Sau khi uống một ly để giải khát, cô gọi điện thoại thông báo cho bên chuyển phát nhanh đến lấy hàng. Cô cầm sổ sách đối chiếu danh sách hàng cần chuyển phát nhanh, khi xác nhận bỏ sót thứ gì, cô mới yên tâm quầy chờ đợi.
Thông báo WeChat của điện thoại di động ngừng vang lên, quá nhiều yêu cầu tư vấn. Thẩm Như Như thời gian trả lời từng tin nhắn một, chỉ thể ưu tiên trả lời những vị khách vẻ thiện chí và dứt khoát. Còn những hỏi hỏi nhiều vấn đề nhưng cuối cùng cũng quyết định, cô đều để ý. Giữa lúc đang vội vã gõ chữ, điện thoại của Thẩm Như Như reo lên, là trai cô, Thẩm Thần Thần. Thẩm Như Như sửng sốt, nhận điện thoại: “Anh? Có việc gì thế?”
Anh Thẩm tức giận : “Mấy tuần gọi điện thoại cho , em cũng quan tâm . Vừa mở miệng hỏi chuyện gì, em là em gái của nữa ?”
Thẩm Như Như phì , cạn lời: “Tức giận đến độ cơ ? Lại gặp chuyện gì khó khăn trong công việc ?”
Anh Thẩm oán trách: “Không , ngày mốt là ngày bao nhiêu, em quên ?”
Thẩm Như Như nghĩ nghĩ, trong nhà ai sinh nhật tháng tám: “Em nhớ, ngày gì thế ạ?”
“Ngày kỷ niệm kết hôn của cha đó! Hàng năm đều diễn mà em cũng quên ?”
Thẩm Như Như: “…”
Bởi lẽ, hàng năm cha cô đều ngoài tận hưởng thế giới riêng của hai , bao giờ dẫn theo hai em cô. Thế nên Thẩm Như Như sớm quên bẵng cái ngày , cũng chẳng nghĩ theo hướng đó.
“Ngày kỷ niệm của hai bọn họ cũng trải qua cùng chúng , nhớ để gì, định trở về bóng đèn ?”
Mèo Dịch Truyện
Anh Thẩm im lặng một lát khẽ : “Em thấy , tháng thông báo trong nhóm chat WeChat của gia đình , năm nay cả nhà bốn chúng sẽ cùng trải qua. Ngày mai em trở về , đặt vé máy bay cho em .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-88.html.]
Anh xong, Thẩm Như Như liền nhận tin nhắn từ hãng hàng , nhắc nhở cô ngày mai mặt ở sân bay hai tiếng để thủ tục bay.
Đột nhiên thông báo rằng ngày hôm về nhà, Thẩm Như Như chút bối rối kịp trở tay. Chuyện kinh doanh của cửa hàng bận như , hôm nay nhận nhiều đơn đặt hàng. Đột nhiên đóng cửa chỉ là thất hứa với khách hàng, mà còn thể ảnh hưởng đến sự phát triển lâu dài của cửa hàng. Chưa kể, đàn vịt nhỏ của cô cũng chẳng ai chăm sóc…
Sau khi suy xét một hồi lâu, cô quyết định nhờ dì Phan sống ở nhà bên cạnh giúp đỡ. Dì Phan là một bà nội trợ, ngày thường , con cái trong nhà cũng lớn và học ở nơi khác, cần bà chăm sóc. Trừ thời gian nấu nướng và dọn dẹp vệ sinh, thời gian còn đều rảnh rỗi, ngay cả thời gian chơi mạt chược cũng là buổi tối, xung đột với thời gian việc của cửa hàng Kính Hoa Duyên.
Sau khi quyết định, Thẩm Như Như lập tức sang nhà dì Phan để chuyện về việc cô về nhà, nhờ bà trông nom cửa hàng giúp, thù lao tính theo ngày, một ngày ba trăm tệ. Thu nhập như cao hơn gấp mấy so với mức lương bình thường ở thị trấn Mộ Nguyên, cao. Phan Hồng lập tức đồng ý: “Cháu yên tâm trở về , dì sẽ trông giúp cháu.”
Thẩm Như Như dặn dò bà một lưu ý khi chăm sóc hoa, đồng thời trở về chuẩn và bảo quản những bó hoa đặt ngày lễ, đó bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Trong nhà ở thành phố S quần áo để , cô chỉ cần mang theo một bộ mỹ phẩm dưỡng da dùng cho chuyến là , mang thêm túi đựng thẻ và túi tiền, vô cùng nhẹ nhàng.
Liệu nên mang theo một ít giấy vàng và chu sa nhỉ…
Thẩm Như Như suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định mang theo một ít. Dù chúng cũng nặng, nhét ba lô chẳng chiếm bao nhiêu diện tích, lỡ việc cần dùng đến thì sẽ ngay.
Sau khi thu dọn xong, đồ đạc vặn đầy một chiếc ba lô nhỏ.
Giải quyết xong xuôi công việc bề bộn, cô mới xuống bếp hâm nóng một bát canh bí đỏ, coi như bữa tối muộn.