩu lên, nhào lòng , tiện tay c.ắ.n nhẹ một cái lên cổ tay .
Có lẽ do ảnh hưởng của hai , Ngụy Tranh trở nên thiếu cảm giác an , nên khi tỉnh dậy thấy , nội tâm hoang mang, sợ hãi, vì mới ở cửa, mắt mong ngóng về.
Có lẽ nhận Ngụy Tranh đang căng thẳng, Trần Nhị Cẩu hỏi gì, chỉ nắm tay , dẫn phòng, xổm xuống mang giày vớ cho .
Buổi chiều, Trần Nhị Cẩu dẫn Ngụy Tranh ngoài.
Một đàn ông trung niên chân què ở cửa tửu lầu, đợi Ngụy Tranh xong, cung kính dẫn hai đến một con hẻm rách nát.
Sâu trong con hẻm một căn nhà đổ nát.
“Mở cửa, mở cửa!”, đàn ông trung niên chân què cố sức đập cửa.
Chốc lát , cửa mở từ bên trong, một thiếu niên mười tám, mười chín tuổi bước .
Hắn đàn ông què chân, kinh ngạc: “Dương ăn mày, mấy ngày gặp ngươi trông bảnh bao thế?”
Người đàn ông què chân tên Dương ăn mày, chút ngượng ngùng gãi đầu: “Tiểu lừa đảo, ngươi đỡ hơn chút nào ?”
Thiếu niên , sắc mặt chút ảm đạm lắc đầu.
Không khí nhất thời chút nặng nề, nhưng thiếu niên cách xử lý tình huống, đ.ấ.m nhẹ đàn ông què chân một cái: “Ngươi vẫn hôm nay đến gì? Chẳng lẽ chỉ để hỏi thăm ?”
Người đàn ông què chân vội vàng xua tay: “Không , đến giới thiệu mối ăn cho ngươi.”
Nói đoạn, tránh để lộ Trần Nhị Cẩu và Ngụy Tranh phía .