Nghiêm Nghệ Tình tẩy rửa dung nhan tô điểm mặt, trong gương, cầm chuỗi ngọc cổ hít một thật sâu. Hôm nay vật hiển hiện, thật sự là quá .
Sáng ngày mốt, Kính Hoa Duyên tiệm sớm khai môn. Chẳng bao lâu , một đoàn vận y phục sang trọng, chân mang giày da bóng loáng từ đầu phố tới. Vị công tử dáng thanh mảnh ở phía dừng ở cửa Kính Hoa Duyên, ngẩng đầu bảng hiệu, cất bước trong tiệm. Mấy vị còn im lặng theo .
Thẩm Như Như hôm nay thức giấc sớm, tâm an, dứt khoát dậy sớm lo liệu công việc. Nàng nước cho bình hoa Cảnh Thái Lam quý giá, cắm những đóa hoa tươi thắm, rạng rỡ. Còn bó hoa cũ thì dùng phép thuật hoa thành hộp sáp hoa bày lên giá hoa bán, sử dụng một chút cũng uổng phí.
Mèo Dịch Truyện
Nàng đang quỳ gối tỉa tót bồn hoa giàn, thì qua cánh cửa kính, bóng hình khách đến in mắt nàng. Nàng nghiêng , thấy mắt là vận hắc bào trang trọng khiến nàng ngẩn . Nàng buông kéo, dậy thi lễ chào hỏi: “Chư vị, xin hỏi tìm ai?”
Sở Song lướt mắt nàng một lượt, chủ động vươn tay , thi lễ: “Tham kiến Thẩm tiểu thư, là tổng kế hoạch kiêm trưởng thiết kế của Hoa Cúc Hội Quán, Sở Song. Đây là các thành viên trong đội của , mong hợp tác vui vẻ.”
“Tham kiến Sở .” Thẩm Như Như trong lòng đôi chút kinh ngạc. Thợ thủ công tinh xảo về hoa, mà Herman hết lời ca ngợi, hóa là một nam nhân. Nàng vươn tay đáp lễ, nhẹ nhàng chạm khẽ: “Hân hạnh hợp tác.”
Đoàn tiến sảnh khách. Ánh mắt Sở Song lướt qua từ giàn hoa ở tiền sảnh, đến hậu hoa viên, giá bày hoa, cho đến từng bình hoa trong phòng. Đôi mắt vốn tĩnh lặng dần ánh lên nét biến hóa. Các thuộc hạ cùng biểu lộ còn rõ ràng hơn, ngừng quan sát những nơi cây xanh trong phòng, thậm chí còn khe khẽ nghị luận, dáng vẻ hệt như Herman đây.
Thẩm Như Như thấy nhưng thể trách. Nàng rót cho mỗi một chén , bấy giờ mới an tọa, bắt đầu bàn bạc chi tiết phương án thiết kế bó hoa liên danh.
Rũ bỏ thái độ lãnh đạm khi ban đầu, hai mắt Sở Song sáng bừng cất lời: “Thẩm tiểu thư, tài nghệ chăm sóc cây cảnh của nàng quả thực tuyệt luân. Bất kể hình dáng sắc màu đều thập phần mỹ, ngay cả hương hoa cũng nồng đượm hơn vạn phần so với những loài thường thấy. Có tài nguyên quý giá như , chúng nhất định thể tạo nên những bó hoa diễm lệ nhất trần đời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiem-tap-hoa-am-duong/chuong-407.html.]
“Ta tin tưởng tài năng của Sở .” Thẩm Như Như mỉm đáp: “À , khi thiết kế nếu cần thêm loài hoa nào khác, xin hãy báo cho . Ta sẽ tìm mua về chăm sóc dần.”
Đôi bên vui vẻ hàn huyên cho đến trưa, định ước mỗi ngày Mão sẽ kết thúc buổi họp bàn . Thẩm Như Như giữ đám Sở Song dùng bữa trưa. Sở Song vốn còn ngần ngại, khéo léo từ chối rằng nhiều năm quen dùng bữa tập thể ở nhà ăn. Chẳng ngờ, giây phút cự tuyệt, giây phút Từ Dẫn Châu từ trong phòng bước . Y chợt sửng sốt: “Từ ?”
Từ Dẫn Châu , lộ vẻ mặt hồi ức, tức thì nhắc : “Chúng từng duyên gặp mặt một ở buổi triển lãm châu báu tại nước F. Ta vô cùng yêu thích tác phẩm Nhật Quang của ngươi.”
Từ Dẫn Châu nhớ tới: “Ngại quá, tác phẩm Nhật Quang định bán.”
Sở Song chút ngượng ngùng: “Từ ngộ nhận , đặc biệt tới đây để trao đổi hạng mục hợp tác cùng Thẩm tiểu thư, đó cũng ngươi cũng ở nơi . Ngươi tới đây để sưu tầm dân ca chăng?”
Từ Dẫn Châu điềm tĩnh : “Đây là nhà của .”
Hai mắt Sở Song lóe sáng: “Ta Thẩm tiểu thư thức ăn ở nhà ăn ngon, chi bằng buổi trưa cùng dùng bữa .”
Tám trăm hai mươi sáu chữ