Đột nhiên, một bóng đột ngột hiện lặng lẽ quầy hàng, ngay đó là giọng trong trẻo, dễ chịu: “Bà chủ, cô thuật vẽ bùa ?”
Thẩm Như Như đang tập trung đếm tiền thì giật bởi câu hỏi bất ngờ đó, tay cô khẽ run, những tờ tiền vương vãi khắp sàn nhà. Cô ngẩng đầu , thấy một vị đạo sĩ vận đạo bào chỉnh tề, tóc búi cao đang ở quầy, ánh mắt thoáng nét hối , cất lời: “Xin , cô sợ ?”
Trong thời đại , một đạo sĩ ăn mặc chỉnh tề, trang trọng như là hiếm gặp, mà một đạo sĩ trẻ tuổi, điển trai, còn để tóc dài thì càng hiếm gặp hơn. Thẩm Như Như giật , nhanh chóng quan sát từ đầu đến chân, cô mơ hồ cảm nhận một luồng khí quen thuộc tỏa từ , trong đầu hiện lên một ý niệm: “Anh là…”
“À, quên giới thiệu, là Bách Lý Vô Thù, là đạo sĩ từ Tam Thanh Quán núi, trấn Mộ Nguyên.” Ánh mắt Bách Lý Vô Thù lướt qua Thẩm Như Như, dừng kệ hàng phía cô: “Vừa khi ngang qua, bàn tán về bùa chú Kính Hoa Duyên, tò mò nên mới xem thử, xưng hô với đạo hữu ?”
Bách Lý… Họ thật sự hiếm gặp. Thẩm Như Như gật đầu, cô mời xuống: “Hóa là đạo trưởng của Tam Thanh Quán, là Thẩm Như Như, quen gọi là bà chủ Thẩm. Đạo trưởng, mời , chúng uống , chuyện khác chúng hãy .”
Bách Lý Vô Thù nhẹ nhàng xuống chiếc ghế cạnh cửa sổ, thấy bàn bày giấy vàng và chu sa, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc: “Đạo hữu Thẩm, cô vẽ bùa ở đây ?”
Thẩm Như Như lấy một tách sạch, rót cho một ly Bích Loa Xuân, đó xuống vị trí đối diện, gật đầu : “ , bình thường đều ở đây rèn luyện thuật vẽ bùa, gì ?”
“Cửa sổ sát đường, dòng qua tấp nập, âm thanh ồn ào.” Bách Lý Vô Thù ngoài cửa sổ, : “Còn khách hàng , chẳng lẽ đạo hữu Thẩm thấy gì bất ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-70.html.]
Thẩm Như Như lắc đầu, thong thả nhấp một ngụm : “Lúc , khi thức đêm ôn tập ở thư viện của trường, ở bàn bên cạnh ăn mì gói cũng chẳng thể xao nhãng, huống hồ những điều . Hơn nữa, điều quan trọng nhất khi vẽ bùa chẳng là linh khí ? Không đủ linh khí thì tập trung đến mấy cũng bằng .” Cô im lặng, ánh mắt rời khỏi đàn ông đối diện, cẩn thận quan sát từng biểu cảm và cử động của .
Mèo Dịch Truyện
Bách Lý Vô Thù cuối cùng cũng đầu thẳng cô: “Cô là tử của môn phái nào ?”
Thẩm Như Như thầm nghĩ, quả nhiên là trong giới, cô dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: “Đạo trưởng Bách Lý, khi hỏi khác, nhất nên tự giới thiệu môn phái .”
“Xin , lâu lắm mới hạ sơn, nên nắm rõ thói quen giao tiếp hiện nay cho lắm.” Bách Lý Vô Thù gật đầu tỏ vẻ xin , chỉ một giây , lấy từ trong đạo bào một tấm danh nhỏ, đặt lên bàn và đẩy về phía Thẩm Như Như: “Ở Tam Thanh Quán chúng , ngoài ba vị tôn thần, còn thờ bảy vị Bắc Đẩu Tinh Quân, bái sư trướng Ngọc Hành Tinh Quân, đây là danh của .”
Danh in biển hiệu Tam Thanh Quán, trấn Mộ Nguyên, in màu trang trọng, phía biển hiệu là tên và thông tin liên lạc của Bách Lý Vô Thù, cuối cùng là địa chỉ của đạo quán.
Ngay cả đạo sĩ thời nay cũng dùng danh … Thẩm Như Như mấy , đột nhiên cảm thấy bản vẻ… thiếu sót quá: “ là tử của Vô Lượng Tổ Sư, ngại quá, tạm thời danh .”
“Vô Lượng Tổ Sư?” Bách Lý Vô Thù kinh ngạc đến tột độ: “Vị cũng thu nhận tử ngoài dân gian ?” Thẩm Như Như thấy phản ứng mạnh đến , cô liền ngớ : “Chẳng lẽ Tổ sư gia thể thu nhận tử ?” “Không, tất nhiên là …”