“Tổng cộng là chín trăm sáu mươi tệ ạ.”
Rời khỏi Kính Hoa Duyên với những chậu hoa mới mua, bà Lâm vẫn còn miên man nghĩ về khí trong cửa hàng và ly nước sôi uống, rốt cuộc vì mà nó ngon đến nhỉ?
Nhà của Triệu Hằng Nhất ở gần công viên Mộ Nguyên. Những ngôi nhà ở đây khác hẳn với những căn nhà tường trắng ngói xanh cổ kính như phố cổ, xung quanh đều là những tòa nhà tự xây riêng biệt. Trước đây, khi ông nội của còn sống chỉ quen sử dụng nước giếng, cho nên khi xây nhà đặc biệt cho xây một cái sân nhỏ ở tầng , trong sân đào một cái giếng. Bây giờ thì tiện lợi cho quá .
Vừa về đến nhà, kìm mà ném bùa tịnh thủy xuống giếng nước.
“Mẹ ơi, hôm nay chúng dùng nước giếng nấu canh xương sườn hầm khoai tây nhé! , nấu cả chè đậu xanh nữa!”
Bà Lâm bước cửa chậm hơn con trai một bước, mỗi tay cầm một chậu hoa: “Mẹ thấy , thằng bé , giờ thấy con ham ăn đến thế ?”
Triệu Hằng Nhất về phòng lấy thùng múc nước: “Bởi vì nước khi lọc ngon, nấu canh cũng cực kỳ ngon đó .”
“Ồ, ý con là món nấu dở ư?”
Mèo Dịch Truyện
“… Mẹ, đừng hiểu lầm, con ý đó ạ.”
Thoáng chốc đến bữa tối, từng nhà đều thắp đèn, mùi thức ăn thơm lừng lan tỏa khắp khu dân cư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-78.html.]
Triệu Hằng Nhất sớm túc trực ở cửa phòng bếp, yên ngắm món ăn nóng hổi bếp. Cuối cùng cũng đến lúc ăn cơm, vội vã bày bát đũa ngay bàn. Triệu Kiện bước cửa thấy bộ dạng của con trai, ông vô cùng ngạc nhiên: “Sao hôm nay con nhiệt tình ăn cơm đến , hết hứng thú với game ?”
Triệu Hằng Nhất múc một thìa canh xương sườn, thổi nguội đưa miệng, vẻ mặt khoa trương hết sức: “Cha đừng nữa, cha xuống ăn ạ, ngon lắm luôn.”
Triệu Kiện phản ứng của con trai khiến ông bật : “Lần đầu con ăn món nấu ?” Ông rửa tay xuống, gắp bừa một miếng cá, đưa miệng thì sững sờ: “Cá hôm nay thật là tươi, thịt mềm, tan chảy trong miệng.”
Trên bàn ăn ai đáp ông , đều bận động đũa, cá trong đĩa nhanh chóng quét sạch. Triệu Kiện trừng mắt, cũng chịu thua kém mà ăn theo.
Ăn một bữa cơm giống như một trận càn, khi cuộc chiến ẩm thực khép , bàn chỉ còn những chiếc bát đĩa sạch bong kin kít. Triệu Hằng Nhất thỏa mãn xoa bụng trở về phòng chơi game. Triệu Kiện ghế nhúc nhích, chỉ chằm chằm bà Lâm: “Em giấu học nấu ăn đúng ?”
Bà Lâm trừng mắt ông , thu dọn bát đũa : “Không khả năng nấu nướng của em lên tay, mà là nước nấu ăn hôm nay khác với ngày.”
Bà kể chuyện hôm nay con trai nài nỉ, đòi đến Kính Hoa Duyên mua bùa tịnh thủy. Trong mắt bà hiện rõ sự ngạc nhiên: “Nếu là đây, tuyệt đối em sẽ tin đời những chuyện thần ma quỷ quái gì đó, nhưng hôm nay, lá bùa thực sự khiến em mở rộng tầm mắt.”
Triệu Kiện việc trong chính phủ, suy nghĩ lý trí và cẩn trọng hơn. Ông tựa lưng ghế, trầm ngâm một lát, : “Em về phong thủy thì còn thể hình dung đôi chút.”
“Mấy thứ bùa chú ... chẳng là do mấy tay lừa đảo dựng lên ? Nếu thực sự linh nghiệm đến , hẳn là sớm nổi đình nổi đám , chứ chuyện dùng chiêu trò lừa phỉnh khác... Thôi , ngày mai cô đừng dùng nước giếng để nấu ăn nữa. lúc cháu lên thành phố một chuyến, cháu sẽ mang mẫu cho đồng nghiệp ở phòng nghiên cứu kiểm tra xem vấn đề gì ?”
Bà Lâm ấn tượng với Thẩm Như Như, cảm thấy cô kiểu lừa gạt. Thế nhưng, bà vẫn tránh khỏi chút hoài nghi, dù chuyện thật sự quá khó tin.