Từ Dẫn Châu lắc đầu, ho nhẹ hai tiếng: “Không .”
Thẩm Như Như: “…” Như quá qua loa ?
Vịt vàng nhỏ chậm rãi đến gần chiếc giỏ. Nó trong một lúc tò mò nhảy , xoay vài vòng quanh mấy quả trứng chim ngẩng đầu Từ Dẫn Châu, đó kêu quạc quạc hai tiếng.
“Nó gì?” Thẩm Như Như tò mò.
Từ Dẫn Châu về phía cô: “ cũng .”
Mèo Dịch Truyện
Cả hai cứ xổm đất, lặng lẽ quan sát chiếc giỏ. Sau khi loanh quanh vài vòng, vịt vàng nhỏ nhẹ nhàng nhấc chân nhảy qua. Đôi chân màng đệm của nó bước lên trứng nhẹ như đất bằng, chẳng hề vấn đề gì. Vịt vàng nhỏ mấy quả trứng một lúc, bắt đầu dùng mỏ mổ nhẹ vỏ trứng, mổ quả một chút, quả một chút, miệng kêu “du du du”.
Thẩm Như Như khẽ toát mồ hôi hột: “Lỡ nó ăn trứng thì bây giờ?”
“Nó mổ vỡ .” Từ Dẫn Châu bình tĩnh, vươn tay nhẹ nhàng bắt lấy vịt vàng nhỏ, đặt nó lên mấy quả trứng chim.
Lúc đầu, vịt vàng nhỏ chịu, nó cứ vùng vẫy chân và gân cổ kêu quạc quạc non nớt. một lát , cứ như thể hiểu ý Từ Dẫn Châu, nó ngoan ngoãn thu chân, im thin thít trong giỏ, cục lông vàng bé xíu vặn phủ kín mấy quả trứng chim. “Thông minh thật.” Từ Dẫn Châu khẽ , bón cho nó một miếng thịt nhỏ.
Thẩm Như Như Tiểu Hoàng đang ngoan ngoãn ấp trứng, khỏi bật : “Mày lớn nhanh thật đấy, bé con.”
Trong khi hai đang ở Kính Hoa Duyên xem vịt con ấp trứng, Vương Tây Nhã hỗ trợ thầy giáo
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-74.html.]
thành một ca phẫu thuật tim đầy cam go. Vương Tây Nhã bước khỏi phòng mổ, tháo khẩu trang, cởi bỏ bộ đồ bảo hộ trắng toát, trở về văn phòng và thả xuống ghế. Người đồng nghiệp đối diện ngẩng đầu cô, giọng quan tâm: “Sao thế? Lại ca đêm ?” Vương Tây Nhã khẽ gật đầu mệt mỏi, mở ngăn kéo, lấy một hộp bánh quy. Cô vội bóc gói, nhét ngay hai miếng miệng, nhồm nhoàm : “Ba giờ sáng chạy đến tăng ca , đến giờ vẫn gì bụng, ngay cả nước cũng kịp uống. sắp đói đến ngất xỉu luôn đây!”
“Haizz, bệnh viện thiếu bác sĩ gây mê quá, cô vất vả thật. mà vị trí tuy cực khổ lúc đầu nhưng về đãi ngộ với tiền thưởng hậu hĩnh lắm, cô nhất định kiên trì nha!” Người đồng nghiệp an ủi vài câu tò mò: “Mà , thấy sắc mặt cô dạo hơn hẳn đó. Quầng thâm mắt cũng mờ nhiều, thức đêm liên tục mà da dẻ vẫn sáng mịn rạng rỡ thế , là thức khuya riết mà kinh nghiệm giữ da ?”
Vương Tây Nhã sững sờ, vội rút trong túi một chiếc gương nhỏ, soi thật kỹ một lúc bất ngờ thốt lên: “Ây da, cô thì cũng chẳng để ý, da dẻ đúng là thật!”
Cô xoa xoa gương mặt, bỗng dưng cảm thấy tinh thần cũng phấn chấn, sảng khoái hơn hẳn…
mà dạo gần đây cô đổi mỹ phẩm dưỡng da, cũng chẳng dùng thực phẩm chức năng gì … Chẳng lẽ đúng là thức khuya riết thành bí quyết thật ?
Vương Tây Nhã trầm ngâm một lát, cúi đầu chiếc túi bùa nhỏ trong túi xách. Bên trong chính là [Bùa Ích Khí Cấp 1] mà Thẩm Như Như gửi cho cô mấy ngày .
Chết tiệt, chẳng lẽ cái tác dụng thật ư? Thẩm Như Như biến thành thầy bùa từ lúc nào trời???
Vương Tây Nhã lập tức gọi điện cho Thẩm Như Như để hỏi cho nhẽ. Rõ ràng là mở tiệm hoa mà! Sao đang từ bà chủ tiệm hoa biến thành thầy bùa ? cô định tìm điện thoại thì chiếc di động bàn reo lên. Là thầy giáo gọi, bên khoa phụ sản một sản phụ xuất huyết nghiêm trọng, nhân lực phòng mổ đủ, gọi cô đến hỗ trợ ngay lập tức.
“Em , em sẽ đến ngay ạ.”
Vương Tây Nhã cúp máy, vội vàng nhét nốt miếng bánh quy còn sót miệng, cầm ly nước uống mấy ngụm lớn, dậy chuẩn lao ngay.