Vừa đăng lên, vài lượt thích nhanh chóng xuất hiện. Cô nhấn xem, tắt điện thoại đặt sang một bên, mở tivi , chuẩn tìm một bộ phim nào đó để xem cày. Kết quả tivi mới mở, cửa chính của cửa hàng phía tiếng gõ vang.
Thẩm Như Như lập tức sải bước mở cửa.
“Anh Từ?” Cô Từ Dẫn Châu bên ngoài cửa, nghi hoặc hỏi: “Bùa an giấc mất ?”
Từ Dẫn Châu gật đầu: “Không để nữa .”
Mèo Dịch Truyện
Quả nhiên là thiếu gia nhà giàu, thứ chỉ vài trăm tệ mà chẳng bận tâm chút nào. Tần suất mua sắp đuổi kịp hàng tiêu dùng nhanh . Thẩm Như Như lẩm bẩm trong lòng, quầy tìm một tấm bùa an giấc, nhét túi và đưa cho , dặn dò: “Anh Từ , nhất nên nhét bùa gối, khó mất hiệu quả hơn.”
Từ Dẫn Châu cất bùa túi, trả tiền, nhưng vẫn rời . Anh nhắm mắt, hít một thật sâu hỏi: “Cô Thẩm, cô tiện cho một lát ?”
Lời nếu là một đàn ông khác , lẽ sẽ dễ khiến cảm thấy phản cảm. từ miệng Từ Dẫn Châu hề khiến liên tưởng xa xôi, ngược còn khiến một cảm giác kỳ lạ rằng, nếu từ chối thì thật chẳng tình chút nào.
Thẩm Như Như cũng nghĩ y như , nhưng cô vẫn chút do dự, vì dù lúc trời cũng còn sớm nữa. “Có thể hỏi lý do là gì ạ?”
Từ Dẫn Châu ngước mắt cô thật sâu, hàng lông mày dài nhướng lên, hít thêm một thật sâu. “Không khí ở đây đặc biệt, mỗi đến đây đều cảm thấy vô cùng thoải mái.”
“Không khí đặc biệt ư?” Thẩm Như Như sửng sốt một chút: “Chắc là vì chỗ nhiều cây cối, thực vật mà, ở quen nên ngược cảm giác gì đặc biệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-49.html.]
“Không.” Từ Dẫn Châu lắc đầu: “Chỗ cây cối bình thường nhiều đến mấy nữa, đối với cũng chẳng gì khác biệt. Cái khí tức đặc biệt , chỉ trong hoa cỏ cô trồng mới cảm nhận .”
Anh dừng một chút, : “ nghĩ, đây hẳn là linh khí mà các sách vở Đạo gia thường nhắc đến.”
Thẩm Như Như chợt bừng tỉnh. Tổ sư gia từng , Từ Dẫn Châu sát khí quấn , sống bao lâu. Tình trạng sức khỏe của cũng thật sự ngày càng sa sút, ẩn vẻ ngoài bình tĩnh thản nhiên là nỗi đau đớn dày vò ai . Nếu linh khí thể khiến thoải mái hơn một chút, thì chuyện nhỏ , cô đương nhiên sẵn lòng giúp đỡ. Thế nên cô gật đầu đồng ý: “À, thì là . Anh đoán sai , tu tập bùa chú Huyền Môn, trong nhà đúng là linh khí thật. Anh cứ . Mà Từ, ăn tối ? nấu một nồi cháo, còn nhiều lắm.”
“Cảm ơn, ăn .”
Hai qua giếng trời, tiến phòng khách.
Ti vi trong phòng khách đang mở, bật kênh địa phương, chiếu những đoạn quảng cáo tiếng địa phương liên tục ngừng, đến mức chẳng ai hiểu gì.
Thẩm Như Như chỉ ghế sofa: “Anh cứ , ăn cơm .” Cô cạnh bàn ăn, cầm thìa lên múc cháo. Để nguội một lúc, cháo nhiệt độ , vị cũng miệng.
lúc , quảng cáo tivi hết, bắt đầu phát sóng bản tin thời sự tối. Dòng tin đầu tiên xuất hiện suýt chút nữa khiến cô sặc cháo.
Chủ nhân của dòng tin tức chính là gã tài xế taxi Viên Nghệ “xử lý” tối qua. Tuy rằng ống kính chỉ lướt qua gương mặt , nhưng trông vẫn thê thảm.