“Luân hồi ư?” Thẩm Như Như kinh ngạc : “Không hai mới kết hôn ? Nếu luân hồi, hai sẽ thể gặp nữa chứ? Anh nỡ rời bỏ Tiểu Phù ?”
“Đương nhiên nỡ, nhưng ở dương gian lâu sẽ cho Tiểu Phù.” A Quý tươi: “Chúng lo lót xong xuôi , sẽ đầu thai kiếp vẫn thành vợ chồng.”
Sau màn chia tay đầy xúc động, A Quý và Tiểu Phù rời khỏi Kính Hoa Duyên. Hai vợ chồng khoác tay , ngọt ngào rời .
Nghĩ đến gặp bọn họ nữa, Thẩm Như Như chút buồn bã. Cô khóa cửa chính, giếng trời, vô thức ngẩng đầu ngắm bầu trời đêm.
Trăng tròn treo cao nền trời đen kịt, ánh trăng như sương giăng.
Thoáng cái đến rằm , ngày mai nên thắp hương, đốt ít tiền vàng cho Tổ sư gia .
Ngọn đèn dây tóc mái hiên bừng sáng. Dưới ánh đèn, đầu chú vịt con màu vàng ươm gác bên khung cửa sổ. Bộ lông tơ vàng óng trông mềm mại, sờ thích vô cùng. Thẩm Như Như ngứa tay, cúi xuống xoa nhẹ vài cái. Những loài vật nhỏ dễ thương khả năng xoa dịu tâm hồn diệu kỳ. Chỉ chạm một lúc, cô cảm thấy vơi phần nào nỗi mất mát, hài lòng trở về phòng nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm , Lý Mạnh Huy xách theo lỉnh kỉnh túi lớn túi nhỏ lễ vật đến Kính Hoa Duyên, Lâm Hạo cũng cùng.
“Bà chủ Thẩm, Thẩm đại sư! đến cảm tạ ơn cứu mạng của cô!”
Giọng của Lý Mạnh Huy vẫn sang sảng như thường, tinh thần cũng vô cùng phấn chấn. Chân kịp bước qua ngưỡng cửa, giọng vang vọng khắp phòng khách.
Tịnh thất tầng hai. Thẩm Như Như đang nâng niu nén nhang dài, quỳ tấm bồ đoàn bàn thờ, tâm trí bình lặng, nhỏ giọng tụng niệm Huyền Môn Kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-60.html.]
Mười lăm âm lịch hàng tháng là một ngày lễ trọng đại của Huyền Môn. Ngày , tử các môn các phái đều tắm gội sạch sẽ, mặc quần áo cư sĩ, thành tâm niệm kinh dâng hương lên Tổ sư gia của . Những tử phúc duyên, thậm chí còn thể Tổ sư gia điểm hóa. Loại cơ hội thể gặp nhưng khó lòng cầu , một khi may mắn nắm bắt , lợi ích cả đời dùng hết.
Mèo Dịch Truyện
“Tạp Ký” và “Huyền Thiên Chú” tay Thẩm Như Như chính là ví dụ điển hình. Hai quyển sách tất cả tử Huyền Thiên Môn đều thể . Ông ngoại thờ phụng Vô Lượng Tổ Sư cả đời, nhưng vẫn thể lấy dù chỉ một quyển, mà cô nhập môn cả hai quyển, trong phút chốc trở thành “ thắng cuộc” của cuộc đời. Giống như một tân binh gà mờ trong game, bước làng tân thủ nhặt hai món trang đỉnh cấp, giá trị trời. Tiếp theo chỉ việc ung dung thăng cấp là .
Ngâm tụng xong, Thẩm Như Như nâng nén nhang dài lên cắm lư hương, kịp cắm cho vững, thì tiếng Lý Mạnh Huy vang vọng cô giật . Tay cô run rẩy, tàn hương cháy ở đầu que hương lập tức rung mạnh, rơi xuống kẽ tay . Nhiệt độ nóng bỏng lập tức xuyên thấu da thịt.
“Ssss.”
Thẩm Như Như lau tàn hương , vội vàng chạy xuống lầu, lao nhà bếp vặn vòi nước, dùng nước lạnh xối rửa chỗ bỏng. Tàn hương đúng lúc rơi vị trí kẽ tay , bỏng đến đỏ ửng một mảng, còn nổi lên vài cái mụn nước nhỏ li ti.
Lý Mạnh Huy gây họa lớn, vẫn đang hét toáng lên ngoài cổng: “Bà chủ Thẩm, mau mở cửa , đến đưa quà cảm tạ đây!”
Lâm Hạo chú ý đến những nhà hàng xóm gần đó bắt đầu đưa mắt tò mò sang, nhíu mày: “Anh đừng la hét nữa, lẽ bà chủ Thẩm vẫn còn đang ngủ.”
“Đại sư thì gì chuyện ngủ nướng!” Lý Mạnh Huy khịt mũi khinh thường, đặt mấy túi quà trong tay xuống, chuẩn rút điện thoại : “Chắc chắn là cô ngoài xử lý công việc , để gọi điện hỏi thử.”
Lúc , cửa chính Kính Hoa Duyên mở toang.
Thẩm Như Như hôm nay ăn mặc cực kỳ đơn giản: áo trắng, quần trắng rộng rãi, chất liệu vải voan mềm mại. Mỗi khi gió thổi, tà áo khẽ phất phơ.
Lý Mạnh Huy sững sờ mất một lát, lập tức cất điện thoại , liền mở miệng tán thưởng: “Cách ăn mặc của bà chủ Thẩm toát lên tiên khí, là đại sư!”